Chương 754: Trả Anh Một Bữa Cơm
Trong biệt thự riêng, sắc mặt Hoắc Minh ảm đạm ngồi trên sofa, những người ngồi xung quanh đều là những người có thế lực trong bè cánh của ông ta, lúc này mấy người này đều đang than thở về những chuyện vừa rồi .
“Anh Hoắc, anh nói xem lúc trước chúng tôi giúp anh nhiều như vậy, đưa con trai anh đến vị trí đó. Chúng tôi được gì chứ?
Chẳng phải là mong được thuận lợi hơn một chút! Bây giờ đừng nói là thuận lợi, còn là bị trấn áp. Không thể thê thảm hơn.”
“Đúng vậy! Tôi không yêu cầu gì cả, ít nhất cho chúng tôi tham gia dự án này! Chúng tôi đã đợi dự án này bao lâu rồi, ngày ngày nhờ cái nọ tìm cái kia, mệt muốn chết, nhưng cuối cùng vẫn là làm đồ cưới cho người đi. Chúng tôi không phục!”
“Anh Hoắc, hôm nay tốt nhất nên cho chúng tôi một câu trả lời.
Chúng tôi chẳng đòi hỏi nhiều, không thể để cho chúng tiêu phí nhiều như vậy một cách vô ích chứ!”
Hoắc Minh nhìn đám người dưới trướng mình từng người than thở, trong lòng cũng rất khó chịu, phiền muộn, nghiến răng nghiền lợi nói: “Các cậu cứ bình tĩnh, tôi sẽ tìm cách.”
“Anh Hoắc, anh xem, có phải năng lực của Kỳ Ngang không đủ không? Anh xem có cần nhân cơ hội đổi người khác không?”
Có người lập tức đưa ra ý kiến này.
Hoắc Minh nghe xong, lập tức trừng mắt nhìn hắn: “Cậu nói cái gì? Còn dám nghỉ ngờ khả năng của con trai tôi?”
“Không dám không dám, tôi đã nói như vậy, dù gì ban đầu chúng ta đều thương lượng đưa con trai anh lên, chỉ vì được lợi cho tất cả chúng ta!”
Mặc dù Hoắc Minh rất tức giận với hành động của con trai mình, nhưng cũng không cho phép người khác phủ nhận con mình, chỉ là không giúp gì được cho bọn họ, nhưng về mặt chính trị của anh rất xuất sắc.
“Các cậu đều chờ tin của tôi đi! Chuyện này còn chưa xong, tôi tìm con trai tôi bàn bạc, về hết đi!” Hoắc Minh xua xua tay, bảo bọn họ rời đi.
Lúc này trong phòng làm việc của phó tổng thống, Hoắc Kỳ Ngang cầm một danh sách những người dưới trướng ba anh, sau khi Hoắc Kỳ Ngang lập danh sách, anh đưa cho Lý Thuy bên cạnh: “Hành động theo kế hoạch của tôi.”
“Thưa ngài, ngài có chắc chắn muốn làm điều này không? Ngài có biết hậu quả của việc làm này không?” Lý Thụy lo lắng nhìn anh.
“Tôi biết, tôi đã chờ đợi kết quả này rồi.” Hoắc Kỳ Ngang với ánh mắt kiên định nói: “Chỉ có tôi mới có thể làm được việc này.”
“Nếu ngài làm chuyện này, mối quan hệ giữa ngài và ba ngài có thể sẽ hoàn toàn tan vỡ.”
“Tôi đã chuẩn bị sẵn sàng. Tôi không thể để ông ấy phạm sai làm lần nữa, tôi cũng không thể mềm lòng thêm.” Hoắc Kỳ Ngang nhắm mắt lại: “Đi đi! Cứ điều tra, điều tra xong cho tôi kết quả luôn. “
Lý Thụy gật đầu: “Rõ.”
“Đội ngũ lần này đều do tôi đích thân chọn ra, họ đều là người của tôi. Các cậu cứ yên tâm mà làm, tôi sẽ chịu mọi trách nhiệm.” Ánh mắt Hoắc Kỳ Ngang như thanh gươm bén, chặt đứt mọi rào cản phía trước.
Lúc này, trong mắt Lý Thụy ánh lên vẻ sùng bái, cầm tài liệu trong tay, xoay người rời đi. Một trận chiến bí mật lặng lẽ bắt đầu.
Trong công ty của Kỷ An Tâm, cô đã ký xong hợp đồng nộp phạt. Lần này sự việc coi như đã hoàn toàn khép lại, nhưng vì danh tiếng bên ngoài của công ty cô đã bị hạ thấp nên đơn đặt hàng của công ty gần như giảm toàn bộ, cho dù đã tuyên bố việc này là hành vi cá nhân của Tưởng Y San, nhưng nó vẫn gây ra những tổn thất không thể khắc phục được đối với danh tiếng của công ty.
Vì triển vọng của công ty không tốt nên cũng khiến nhiều nhân viên muốn nghỉ việc.
Đội ngũ của Tưởng Y San đã bị Kỷ An Tâm xử lý, lúc này, quy mô của công ty đã thu hẹp ngay lập tức.
Mặc dù Kỷ An Tâm có chút khó khăn, nhưng cô phải cố gắng tiếp tục, quyết định làm lại từ đầu.
Vì đơn đặt hàng của công ty ế ẩm, công việc của Kỷ An Tâm cũng có điều chỉnh, ngược lại cô có nhiều thời gian hơn.
h Trước đây công ty có rất nhiều đơn đặt hàng, khiến cô về nhà vẫn phải làm thêm giờ, giờ cô có nhiều thời gian rảnh rỗi, mùa đông đến rồi, báo cáo tổng kết năm nay cũng khá ổn. Ít nhất trước khi Tưởng Y San tới, công ty đang trong trạng thái đạt lợi nhuận rất cao.
Kỷ An Tâm mặc một chiếc áo len kaki cao cổ và váy đen ôm ngang hông. Dáng người mảnh mai khiến cô trông như một người mẫu thời trang, vô cùng xinh đẹp.
Trong công ty, cô vẫn như một nữ thần trong mắt các nhân viên nam, cô như một đoá hoa trên đỉnh cao không thể với tới.
Trong lòng Kỷ An Tâm chưa bao giờ quên lời hứa kia, đó là một bữa ăn cô nợ Hoắc Kỳ Ngang. Cô muốn trả cho xong.
Kỷ An Tâm cầm điện thoại lên, nghĩ đi nghĩ lại, liền gửi đi một tin nhắn: “Tối nay anh có rảnh không? Tôi muốn mời anh đi ăn tôi.
Kỷ An Tâm không bao giờ nghĩ rằng anh sẽ trả lời ngay lập tức, có điều, người đàn ông đã trả lời bằng một cuộc điện thoại.
Kỷ An Tâm sửng sốt trước cuộc gọi của anh, cô hít một hơi thật sâu, sau đó nhắc máy: “Alo!”
“Tối nay anh rảnh.” Người đàn ông ở đầu dây bên kia trầm giọng đáp.
“ÒI Được rồi, để tôi đặt nhà hàng! Anh thường dùng cơm ở đâu?” Kỷ An Tâm nghĩ đến thân phận của anh, nên không phải nhà hàng nào cũng có thể mời được anh tới.
Trước đây công ty có rất nhiều đơn đặt hàng, khiến cô về nhà vẫn phải làm thêm giờ, giờ cô có nhiều thời gian rảnh rỗi, mùa đông đến rồi, báo cáo tổng kết năm nay cũng khá ổn. Ít nhất trước khi Tưởng Y San tới, công ty đang trong trạng thái đạt lợi nhuận rất cao.
Kỷ An Tâm mặc một chiếc áo len kaki cao cổ và váy đen ôm ngang hông. Dáng người mảnh mai khiến cô trông như một người mẫu thời trang, vô cùng xinh đẹp.
Trong công ty, cô vẫn như một nữ thần trong mắt các nhân viên nam, cô như một đoá hoa trên đỉnh cao không thể với tới.
Trong lòng Kỷ An Tâm chưa bao giờ quên lời hứa kia, đó là một bữa ăn cô nợ Hoắc Kỳ Ngang. Cô muốn trả cho xong.
Kỷ An Tâm cầm điện thoại lên, nghĩ đi nghĩ lại, liền gửi đi một tin nhắn: “Tối nay anh có rảnh không? Tôi muốn mời anh đi ăn tôi.
Kỷ An Tâm không bao giờ nghĩ rằng anh sẽ trả lời ngay lập tức, có điều, người đàn ông đã trả lời bằng một cuộc điện thoại.
Kỷ An Tâm sửng sốt trước cuộc gọi của anh, cô hít một hơi thật sâu, sau đó nhắc máy: “Alo!”
“Tối nay anh rảnh.” Người đàn ông ở đầu dây bên kia trầm giọng đáp.
“ÒI Được rồi, để tôi đặt nhà hàng! Anh thường dùng cơm ở đâu?” Kỷ An Tâm nghĩ đến thân phận của anh, nên không phải nhà hàng nào cũng có thể mời được anh tới.
“Miễn là yên tĩnh chút là được.”
“Nhưng với thân phận của anh không cần phải tránh đi sao?”
Kỷ An Tâm là vì lo cho an toàn của anh.
“Cần.” Người đàn ông ở đầu dây bên kia đáp.
Kỷ An Tâm hơi lo, có chút khó khăn nói: “Đã vậy, vậy sao tôi mời được anh đi ăn được?”
“Em có thể không cần mời anh đi ăn tối, em chỉ cần nấu cho anh một bữa tối cũng được, đến nhà anh.” Người đàn ông xem ra đã có sắp xếp sẵn rồi.
Kỷ An Tâm khẽ liếc đôi mắt đẹp của cô: “Cái gì? Tới nhà của anh?”
“Đúng! Về nhà anh nấu cho anh một bữa ăn, thấy sao?”
“Tôi ..” Kỷ An Tâm do dự, nếu đi ăn nhà hàng thì không sao, nhưng nếu đến nhà anh, không phải ở một mình với anh sao?
Cô lo lắng và sợ hãi, ngay cả khi cô không biết sao lại lo lắng, sợ điều gì.
“Gần đây anh có làm một số việc, cần phải kín tiếng, nên ít ra ngoài ăn! Quyết định vậy đi! Tối nay em mua đồ đến nhà anh để nấu.” Hoắc Kỳ Ngang đã đưa ra quyết định.
Tim Kỷ An Tâm không khỏi thắt lại một chút, công việc hiện tại của anh quả thực là một mục tiêu rất lớn, đồng thời cũng rất nguy hiểm.
“Được rồi!” Kỷ An Tâm thở dài, cô chỉ có thể làm thế, không thể để anh gặp nguy hiểm!
Người đàn ông ở đầu dây bên kia có vẻ như đang nở nụ cười hài lòng: “Em nấu món gì, anh ăn món đó.”
“Tôi sẽ liệu rồi mua.” Kỷ An Tâm trả lời: “Nhà anh còn thiếu thứ gì?”
“Xem ra cái gì cũng thiếu, đã lâu không nấu ăn, có cần anh nhờ trợ lý đến giúp không?”
“Không cần, tôi sẽ tự mua.” Kỷ An Tâm nói.
“Được rồi! Tối nay gặp lại, anh làm việc đây.” Hoắc Kỳ Ngang nói xong liền cúp điện thoại.
Kỷ An Tâm cầm điện thoại ngây người ra một hồi, cô đột nhiên nghĩ có một việc phải làm, chính là nhanh chóng lập danh sách những đồ cần mua, tránh mua thiếu mắt thứ gì làm ảnh hưởng tới bữa tối.
Kỷ An Tâm mát nửa tiếng đồng hồ mới lên xong danh sách đồ cần mua, sau khi lập xong một danh sách dài, cô không khỏi cười thầm, cô nhàn rỗi vậy sao?
Khoảng 3 giờ chiều, Kỷ An Tâm đến một siêu thị lớn gần đó, bắt đầu đẩy một chiếc xe đẩy, bắt đầu mua những thứ cần mua theo danh sách.
Đây là thời gian nhàn nhã và tự tại, không vội vã, đi giữa các kệ hàng hóa rực rỡ, thời gian mua sắm, thực sự rất tốt đẹp.
Kỷ An Tâm đang nghiêm túc chuẩn bị cho bữa tối hôm nay.
Kỷ An Tâm gọi điện cho mẹ lúc năm giờ.
“Mẹ, buổi tối con không về nhà ăn cơm.”
“ỪI Đi ăn với ail Với Trầm Duệ hả?” Giọng của mẹ cô đầu ở dây bên kia truyền đến, rất tò mò.
“Dạ! Bạn bè ạ.” Ánh mắt Kỷ An Tâm có chút chột dạ.
“Không phải Trầm Duệ chứ! Mấy ngày nay không gặp, khi nào mời thằng bé về nhà dùng bữa!”
“Mẹ, quan hệ giữa Trầm Duệ và con không phải như mẹ nghĩ, chúng con chỉ là tình bạn trong sáng, mẹ đừng lo nghĩ nhiều.”
Kỷ An Tâm giải thích với mẹ.
“An Tâm, Trầm Duệ không tệ! Con còn kén chọn gì với cậu ấy chứ? Hay trong lòng con vẫn chưa quên được người đàn ông đó? Mẹ không đồng ý con qua lại với nó nữa đâu, năm đó nó đã làm những gì, ba nó làm gì con.” Trong giọng điệu của mẹ cô, có sự bất mãn vô cùng lớn đối với Hoắc Kỳ Ngang.
Một tia chua xót thoáng qua trong mắt Kỷ An Tâm: “Mẹ, mẹ chăm sóc Hiểu Hiểu giúp con, con sẽ cố về sớm.”
“Được rồi! Con cũng nên kết bạn nhiều hơn. Con cũng không còn nhỏ nữa. Cũng nên lo dần được rồi, không phải Trầm Duệ cũng không sao, chỉ cần con thích, mẹ đều chấp nhận.” Sau đó, mẹ cô không quên nói thêm: “Ngoại trừ Hoắc Kỳ Ngang, ngay cả khi bây giờ nó là phó tổng thống, mẹ cũng phản đối.”