Chương 779: Lĩnh Chứng
Cửa nhà Kỷ An Tâm bị mở ra, đèn còn chưa kịp mở, bóng người đàn ông đã trùm lên cô, lửa nóng hừng hực thiêu đốt căn phòng.
Sáng sớm.
Trong chăn ấm, Kỷ An Tâm ngủ trên ngực người đàn ông, cổ hơi lộ ra ngoài, có thể nhìn thấy dấu hôn loang lổ, tóc đen che kín gõ má, mang theo ý vị thỏa mãn.
Hoắc Kỳ Ngang mở mắt, ánh mắt cảm kích, như anh mới lấy được trân châu vậy, ôm thật chặt người con gái trong ngực, hôn nhẹ lên trán cô.
Kỷ An Tâm bị hôn, mặc dù chưa tỉnh lại, nhưng miệng cô khẽ nhoẻn, hiện lên vẻ hạnh phúc.
“An Tâm, chúng ta kết hôn đi!” Hoắc Kỳ Ngang trầm thấp cầu hôn.
Kỷ An Tâm nhướng mi, cười nhìn anh: “Được? Lúc nào? Đền em tìm bố mẹ hỉ hộ khẩu!”
Hoáắc Kỳ Ngang ngắn ngơ, anh cười hôn lên trán cô: “Chờ đã, anh chuẩn bị được nhẫn kim cương rồi em đồng ý anh cũng không muộn.”
Anh chỉ là quá khát vọng được tiến vào cuộc sống hôn nhân với cô, bây giờ anh lại cảm thấy mình như gã học trò nghèo, cái gì cũng chưa chuẩn bị.
– Ễ Kỷ An Tâm không khỏi lắc đầu: “Không cần, mua luôn nhẫn cưới đi! Em không chờ được nữa.”
Hoắc Kỳ Ngang chạm trán mình vào trán cô, trầm giọng nói: “Được, anh chuẩn bị nhẫn cưới.”
Lúc này Kỷ An Tâm mới yên tâm ôm lấy anh, tối hôm qua, những gì vui vẻ kích động lại đánh úp cô thêm một lần.
Cô biết, cô có cả đời với người đàn ông này mà bản thân tuyệt sẽ không hối hận.
“Chờ đã, hay chúng ta đừng vội chuẩn bị! Đi đăng ký trước, không làm hôn lễ!” Kỷ An Tâm nối.
Hoắc Kỳ Ngang lập tức hiểu ý cô, bởi bố anh vẫn còn trong tù, cho nên sẽ vắng mặt một trưởng bối.
Nội tâm anh vô cùng cảm động, anh ôm chặt cô vào ngực: “An Tâm, thiệt thòi cho em rồi.”
Hốc mắt Kỷ An Tâm hơi ước, cô thiệt thòi, nhưng quan trọng là cô thấy chuyện này không quan trọng, quan trọng là mọi thứ đã về lại vị trí cũ.
Vào ngày thứ ba, khi đi thăm ba mình, Hoắc Minh nghe được tin họ sẽ kết hôn, ông trầm mặc một hồi, lại thở dài: “Được, hai đứa tự quyết đi! Ba không có ý kiến.”
“Ba, con và An Tâm có cùng suy nghĩ, chờ ba ra tù mới tổ chức!”
Hoáắc Minh run rẫy mắt vài giây: “Sao phải đợi ba ra tù?”
Hoắc Kỳ Ngang gật đầu: “Đây là quyết định của An Tâm, chúng con đăng ký trước, chờ ba ra ngoài rồi cử hành hôn lễ.”
Hoắc Minh nhất thời không nói lên lời, ông ta chí có thể gật đầu: “Được, ba nhất định sẽ thể hiện thật tốt, tranh thủ sớm được ra ngoài, tham gia hôn lễ của các con.”
Một năm trôi qua, công ty của Kỷ An Tâm ăn nên làm ra, trong một ngày trời xanh nắng ấm, cô và Hoắc Kỳ Ngang đi đăng ký kết hôn.
Hiện giờ Hoắc Kỳ Ngang là Phó tổng thống, nhưng anh cùng Kỷ An Tâm vẫn xếp hàng như bao người khác, khi có người nhận ra anh, lập tức có nhân viên mở một lối đặc biệt cho anh.
Nhưng Hoắc Kỳ Ngang cự tuyệt việc này, anh và Kỷ An Tâm lấy phiếu đợi, làm như bình thường.
Lấy được giấy đăng ký kết hôn, Kỷ An Tâm cứ có cảm giác như đang nằm mơ, cô cầm hai tờ giấy chứng nhận màu đỏ, cần thân nhìn lại dưới ánh mặt trời, cuối cùng bọn họ cũng kết hôn rồi.
Kỳ nghỉ của Hoắc Kỳ Ngang cũng sắp két thúc, Hiên Viên Thần đã liên lạc trước với anh, bây giờ công việc bận rộn, cần anh lập tức quay về vị trí phó tổng thống này, giúp anh xử lý.
Bạn nhỏ Kỷ Hiểu Hiểu được sống trong một gia đình hoàn chỉnh, có ba có mẹ, con bé không cần ghen tị với những bạn học khác nữa.
Bọn họ hợp thành một gia đình bé bé, trong gia đình này, hai ba mẹ cố gắng làm việc, chung tay bảo vệ, để gia đình này tràn ngập ấm áp yêu thương.
Chuyện kết hôn của Kỷ An Tâm, trừ Hướng Nguyệt thì không nhân viên nao biết nữa, phó tổng của họ giò đã trở thành phu nhân phó tổng thống.
Kỷ An Tâm vẫn khiêm tốn như trước, Hoắc Kỳ Ngang cũng không muốn để cô quá liều mạng vì công ty, tiền kiếm được thì tốt, không kiếm được anh cũng đủ nuôi gia đình.
Dĩ nhiên Kỷ An Tâm cũng không chịu thua kém, cô xử lý chuyện của công ty, đưa công ty lên lại thời điểm huy hoàng như trước, có điều bây giờ, thẻ ngân hàng của Hoắc Kỳ Ngang ở trong tay cô, cô chính là nữ chủ nhân giữ tài sản của gia đình này.
Dĩ nhiên, đây không phải là Kỷ An Tâm cường thế đòi hỏi, mà người đàn ông này chủ động giao lại tài sản cho cô.
Kỷ An Tâm liền nhận lấy, nhưng cô cũng không để chồng mình mắt mặt ở bên ngoài, cho nên trong thẻ cô để lại cho anh vẫn có một số tiền cố định.
Kỷ Hiểu Hiểu năm tuỏi, bắt đầu chuyển lên lớp mẫu giáo lớn, Kỷ An Tâm đưa con gái đi học, lúc đi ra, cô nhìn bãi đỗ xe ở đây, không khỏi cong môi cười…
Nơi này đã trở thành một địa điểm khó quên trong ký ức của cô, những sáng sớm vội vàng cho con gái đi học, Hoắc Kỳ _ Ngang cũng sẽ đỗ xe ở đây, chờ cô mỗi ngày, bây giờ nghĩ lại, thật ngọt ngao.
Cô nghĩ lại thời điểm đó, thấy anh cũng thật đáng thương, có điều, trong tương lai, cô sẽ không để người đàn ông này phải thiệt thòi nữa, cô sẽ dùng cả đời để yêu anh.
Đầu xuân, trên mạng, bộ phim của Hình Nhất Nặc nhận được cơn mưa lời khen, lấy được rất nhiều thành tích lớn, một đường nhận giải, Hình Nhất Nặc cũng lấy được giải nữ chính xuất sắc nhất, đối với một cô gái 24 tuổi mà nói, đây đúng là một quãng thời gian huy hoàng.
Tối nay, ánh sao sáng chói, Hình Nhất Nặc nhận được cúp đứng trên lễ trao giải, cô vô cùng bình tĩnh, không giống như trước đây kích động mà khẩn trương, cô biết được giải thưởng này là mồ hôi công sức cô cố gắng mà có được.
Có điều, tối nay, cô không ngờ mình sẽ có vinh dự này, cô hướng về ống kính nói: “Tôi muốn mời một người bạn tốt cùng lên sân khấu, cùng tôi tiếp nhận phần vinh dự này, mặc dù em ấy không tham gia vào bộ phim, nhưng chính tiếng hát tuyệt vời của em ấy đã giúp bộ phim tăng thêm hài quang, em ấy vô cùng tài giỏi, cũng là một ngôi sao mới trong giới ca sĩ.”
Trên hàng ghế thứ ba, một cô gái mặc váy màu kaki đưa tay bưng kín đôi môi đỏ, thật không ngờ được, cô chỉ là tham gia buổi dạ tiệc này, nào nghĩ sẽ được Hình Nhất Nặc nhắc tới chứ?
“Khi bộ phim này quay được một nửa, chúng tôi vẫn chưa tìm được ca sĩ thích hợp, cho đến khi tôi gặp được em ấy, sư muội Trang Noãn Noãn, em ấy đồng ý tới thử hòa âm, không nghĩ tới giọng ca ma mị của em ấy lại thích hợp như vậy, như âm thanh thiên nhiên, dường như bộ phim của chúng tôi đã trở nên đặc sắc hơn vì em ấy.” Hình Nhất Nặc tiếp tục nói hăng say, đồng thời đưa tay ra với cô gái ở phía dưới: “Noãn Noãn, mời em lên sân khấu.”
Trang Noãn Noãn ngại ngùng đứng lên, gương mặt thanh tú đỏ bừng, cô bước về phía sân khấu, Hình Nhất Nặc lập tức ôm lấy cô, một lần nữa đối mặt với người mộ, cô dắt tay sư muội, tiếp tục nói: “Noãn Noãn là sư muội của tôi, chỉ là tôi lựa chọn làm diễn viên, em ấy lựa chọn âm nhạc, tin tưởng với đại danh của em ấy cũng sẽ vang dội trong giới âm nhạc, em ấy và nhóm của mình, nhóm nhạc Love cũng vô cùng ưu tú.”
“Cảm ơn Nhất Nặc đã cho tôi cơ hội được đứng trên sân khấu này, rất vinh hạnh cho tôi, tôi cũng vô cùng khẩn trương, tôi sẽ vì sự nghiệp âm nhạc, tiếp tục cố gắng tiến lên, cảm ơn mọi người đã ủng hộ nhóm nhạc Love của chúng tôi, cảm ơn sư tỷ.”Trang Noãn Noãn nói xong, Hình Nhất Nặc cũng kết thúc màn nhận giải của mình, nói với mọi người ở bên dưới: “Cảm ơn mọi người.”
Khán giả bên dưới vỗ tay nhiệt liệt, Hình Nhất Nặc và Trang Noãn Noãn về vị trí cũ, Trang Noãn Noãn không khỏi ghé tai cô nói: “Chị Nhất Nặc, chị chẳng cho em chút tâm lý chuẩn bị gì, làm em sợ quá.”
Hình Nhất Nặc ghé tai cô nói nhỏ: “Cơ hội khó có được, phải thay em đánh bóng tên tuổi.”
Trang Noãn Noãn vô cùng cảm kích, cô là thành viên của Love, vừa rồi cũng không quên lên tiếng vì nhóm nhạc của mình.
Có điều lần này, bài hát cho phim do cô tự soạn nhạc và viết lời, nhưng bắt kỳ vinh dự nào Trang Noãn Noãn nhận được cũng sẽ có liên quan chặt chẽ với nhóm nhạc của mình.
Cô đại diện cho bốn người phía sau, là một tổ hợp bốn người đã thành danh.
Điện thoại Trang Noãn Noãn vang lên thông báo có tin nhắn âm thanh, cô đưa tay cầm lên, là chat nhóm, giờ phút này, một câu nói phát ra: “Khỏi phải giả mù sa mưa, cô cứ đại diện cho mình cô là đủ rồi? Không cần kéo theo cả nhóm, cái nhóm này không nhận nỗi vinh dự này.”
Trang Noãn Noãn khe khẽ thở dài, cô là một thành viên trong nhóm, lại đồng ý góp lời cho bộ phim của Hình Nhất Nặc, hơn nữa bản thân cũng vì chuyện này mà nổi, các thành viên khác cũng sẽ không vui.
Khi Hình Nhất Nặc tìm đến, cô cũng chỉ nghĩ giúp cô ấy, không cân nhắc quá nhiều, không nghĩ tới các thành viên khác lại không vui.