Chương 704: Tiệc Mời Tối
Bạn nhỏ Kỷ Hiểu Hiểu ra ngoài, chơi rất là vui vẻ, cô bé vừa ra ngoài Kỷ An Tâm liền quỳ xuống muốn khuyên cô bé rời khỏi chỗ này.
“Không đâu, không muốn đâu, mẹ ơi con vẫn còn muốn chơi tiếp, con vẫn còn muốn làm bánh gato nữa!” Cô bé này chơi đến nghiện rồi, bây giờ làm sao có thể rời đi đây?
Cô bé còn muốn đi studio người mẫu, phòng y tá, lúc cô bé vừa mới đến, có rât nhiêu chô cô đêu muôn chơi.
“Lần sao chúng ta lại đến chơi có được không? Mẹ có việc bận rồi.” Bất kể thế nào Kỷ An Tâm cũng muốn đưa con gái đi.
“Không muốn, mẹ để con chơi thêm một lúc nữa có được không! Xin mẹ đấy.” Ánh mắt bạn nhỏ Kỷ Hiểu Hiểu khẩn cầu nhìn mẹ mình.
Trong lòng Kỷ An Tâm tất nhiên không muốn đưa con cô đi, nhưng có người đàn ông đó ở đây thì làm sao cô yên tâm được?
Đúng lúc này, đằng sau cô xuất hiện một giọng nói trầm thấp: “Em không cần đưa con đi, anh sẽ không quấy rầy hai mẹ con em.”
Kỷ Hoắc Ngang đứng ở bên anh nhìn thấy hết tất cả, bởi vì Kỷ An Tâm ghét anh nên mới muốn đưa con gái rời đi, mà bạn nhỏ Kỷ Hiểu Hiểu thì rõ ràng lại muốn chơi tiếp.
Nếu không phải vì sự hiện diện của anh, Kỷ An Tâm sẽ không cần rời khỏi, bởi vì cho dù anh có ở đây cũng sẽ không làm phiền đến hai mẹ con bọn họ.
“Chú đẹp trai, sao chú lại ở đây?” Nhìn thấy Hoắc Kỳ Ngang cô bé có một loại cảm giác gần gũi liền vui mừng trở lại.
Hoắc Kỳ Ngang đối với cô bé cũng có một cảm giác thân thiết kỳ lạ, anh mỉm cười gật đầu nói: “Đúng rồi, chú đưa một anh nhỏ đến đây choi.”
Kỷ An Tâm cảm thấy con gái cùng người đàn ông nói chuyện, tim cô như muốn loạn nhịp vài cái, vội vàng kéo con gái lên nói: “Được rồi, con muốn đi chơi tiếp thì mau đi đi! Tranh thủ thời gian.”
“Vâng ạt! Mẹ, con sẽ nghe lời mẹ.” Bạn nhỏ Kỷ Hiểu Hiểu còn không quên lấy lòng mẹ.
Ngay lập tức bước vào một phòng trải nghiệm y tá nhỏ, Kỷ An Tâm đứng ở cửa nhìn con gái mình qua tắm kính.
Hoắc Kỳ Ngang ở bên kia, cháu trai của anh vẫn ở trong phòng.
Lúc này đôi mắt anh hiện lên vẻ đau đớn, lời nói của Kỷ An Tâm như đâm một nhát vào tim anh.
Chẳng lẽ trong khoảng thời gian hai tháng cô biến mắt, cô buông thả bản thân sao? Vì cái gì mà phải tự giày vò bản thân mình như vậy? Qua đêm với một người đàn ông xa lạ, đây không phải là việc mà cô có thể làm ra.
Nhưng hiện tại, anh thật sự phát hiện ra bản thân không hiểu Ỉ được cô nữa, cũng không còn nhìn thấu được cô. Ánh mắt Hoáắc Kỳ Ngang nhìn về phía người phụ nữ toát ra khí chất phòng bị.
Cô tinh tế hoàn mỹ, trên người cô dường như được bao phủ bởi một lớp vỏ cứng, khiến người ta không thể chạm vào thế giới nội tâm thực sự của cô.
Là một người phụ nữ thành công, cô có được thứ mà cô nên có, dường như trong thế giới của cô không còn tìm thấy bát cứ thứ gì có thể thu hút, hối lộ cô nữa.
Cô không còn là người con gái đơn thuần như trước kia nữa, không phải là người mà khi anh nói yêu cô thì cô sẽ tin tưởng anh nữa.
Đôi mắt của Hoắc Kỳ Ngang hiện lên vẻ buồn bã, lúc này, anh nhìn thấy những người đàn ông đi ngang qua cô, những ánh mắt đó nhìn cô, đó là sự yêu thích đối với cô, còn có ý đồ không tốt.
Nhưng anh hiện tại, đã không còn tư cách quan tâm đến bất cứ chuyện gì của cô nữa, ngay cả cơ hội bảo vệ cô cũng không có.
Nội tâm Kỷ An Tâm rất phức tạp, mặc dù anh không ở trước mắt nhưng cô luôn cảm thấy ánh mắt của anh nhìn mình, vừa rồi là cô cố ý nói những lời lừa dối ấy.
Chắc là đã kích động đến anh, người đàn ông này trước đây đã nói rằng, cô chỉ có thể là người phụ nữ của riêng anh, bây giờ, cô muốn trả lại anh câu nói đó.
ì Cô có thê là người phụ nữ của bất kỳ người đàn ông nào, nhưng sau này, cô sẽ không phải là một mình anh.
Mặc dù, bây giò cô ngoài một người đàn ông là anh ra, trong năm năm cũng không có bất kỳ người đàn ông nào bước vào cuộc sống của cô, cả đời này của cô cũng sẽ không bao giờ nói cho anh biết sự thật này.
Kỷ An Tâm nhìn con gái đang giúp chăm sóc đứa trẻ giả bên trong, đột nhiên lúc này có một chai nước đưa đến trước mặt cô, cô sửng sốt, quay lại nhìn, Hoắc Kỳ Ngang đang đứng sau đưa cho cô một chai nước khoáng.
Ánh mắt Kỷ An Tâm lạnh lùng không nhận.
“Uống chút nước đi!” Hoắc Kỳ Ngang giọng trầm thấp nói.
“Cảm on, tôi không cần.” Kỷ An Tâm lạnh lùng cự tuyệt.
Hoắc Kỳ Ngang bất đắc dĩ lấy lại nước, nhìn dáng vẻ của cô không cho anh bắt kỳ cơ hội nào, anh không biết phải làm thế nào.
Một lúc sau, cháu trai anh chạy sang chỗ khác, Hoắc Kỳ Ngang chỉ có thể cùng cháu trai rời đi, Kỷ An Tâm đợi con gái chơi một lúc rồi đưa cô đến mấy hội trường chơi, cô có thể nhìn thấy bóng dáng của Hoắc Kỳ Ngang, chỉ là hơi xa một chút.
Cô thả lỏng phòng bị, chỉ là khi nhìn con gái mình vui vẻ như vậy, lại nghĩ người đàn ông là ba của con gái, trong lòng cô không khỏi có chút tức giận.
Cô có thể là người phụ nữ của bất kỳ người đàn ông nào, nhưng sau này, cô sẽ không phải là một mình anh.
Mặc dù, bây giò cô ngoài một người đàn ông là anh ra, trong năm năm cũng không có bất kỳ người đàn ông nào bước vào cuộc sống của cô, cả đời này của cô cũng sẽ không bao giờ nói cho anh biết sự thật này.
Kỷ An Tâm nhìn con gái đang giúp chăm sóc đứa trẻ giả bên trong, đột nhiên lúc này có một chai nước đưa đến trước mặt cô, cô sửng sốt, quay lại nhìn, Hoắc Kỳ Ngang đang đứng sau đưa cho cô một chai nước khoáng.
Ánh mắt Kỷ An Tâm lạnh lùng không nhận.
“Uống chút nước đi!” Hoắc Kỳ Ngang giọng trầm thấp nói.
“Cảm on, tôi không cần.” Kỷ An Tâm lạnh lùng cự tuyệt.
Hoắc Kỳ Ngang bất đắc dĩ lấy lại nước, nhìn dáng vẻ của cô không cho anh bắt kỳ cơ hội nào, anh không biết phải làm thế nào.
Một lúc sau, cháu trai anh chạy sang chỗ khác, Hoắc Kỳ Ngang chỉ có thể cùng cháu trai rời đi, Kỷ An Tâm đợi con gái chơi một lúc rồi đưa cô đến mấy hội trường chơi, cô có thể nhìn thấy bóng dáng của Hoắc Kỳ Ngang, chỉ là hơi xa một chút.
Cô thả lỏng phòng bị, chỉ là khi nhìn con gái mình vui vẻ như vậy, lại nghĩ người đàn ông là ba của con gái, trong lòng cô không khỏi có chút tức giận.
tránh được, cần phải ra mặt xử lý.
“Được, tôi sẽ tham gia.”
“Rất tốt, An Tâm, vì sự nghiệp phát triển công ty, tin chắc rằng cô sẽ càng làm càng tốt.”
“Tôi sẽ cố gắng hết sức, giúp công ty giành được lợi ích to lớn.”
Kỷ An Tâm tràn đầy tự tin.
Kỷ An Tâm ngắt điện thoại, trong hộp thư điện tử của cô gửi đến một tấm thiệp mời, cô kiểm tra thời gian địa điểm, đúng vào tối thứ sáu tuần này, xem ra cô lại phải nhờ Trầm Duệ chăm sóc con gái rồi.
Nghĩ đến bữa tiệc chính trị như vậy, cô thầm nghĩ, Hoắc Kỳ Ngang chắc sẽ không xuất hiện đâu! Tốt nhất đừng gặp anh ta.
Sáng sớm.
Kỷ An Tâm đưa con gái đến trường học, cô không ngạc nhiên khi nhìn thấy cháu trai của Hoắc Kỳ Ngang đã được đưa đến trước đó.
Kỷ An Tâm nhìn thấy xe của anh dừng ngay cạnh xe cô, cô không muốn gặp anh cũng bắt buộc phải đi về phía anh.
“Anh nhìn thấy tên em xuất hiện trong danh sách tiệc mời thứ sáu, em sẽ đến chứ?” Hoắc Kỳ Ngang hỏi cô.
Kỷ An Tâm giật mình, không ngờ anh đã biết trước, cô nheo mắt không muốn trả lời.
Hoắc Kỳ Ngang nhìn cô lên xe rời đi, anh vốn dĩ đã có câu trả lời, công ty của Kỷ An Tâm mới chuyển vào nước, cô không thể tránh được bữa tiệc như này được, nên tối hôm đó nhất định cô sẽ đi.
Hoắc Kỳ Ngang gọi điện cho trợ lý để anh ta sắp xếp một chút, tối hôm đó anh cũng sẽ đi, theo lý mà nói với thân phận của anh có thể không cần tham gia bữa tiệc như thế, còn có quan chức cấp dưới đến chào hỏi.
Nhưng nếu cô đi thì anh chắc chắn sẽ không bỏ lỡ.
Dọc đường ởi trong lòng Kỷ An Tâm có chút phức tạp, xem ra anh chắc chắn sẽ đến bữa tiệc đó. Khi Kỷ An Tâm đến công ty, cô nhận được cuộc gọi từ ông chủ của một công ty hợp tác, đó là một quý tộc độc thân đã ly hôn, anh ta tình cờ biết Kỷ An Tâm cũng sẽ đi dự tiệc tối, anh ta muốn mời Kỷ An Tâm đi cùng mình.
Dù sao ở tiệc tối như vậy, đi một mình thì trông sẽ rất lạc lõng, nếu như có thể kết đôi cùng đi, vậy thì sẽ có mặt mũi rồi.
Kỷ An Tâm và ông chủ này hợp tác quanh năm, mối quan hệ cũng rất tốt nên cô liền đồng ý.
“An Tâm, mong chờ được nhìn thấy sự cao quý xinh đẹp của cô đêm hôm đó.” Một giọng nam vui vẻ từ đầu kia truyền đến.
“Cảm ơn Lâm tổng, tôi sẽ cố gắng hết sức để khiến anh không thất vọng.”
“Cô chắc chắn sẽ không khiến tôi thất vọng, được đi cùng cô tôi sẽ cảm thấy rất vinh hạnh.” Lâm tổng mỉm cười.
Kỷ An Tâm cúp điện thoại liền đi đến cuộc họp.
Trong phòng làm việc của phó tổng thống, điện thoại di động của Hoáắc Kỳ Ngang vang lên, anh cầm lên xem là ba mình.
“Alo, ba.”
“Kỳ Ngang à! Ba vừa mới hỏi trợ lý của con, con nói con muốn tham gia tiệc giao lưu tối thứ sáu sao?”