Chương 830: Anh Có Chút Rung Động
Dưới sân khấu đã đứng đầy fan nhóm đến trước xem, bọn họ vây kín bốn phía xung quanh, đến hành lang của tầng hai và hành lang của tầng ba cũng chật kín người.
Có thể thấy nhân khí của nhóm nữ này của các cô nổi bao nhiêu.
Đối diện với Kiều Mộ Trạch là trợ lí của anh – Dương Lệ, cô đến đây trước để chiếm vị trí tốt nhất.
Đúng hai giờ, bốn người Trang Noãn Noãn được mời lên sân khấu, lúc đi qua đám người liền nhìn thấy fan ở dưới sân khấu gọi tên của thần tượng của mình.
Trang Noãn Noãn đứng ở dưới sân khấu, lập tức tinh thần tốt lên, ở dưới ánh đèn khoé miệng cô hơi cong lên, ngọt ngào đáng yêu, da dẻ trắng nõn, chịu đựng được bất kì góc chụp nào.
Người nhà Lam Sơ Niệm lúc này đang ở vị trí gần cửa số của một quán trà khác, Lam Thiên Hạo cũng ở đây, ba mẹ Lam gia nhìn con gái được mọi người yêu thích như vậy đều vô cùng vui mừng.
Ánh mắt của Lam Thiên Hạo sâu xa nhìn chằm chằm, đáy mắt sáng đang dâng lên sự phức tạp.
Cho dù có ba cô gái xinh đẹp khác đang đứng trên sân khấu, nhưng trong ánh mắt của anh chỉ có Lam Sơ Niệm, nhìn cô nghiêng đầu, đáng yêu hôn gió tặng fan một cái, trong lòng anh nhói lên một cái.
.
Dáng vẻ đáng yêu của cô thật sự khiên anh vô cùng rung động.
Ánh mắt của Kiều Mộ Trạch cũng rơi trên người Trang Noãn Noãn trên sân khấu, cô đứng nghiêng ở bên trái, có chút xấu hỗ sờ tai, lộ ra góc nghiêng mặt thanh thuần mà xinh đẹp, môi đỏ điềm tĩnh giương lên ý cười, vẫy tay.
Ánh mắt của anh vì nụ cười này của cô mà híp mắt lại.
Cô đứng dưới ánh đèn sân khấu, và cô của bình thường thật sự là hai người khác nhau.
Cô trên sân khấu tự tin lại quyến rũ, mà mấy ngày hôm trước, cô còn khóc ngắt đi trong lòng anh, cả gương mặt khóc đỏ cả lên, vô cùng đáng thương. Kiều Mộ Trạch nhìn ở dưới sân khấu có rất nhiều người cầm điện thoại chụp Trang Noãn Noãn, anh đột nhiên cầm điện thoại ở trên bàn lên, mở ứng dụng chụp ảnh phóng to đến chỗ Trang Noãn Noãn, đúng lúc cô cười lộ răng ra với fan, dáng vẻ mắt sáng môi đỏ đúng lúc được chụp vào màn hình máy điện thoại của người đàn ông.
Dưới sự chụp ảnh không qua chỉnh sửa rõ ràng nhất, vẫn đẹp đến không có tí khuyết điểm gì cả.
Dương Lệ đối diện hơi ngây người, không dám tin tưởng nhìn tổng giám đốc đối diện, chẳng lẽ anh cũng thành fan của Trang Noãn Noãn rồi sao?
Vậy mà chụp ảnh!
Có điều Dương Lệ có kinh ngạc như thế nào, việc này cô cũng : chỉ có thể nghĩ ở trong lòng, còn biêu cảm ở ngoài lại rất bình tĩnh gõ máy tính, làm việc của cô.
Đứng ở sân khấu một lúc, MC liền nói chủ đề biểu diễn của các cô, âm nhạc vang lên, ca khúc chủ đề của các cô, âm thanh tươi đẹp, cực kì bắt tai.
Sau khi biểu diễn xong, là một show đi catwalk, nhãn hiệu hy vọng bốn người các cô mỗi người dẫn một đội năm người mẫu đi một lượt.
Ẩm nhạc vô cùng sôi động vang lên, Diệp Mạn Ni và Lâm Thiến đều vô cùng nắm chắc cơ hội dẫn đội đi đầu, Lam Sơ Niệm đi ở hàng thứ ba, Trang Noãn Noãn ở cuối cùng.
Cô hơi hít thở sâu một hơi, đi trên sàn catwalk cô từng được huấn luyện qua, nhưng vẫn có chút căng thẳng.
Lúc này, Chu Đào nên cạnh liền ra hiệu tay chuẩn bị với cô, bên cạnh có năm người mẫu nữ.
Trang Noãn Noãn nhẹ gật đầu, ánh mắt của cô vô cùng kiên định, khom lưng sải bước trên sân khấu, đi đến trước mặt bàn dài mười mét đã được ba trí sẵn.
Trước cửa số sát đất tầng hai, người đàn ông dường như chưa từng di chuyển ánh mắt, nhìn cô hoàn hảo dẫn hàng đi xong.
Kì lạ, anh muốn gặp cô rồi.
“Chút nữa cô đi xuống tìm Chu Đào, bảo anh ta dẫn Trang Noãn Noãn đến đây.” Kiều Mộ Trạch nói với Dương Lệ ở đối diện.
ƒ “Kiều tổng, ở đây nhiều người, có cần phải đổi chỗ không?”
Dương Lệ đề nghị.
Kiều Mộ Trạch suy nghĩ, nơi này nhiều fan, anh không thích hợp ở đây gặp cô.
Nhưng trong lòng anh lại có một loại cố chấp mãnh liệt, anh muốn gặp cô. Kiều Mộ Trạch gật đầu: “Được, chút nữa cô dẫn cô ấy đến xe của tôi, tôi đi xuống trước.”
Thuận lợi hoàn thành công việc lần này, trong cửa hàng nhãn hiệu, một phòng hậu trường đặc biệt dành cho các cô nghỉ ngơi, các cô đều đang uống nước nghỉ ngơi.
Chu Đào ở trong cửa hàng nói chuyện với giám đốc, Dương Lệ đi đến: “Chu tổng, xin qua bên này một chút để nói chuyện.”
Chu Đào nhận ra cô, trợ lí riêng của Kiều Mộ Trạch.
“Trợ lí Dương, sao cô lại đến đây? Có chuyện gì sao?”
“Chút nữa Kiều tổng của chúng tôi muốn gặp Trang Noãn Noãn, anh bảo cô ấy ra đây một lát, tôi nói chuyện với cô ấy.”
“Được, cô đợi một chút, tôi bây giò đi gọi cô Ấy Chu Đào nói xong, đẩy cửa vào phòng nghỉ, nói với Trang Noãn Noãn: “Noãn Noãn cô ra đây một lát, có người tìm côem này.”
Trang Noãn Noãn ngây người, đến hai người Diệp Mạn Ni ở bên cạnh cũng có chút đố ky, chẳng lẽ là nhà tìm đến tận nơi sao?
Trang Noãn Noãn đi ra, nhìn thây Dương Lệ cô có chút kinh ngạc: “Trợ lí Dương, cô tìm tôi?”
“Đúng lúc Kiều tổng của chúng tôi cũng đang ở đây, anh ấy rất muốn gặp cô, cô đi một chuyền với tôi đến hầm đỗ xe.” Dương Lệ đè thấp giọng nói với cô.
Đột nhiên mặt Trang Noãn Noãn đỏ lên, Kiều Mộ Trạch ở đây?
Vậy không phải dáng vẻ vừa nãy của cô trên sân khấu, anh cũng nhìn thấy rồi sao?
“Vâng! Tôi thay quần áo đã.” Trang Noãn Noãn không quen mặc lễ phục ra ngoài, nên cô mang quần áo bình thường đến.
Trang Noãn Noãn thay quần áo đi ra, cô đeo khẩu trang và đội mũ, giống như các cô gái bình thường vậy, không khiến người khác chú ý.
Dương Lệ dẫn cô đi về phía thang máy, đi xuống hầm đỗ xe.
Chu Đào đi vào trong, Diệp Mạn Ni và Lâm Thiến lập tức hỏi anh, anh an ủi một câu, không phải nhà bàn chuyện, bảo các cô không cần lo lắng.
Lam Sơ Niệm cũng thay xong quần áo, cô vừa bước ra liền nhìn thấy người đàn ông cao đứng ở cửa của cửa hàng nhãn hiệu, cả người mặc tây trang màu lam, quả thật còn quyến rũ hơn người mẫu. Cô cười hi hi nhào vào trong lòng anh, Lam Thiên Hạo ôm lấy cô, nhanh chóng dẫn cô rời đi. Trong quán trà ở tầng hai, đúng lúc mẹ Lam nhìn thấy dáng vẻ con trai ôm Lam Sơ Niệm, bà liền nhìn về phía chồng: “Ông Hoa, con trai với Sơ Niệm ôm nhau như vậy, thích hợp sao?”
“Thiên Hạo chắc chỉ là giúp Sơ Niệm che tầm nhìn thôi, đừng khiến cho người khác nhận ra, bà có phải nghĩ nhiều rồi không?”
“Là tôi nghĩ nhiều sao?” Mẹ Lam chớp chớp mắt.
“Vậy không phải sao? Bà cảm thấy Thiên Hạo của chúng ta đối với Sơ Niệm có ý gì bắt thành sao?”
“Cũng đúng.” Mẹ Lam gật đầu cũng không nghĩ lung tung nữa.
Lam Thiên Hạo đưa Lam Sơ Niệm lên tầng,cả nhà tiếp tục ngồi ở đây nghỉ ngơi, mẹ Lam đem tổ yến đã chuẩn bị xong xuôi đưa qua nói: “Sơ Niệm uống chút tổ yến, bảo vệ tốt giọng của con.”
“Mẹ đối với con quá tốt đi, con rất cảm động.”Lam Sơ Niệm ôm lấy bà.
Mẹ Lam tâm trạng vô cùng tốt, lợi ích có một chiếc áo nhung, bà từ nhỏ đã được trải nghiệm rồi.
Trong hầm gửi xe, Trang Noãn Noãn cùng Dương Lệ đi đến trước một chiếc xe thể thao màu xám quen mắt, Dương lệ giúp cô mở cửa xe ghế lái phục ra: “Trang tiêu thư, mời cô lên xe!”
Trang Noãn Noãn lập tức khom người, liền nhìn thấy thân ảnh tao nhã tôn quý ngồi trên ghế lái được đèn màu xanh tối trong xe phản chiếu, cô ngồi vào trong xe.
“Kiều tiếninh, anh có việc tìm tôi sao?” Trang Noãn Noãn cũng chỉ có thể xưng hô với anh như vậy thôi.
Biểu cảm của Kiều Mộ Trạch có chút khó đoán, anh trả lời một câu: “Ừ, có chuyện muốn tìm để hỏi một chút.”
“Có phải liên quan đến chuyện của ba tôi?” Trang Noãn Noãn kích động hỏi.
Kiều Mộ Trạch lúc này mới phát hiện thì ra muốn gặp cô, bắt buộc phải có chuyện gặp cô mới được, anh suy nghĩ nói: “Đến quán cà phê gần đây rồi hãng nói đi!”
Nói xong, anh đạp chân ga, chiếc xe đi ra hướng lối ra.
Trong lòng của Trang Noãn Noãn dâng lên sự căng thẳng và hy vọng, có phải là anh có manh mối gì mới? Trong quán cà phê gần đây, vô cùng cao cấp, ở đây không có bóng dáng của fan, đều là nơi người có tiền hưởng thụ cuộc sống an nhàn.
Trang Noãn Noãn ngồi xuống, ánh mắt liền nhìn người đàn ông đối diện, trong ánh mắt có sự kỳ vọng.
“Là chuyện gì vậy, anh có thể nói cho tôi không?”
Ở trên đường Kiều Mộ Trạch đã nghĩ đến rồi, anh híp mắt hỏi: “Lúc ba cô còn sống, ông ấy có bạn tốt hoặc là người thân nào khác không? Có lẽ ba của cô có tài liệu được bảo quản ở chỗ ông ấy.”
Trang Noãn Noãn cần thận nghĩ lại, ba quả thật có bạn, nhưng bây giờ cô không biết những người đó ở đâu.
“Lúc đó tôi quá nhỏ, rất ít khi tham sự vào quan hệ xã giao của ba tôi, có lẽ tôi không tìm được bạn của ba.”
Kiều Mộ Trạch an ủi một câu: “Kệ đi, không tìm được thì trước tiên không tìm nữa.” Nói xong ánh mắt của anh nhìn bộ quần áo cô mới thay ra.
Ở trên sân khấu cô toả sáng rực rỡ, mà ở dưới sân khấu cô thanh thuần, sạch sẽ, giống như cô em gái hàng xóm. Nhưng cho dù cô ở mặt nào, đều bắt đầu khiến anh chú ý.