TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Tổng Tài Daddy Không Thể Trêu
Chương 837

Chương 837: Chiều Em Gái Vô Cùng

Cả nhóm người ngồi xuống, ba vị phu nhân cố ý để ba người trẻ ngồi chung, Lý Hiểu Mỹ và Lam Sơ Niệm là con gái với nhau, có nhiều câu chuyện chung, lập tức hàn huyên được.

Còn Lam Thiên Hạo tuy là hơi ít nói thê nhưng cảm giác tồn tại của anh vẫn rất mạnh mẽ. Lý Hiểu Mỹ và mẹ cô ta đều đang đánh giá anh, quan sát anh: “Anh Thiên Hạo, bình thường công việc của anh có bận không?” Lý Hiểu Mỹ lập tức lễ phép lại gân.

“Vô cùng bận rộn.” Lam Thiên Hạo mỉm cười đáp.

Mẹ Lam lập tức phản pháo anh: “Thiên Hạo cũng không phải bận lắm đâu, một tuần tới công ty ba bốn hôm là được.”

Lý Hiểu Mỹ nghe vậy thì vừa lòng. Nếu thế anh mà là bạn trai thì vẫn có nhiều thời gian ở bên cô ta.

“Anh Thiên Hạo, vậy bình thường anh có sở thích gì? Biết đâu chúng ta lại có sở thích chung đấy.” Ánh mắt Lý Hiểu Mỹ nóng bỏng nhìn sang, Lam Thiên Hạo đối với cô ta mà nói là loại hình hoàn mỹ, nếu như anh nhiệt tình với cô ta thêm chút là ồn rồi.

“Tôi thích leo núi, cưỡi ngựa câu cá, bình thường cũng sẽ tới quán bar các thứ giải trí.” Lam Thiên Hạo nheo mắt nói.

Lý Hiểu Mỹ vừa nghe vậy, vẻ mặt đầy mong chờ nói: “Oa, giỏi ghê, người đàn ông thích vận động là có sức hút nhất. Có điều, anh tới quán bar gì thế? Quán bar rượu bình thường à?”

` “Không, tôi thích kiểu tiệc bar bốc bóc tí.” Ở đáy mắt Lam Thiên Hạo có một sự u ám đẩy lùi hứng thú của cô ta.

Lam Sơ Niệm thì chớp chớp mắt, anh trai vốn dĩ không thích đi bar mà. Sao anh lại nói thế chứ?

Bà Lý ở bên cạnh nghe xong cũng có hơi ngạc nhiên nhìn sang, bà Lam lập tức giải thích một câu: “Máy người trẻ tuổi ấy mà, quanh năm suốt tháng cũng có lúc ra ngoài giải sầu, điều tiết tâm trạng. Nhưng mà có bạn gái rồi là khác.”

“Đúng đúng, nói thế không sai.” Bà Lý lại thấy không ái ngại nữa.

Trong ánh mắt Lý Hiểu Mỹ làm gì có vẻ bị đánh lùi? Cô ta thích Lam Thiên Hạo có vẻ ngoài cắm dục nhưng bên trong lại có một trái tim nhiệt tình như lửa. Người đàn ông vậy là kiểu cô ta thích nhất.

Đương nhiên bình thường cô ta cũng hay đi bar với bạn bè, đương nhiên cô ta sẽ không để tâm việc Lam Thiên Hạo có sở thích này.

“Anh Thiên Hạo, những chuyện này đều là sở thích của người trẻ, em thấy ổn mà. Bởi vì áp lực của người trẻ rất lớn mà.” Lý Hiểu Mỹ cười nói.

Lam Sơ Niệm cũng không khỏi nhìn sang, cô có thể cảm nhận được hảo cảm của Lý Hiểu Mỹ với anh trai, càng lúc càng nhiều hơn.

Bà Lam trong lòng cũng vui vẻ, bà biết được gốc gác họ Lý, Lý Hiểu Mỹ bà cũng thích, nếu có thể kết thành thông gia thì thật là tốt.

“Sơ Niệm cũng đã 22 rồi. Chà, Mai Lan à, bà có phúc thật. Sinh ra đứa con gái xinh đẹp thế này.” Một bà Trương khác cũng vô cùng thích Lam Sơ Niệm, ngoan ngoãn nghe lời, vẻ ngoài đáng yêu, bà ta có sự kích động muốn đi làm mối.

Trong mắt bà Lam hiện lên vẻ vui sướng và tự hào: “Đúng vậy, Sơ Niệm cũng 22 rồi.”

“Sơ Niệm có bạn trai chưa?” Bà Trương tò mò hỏi thăm.

Ánh mắt Lam Sơ Niệm nhìn sang, hơi kinh ngạc nhưng lắc đầu một cái: “Cháu không có bạn trai.”

Ánh mắt của Lam Thiên Hạo hơi ủ dột, anh có một dự cảm xấu.

Bà Trương quả nhiên hào hứng: “Vậy Sơ Niệm, cô làm mối cho cháu được không? Đối phương là họ hàng nhà cô, một đứa con trai rất ưu tú lại còn đep trai, có rảnh thì hẹn gặp cháu được không?”

Lam Sơ Niệm vốn là đi xem mắt với anh trai, đột nhiên tìm tới phiên mình, nhất thời có hơi luống cuống tay chân. Cô trừng mắt nhìn về phía mẹ.

Bà Lam lại tò mò hỏi: “Sao vậy? Là người thân họ hàng của bà à?

“Đúng, là con trai của cậu họ tôi, vừa mới có được hai bằng, học tài chính. Trong nhà cũng có công ty, thằng bé trông rất thanh tú, cao cao gầy gày, tôi thấy hợp với Sơ Niệm.” Bà Trương cười nói.

Ánh mắt của bà Lam có vẻ hơi mừng, làm mẹ sốt ruột nhát là việc cưới xin của con trai con gái. Cuộc sống tương lai của họ hanh phúc là điều bà quan tâm nhất rồi.

Một giọng nam trầm thấp lạnh băng vang lên với vẻ không vui: “Không được, Sơ Niệm còn nhỏ.”

Câu nói này khiến mọi người giật mình, nhất là bà Lam, kinh ngạc nhìn con trai: “Thiên Hạo, con nói to thế làm gì?”

Lam Sơ Niệm nở nụ cười, nói với bà Trương: “Cô ơi, bây giờ cháu chưa định quen bạn trai thế nên là xin lỗi cô ạ.”

“Không sao không sao. Cháu còn trẻ từ từ mà chọn.” Bà Trương không còn cách nào ngoài việc nở nụ cười ngượng.

“Mẹ, con còn có việc, con đi trước. Sơ Niệm, không phải em định tới công ty à?”

“Em…” Sơ Niệm ngạc nhiên nhìn anh.

“Anh đưa em đi.” Lam Thiên Hạo nói xong, đưa tay kéo tay nhỏ của cô đứng dậy.

Bà Lam nhìn đôi nam nữ bỏ đi, vô cùng bực tức, mà Lý Hiểu Mỹ bên cạnh thì vô cùng mắt mát, không ngờ Lam Thiên Hạo chưa nói mấy câu đã đi.

“Thật là ngại quá.”

“Không sao, vậy thì chúng ta nói chuyện của mình, chuyện bọn ` nhỏ cứ tùy duyên thôi.” Bà Lý nở nụ cười cứng ngắc. Có điều bà nhìn con gái cũng mong con gái có thể nắm cơ hội theo đuổi Lam Thiên Hạo một lần, dù sao gia thế nhà họ Lam vô cùng hiển hách.

Lam Sơ Niệm cứ thế bị anh trai kéo tới cửa lớn, cô không khỏi vung tay mình ra, nhìn anh: “Anh, anh làm vậy là vô lễ. Mẹ còn bên trong đấy mà?”

“Một lát anh bảo tài xế tới đón mẹ, để bà ấy tâm sự đi.” Lam Thiên Hạo nói xong, có hơi tức giận búng trán cô: “Vừa nãy anh không nói có phải em đã đồng ý đi gặp cậu trai kia rồi không?”

“Hả? Cái gì?” Lam Sơ Niệm còn không phản ứng lại.

“Là cháu của cô kia đấy.” Lam Thiên Hạo nhắc cô một câu.

Lam Sơ Niệm không khỏi cười xì một tiếng: “Anh ơi không có đâu. Em chỉ không biết từ chối sao để cô ấy không buồn.”

“Sau này mấy hôm xem mắt như vậy em ít đi thôi, ngày nào đó không biết được lại bị người ta ôm mắt.” Nói xong, ngón tay Lam Thiên Hạo lại theo thói quen búng trán cô.

Lam Sơ Niệm phản bác ngay: “Em đâu phải con nít, sao lại bị ôm chạy mắt, còn anh nữa, chị Lý kia xinh như vậy sao anh không nói thêm vài câu với người ta?”

Lúc này Lam Thiên Hạo đang đi về phía xe của anh, lập tức xoay người dán mắt vào cô: “Em muốn anh ngay lập tức có bạn gái rồi cưới vợ sinh con?”

\ Lam Sơ Niệm bị câu hỏi này làm cho nghỉ vấn đầy đầu: “Đương nhiên em phải cầu chúc cho anh chứ.”

Gương mặt tuấn tú của Lam Thiên Hạo lại căng thẳng vài phần, đột nhiên nhận ra anh nói gì cô cũng không hiểu: “Được rồi, lên xe đi anh dẫn em tới trung tâm gần đây mua quần áo.”

“Đồ của em đủ rồi.”

“Cứ mua thêm vài bộ.” Lam Thiên Hạo nói xong ngồi vào ghế lái.

Lam Sơ Niệm lên xe theo, trong lòng lại thấy ngọt ngào, anh cả phách lối nhưng rất chiều cô.

“Lát nữa tự chọn một món quà đi.” lam Thiên Hạo vừa ngồi xuống, nghĩ ra một chuyện liền nói với cô gái bên cạnh.

“Tại sao em phải chọn quà.” Lam Sơ Niệm chưa kịp phản ứng lại.

“Em tự nghĩ đi.” Lam Thiên Hạo không muốn nhắc cô, cô nhóc này ngây ngô tới độ sinh nhật cũng quên mát.

Lam Sơ Niệm lập tức híp mắt nghĩ một lát, sau đó sáng mắt lên: “À, mai là sinh nhật em. Anh muốn tặng quà cho em à?”

“Ừm!” Lam Thiên Hạo nói xong, xe đi tới một trung tâm thương mại gần đó.

Lam Sơ Niệm lập tức đầy mong ước nói: “Ngày mai em sinh nhật, em nên làm gì nhỉ?”

› Lam Sơ Niệm bị câu hỏi này làm cho nghi vấn đầy đầu: “Đương nhiên em phải cầu chúc cho anh chứ.”

Gương mặt tuấn tú của Lam Thiên Hạo lại căng thẳng vài phần, đột nhiên nhận ra anh nói gì cô cũng không hiểu: “Được rồi, lên xe đi anh dẫn em tới trung tâm gần đây mua quần áo.”

“Đồ của em đủ rồi.”

“Cứ mua thêm vài bộ.” Lam Thiên Hạo nói xong ngồi vào ghế lái.

Lam Sơ Niệm lên xe theo, trong lòng lại thấy ngọt ngào, anh cả phách lối nhưng rất chiều cô.

“Lát nữa tự chọn một món quà đi.” lam Thiên Hạo vừa ngồi xuống, nghĩ ra một chuyện liền nói với cô gái bên cạnh.

“Tại sao em phải chọn quà.” Lam Sơ Niệm chưa kịp phản ứng lại.

“Em tự nghĩ đi.” Lam Thiên Hạo không muốn nhắc cô, cô nhóc này ngây ngô tới độ sinh nhật cũng quên mắt.

Lam Sơ Niệm lập tức híp mắt nghĩ một lát, sau đó sáng mắt lên: “À, mai là sinh nhật em. Anh muốn tặng quà cho em à?”

“Ừm!” Lam Thiên Hạo nói xong, xe đi tới một trung tâm thương mại gần đó.

Lam Sơ Niệm lập tức đầy mong ước nói: “Ngày mai em sinh nhật, em nên làm gì nhĩ?”

nhà họ Lam, đặc biệt Lam Thiên Hạo, cô ta nhất định phải lưu lại ấn tượng tốt đẹp với anh và gia đình. Sau này biết đâu cô ta sẽ trở thành Lam phu nhân thì sao.

Diệp Mạn Ni là một người dù ở hoàn cảnh nào cũng không chịu làm nhân vật phụ. Vì vậy ngày mai ở buổi tiệc cô ta cũng dốc sức ăn mặc để bản thân trở thành tiêu điểm.

Đọc truyện chữ Full