Chương 764: Anh Sắp Điên Rôi
Hoắc Kỳ Ngang đứng ở cửa số sát sàn, anh nắm chặt điện thoại di động, đầu óc có mấy giây trống rỗng, anh cắn chặt răng nói với đầu điện thoại kia: “Cô ấy ở đâu!”
Những lời này đã cho thấy quan tâm, khẩn trương của anh.
“Ngài phó tổng thống có thời gian nói chuyện sao? Tôi là thành tâm.” Đầu bên kia Vương Kỳ vô cùng bình tĩnh nói: “Tôi sẽ không làm tổn thương Kỷ tiểu thư, tôi chỉ là mời cô ấy tới đây, để cho ngài phó tổng thống có thời gian gặp tôi.”
“Ông… các người nều dám đụng đến một sợi tóc của cô ấy, tôi tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho đám các người đâu.” Lý trí Hoắc Kỳ Ngang có chút thất thường rồi, có rất ít người có thể khiến cho anh trở nên như vậy.
Ngoại trừ người nhà, chỉ có Kỷ An Tâm là có thẻ.
“Phó tổng thống yên tâm, cô ấy hiện tại rất an toàn, sẽ không xảy ra bất kỳ chuyện ngoài ý muốn.” Đầu bên kia, Vương Kỳ không muốn lúc anh đang phẫn nỗ, lại chọc giận anh.
Hoắc Kỳ Ngang nghe được, Vương Kỳ chỉ là lấy Kỷ An Tâm tới uy hiếp anh đứng ra nói chuyện với nhau.
“Được, tôi sẽ sắp xếp thời gian.” Hoắc Kỳ Ngang cắn răng nói.
“Ngài phó tổng thống, hy vọng ngài cũng tỏ ra thành tâm.”
Vương Kỳ đương nhiên cũng muốn đạt được mục đích của ông ta.
Hoắc Kỳ Ngang cắn răng nói: “Đừng đụng tới cô ấy, đợi điện thoại của tôi, tôi sẽ sắp xếp cuộc gặp mặt này.”
“Tốt! Tôi rất có kiên nhẫn chờ ngài, nhưng hy vọng chuyện này không nên để cho quá nhiều người biết.” Đầu bên kia Vương Kỳ nói xong, liền cúp điện thoại.
Lý Thụy vẫn đứng ở bên cạnh anh, anh ta đã cảm giác được Hoắc Kỳ Ngang lúc này tức giận lên rồi.
“Phó tổng thống, có phải Kỷ tiểu thư đã xảy ra chuyện gì hay không?”
“Vương Kỳ bắt cô ấy rồi.” Hoắc Kỳ Ngang nắm tay nắm chặt, hung hăng đập tường một cái, anh lại để liên lụy tới cô.
“Đoàn xe của chúng ta đã đi đón người nhà Kỷ tiểu thư rồi.”
Hoắc Kỳ Ngang biết lúc này không thể lừa gạt người Kỷ gia nữa, bọn họ nhất định cũng rất lo lắng cho an nguy của Kỷ An Tâm.
Hoắc Kỳ Ngang cầm điện thoại di động lên, trong điện thoại của anh đã sớm có số điện thoại của ba Kỷ, anh trực tiếp gọi tới.
“Alo!”
“Bác, là cháu, Kỳ Ngang, có chuyện cháu muốn nói cho mọi người biết.” Hoắc Kỳ Ngang mở miệng nói.
“Hoắc thiếu gia có chuyện gì nói thẳng!” Đầu bên kia ba Kỷ còn chưa ý thức được con gái đã xảy ra chuyện.
“An Tâm bị người ta bắt cóc, hiện tại, hai bác mang theo Hiểu Hiểu lên xe của cháu, đi tới nơi an toàn trước.”
“Cái gì? An Tâm bị bắt cóc?” Đầu bên kia ba Kỷ khiếp sợ hãi kêu lên một câu.
“Bác, hai bác yên tâm, cháu nhất định sẽ cứu An Tâm ra, chuyện này cháu không thể giấu giếm hai bác, nhưng xin hai bác nhất định phải tin tưởng cháu, cháu nhất định sẽ không để cho An Tâm xảy ra chuyện.” Hoắc Kỳ Ngang thành khẩn chắc chắc nói.
Đầu bên kia mẹ Kỷ lập tức giành lấy điện thoại nói: “Cậu nhất định phải cứu An Tâm, tôi chỉ có một đứa con gái là nó, cậu không thể để cho con bé gặp chuyện không may.”
Tiếng mẹ Kỷ đầu bên kia nghẹn ngào khàn khàn, đã chực khóc.
“Bác gái, hai bác yên tâm, mong hiện tại hai bác lập tức mang theo Hiểu Hiểu lên đoàn xe của cháu, chờ tin tức cháu, hiện tại cháu lập tức bố trí cứu viện, An Tâm sẽ không có việc gì.” Hoắc Kỳ Ngang an ủi.
Bọn họ là ba mẹ của Kỷ An Tâm, xảy ra chuyện như vậy, bọn họ có quyền được biết, dù bọn họ lo lắng cũng có quyền được nắm rõ tình hình.
“Được, Kỳ Ngang, tôi giao An Tâm cho cậu, cậu nhất định phải mang con bé trở về.” Tiếng ba Kỷ truyền đến, có vẻ khẩn cầu.
“Bác trai, yên tâm đi! Chăm sóc tốt cho bác gái cùng Hiểu Hiểu, An Tâm giao cho cháu.” Hoặc Kỳ Ngang bảo đảm nói.
Hai người Kỷ gia mang theo hành lí, ôm cháu ngoại Kỷ Hiểu Hiểu lên đoàn Hoắc Kỳ Ngang, Hoắc Kỳ Ngang nhất định không thẻ để cho người Kỷ gia rơi vào nguy hiểm.
Trong biệt thự tu nhân sáng sủa, miệng Kỷ An Tâm bị dán băng dính, hai tay hai chân đều bị cột vào một cái ghế, lúc này cô không thể động đậy.
Cô tỉnh lại đã được một lúc, cô cũng ý thức được chuyện tối hôm qua của Trầm Duệ, chính là một cái cái tròng, nhìn nơi bị bắt cóc là biệt thự cao cấp độc lập, hẳn là người giàu có và quyền thế.
Cho nên, cô rất rõ ràng, cô bị kẻ nguy hiểm trong miệng Hoắc Kỳ Ngang bắt được.
“Buông…” Kỷ An Tâm vẫn giãy dụa kêu lên, cô muốn biết hoàn cảnh của mình nhiều hơn một chút.
Thậm chí cô cũng lo lắng cho Trầm Duệ, đám người kia vì khiến cô cắn câu, có làm gì với Trầm Duệ không? Những người này căn bản không coi người là người, bọn họ có thủ đoạn, có quyền thế, quả thực muốn làm gì thì làm.
Lúc Kỷ An Tâm dùng sức giãy dụa cùng tạo ra tiếng động, có một người đàn ông đi tới, anh ta ngồi xuống đối diện Kỷ An Tâm, anh ta đánh giá Kỷ An Tâm, trong ánh mắt tỏ ra qua một tia kinh diễm.
Không ngờ tới mắt Hoắc Kỳ Ngang không tệ, thích dáng người phụ nữ vô cùng quyền rũ.
“Kỷ tiểu thư, đừng uống phí sức lực, cô ngoan ngoãn ở chỗ này một lát! Chỉ cần cô phối hợp, chúng tôi sẽ không làm gì cô.”
Kỷ An Tâm cắn răng, dùng mắt gắt gao nhìn anh ta chằm chằm.
“Kỷ An Tâm, cô nên là một người thông minh, chỉ phải phối hợp, cũng không cần chịu tội.”
Kỷ An Tâm nhắm mắt lại, lúc này bị trói ở chỗ đây, vừa đói vừa mệt, cô đương nhiên không muốn bị đối xử như vậy.
Người đàn ông dường như nhìn ra được, anh ta lập tức vỗ tay một cái, hai người phụ nữ tay chân cao lớn đi vào, các cô bưng thức ăn qua đây, người đàn ông nói các cô: “Chăm sóc Kỷ tiểu thư thật tốt, đừng thất lễ với khách của chúng ta.”
Nói xong, người đàn ông đi rồi, mà Kỷ An Tâm được hai người phụ nữ tháo dây trói trên người ra, cho cô bữa sáng, còn để cho cô hoạt động một chút.
Kỷ An Tâm cũng nghĩ tới muốn chạy trốn khỏi nơi đây, nhưng không có khả năng, cô thấy ngoài cửa còn có hai người phụ nữ đàn em khác, mà nơi đây lại là lầu hai của biệt thự, nhảy xuống không chết cũng tàn phế.
Cho nên, lúc này cô chỉ có thể khẩn cầu Hoắc Kỳ Ngang có thể tới cứu cô.
Hoắc Kỳ Ngang lúc này, cũng đang trì hoãn thời gian gặp mặt với Vương Kỳ, nhanh chóng nắm rõ chuyện Kỷ An Tâm bị bắt cóc.
Anh cho Lý Thụy tới cục công an, bí mật điều tra theo dõi video Kỷ An Tâm khi rời nhà, chưa tới nửa giờ liền tìm được lần cuối Kỷ An Tâm biến mắt trong một bệnh viện.
Hoắc Kỳ Ngang lại lập tức đi tới bệnh viện, nhưng video bệnh viện này tối hôm qua toàn bộ bị phá hủy, cũng chính là Kỷ An Tâm ở chỗ này liền biến, tối hôm qua xe cộ ra vào nơi này chí ít hơn ba mươi chiếc, muốn tìm được Kỷ An Tâm, căn bản không có khả năng lắm. Lúc này, Hoắc Kỳ Ngang đứng trước bàn phòng làm việc, cả người rơi vào trạng thái điên cuồng lo lắng, anh hiện tại chỉ muốn tìm Kỷ An Tâm, muốn xác định cô vẫn bình an.
Hơn nữa, anh biết Vương Kỳ lần này nói chuyện, tuyệt đối sẽ không đơn giản, có lẽ sẽ lợi dụng Kỷ An Tâm để ép anh ký hợp đồng gì đấy, buộc anh buông tha cho hành động lần này. Một bên là người phụ nữ anh yêu nhất, một bên là trách nhiệm của đất nước, hai chuyện này, anh đều không thể buông tay.
Đúng lúc này, một cuộc điện thoại gọi tới, Hoắc Kỳ Ngang lập tức tự mình nghe: “Alo.”
“Phó tổng thống, tra ra được rồi, tối hôm qua có một y tá tận mắt chứng kiến, cô ấy thấy Kỷ An Tâm bị đẩy lên giường đưa đến sau viện, bị đầy vào một chiếc xe cứu thương đưa đi.”
Hoắc Kỳ Ngang lập tức ngạc nhiên mừng rỡ: “Xác định không?
Kiểm tra, lập tức điều tra hành tung chiếc xe cứu thương này.”
“Đã cho bốt cảnh sát đang điều tra rồi, hẳn rất nhanh là có thể điều tra ra.”
“Tốt, có tin tức trước tiên nói cho tôi biết, phải nhanh lên.”
Hoắc Kỳ Ngang muốn xác định vị trí của Kỷ An Tâm, như vậy, anh có thể tra địa điểm gần nơi cô bị bắt cóc, bố trí cứu người.
Mà đúng lúc này, điện thoại nội bộ của Hoắc Kỳ Ngang một lần nữa gọi tới, anh nhìn thoáng qua, tự tay bình tĩnh nhắc máy: “Alol”
“Ngài phó tổng thống, còn không có sắp xếp thời gian sao? Sự kiên nhẫn của tôi cũng có giới hạn.” Quả nhiên Vương Kỳ rõ ràng có chút ngồi không yên.
Sáng sớm đến bây giờ, đã qua ba giò rồi, ông ta cũng biết Hoắc Kỳ Ngang đang làm gì, ông ta không muốn cho anh cơ hội nắm giữ quá nhiều tin tức.
“Ngài tổng thống vừa mới tìm tôi nói chuyện, làm lỡ một ít thời gian, tôi lập tức cho trợ lí của mình hẹn thời gian, buổi chiều gặp mặt!”
“Không cần, tôi tới điểm hẹn trước!” Đầu bên kia Vương Kỳ quyết định đổi từ bị động thành chủ động.
Hoắc Kỳ Ngang ánh mắt trầm xuống: “Tôi đã bảo trợ lý tìm địa điểm tốt rồi.”
“Ngài phó tổng thống gửi địa chỉ đi! Tôi hy vọng có thể trò chuyện vui vẻ, mà không phải bị người khác quấy rày.”
“Tốt, cho ông mười phút.” Hoắc Kỳ Ngang nói xong, cúp điện thoại.
Lúc này, anh vốn chỉ muốn tra ra Kỷ An Tâm ở đâu, bố trí tình huống cứu viện gần đó, xem tình huống trước tiên anh phải ứng phó với lão hồ ly Vương Kỳ này.
“Phó tổng thống, hiện tại như thế nào?” Lý Thụy tiến lên hỏi.
“Thì chúng ta thảo luận ở quán trà ban nãy kia, tôi đi qua, anh ở tại chỗ này chờ tin tức của An Tâm, một khi tra được vị trí của cô ấy, Lý Thụy anh nhất định phải cứu cô ấy ra an toàn, tôi sẽ giữ chân Vương Kỳ, không đến mức làm cho ông ta tổn thương tới cô ấy.”