TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Tổng Tài Daddy Không Thể Trêu
Chương 959

Chương 959: Trả Giá

Trang Noãn Noãn vì chuyện này mà tức giận cả một đêm, đến ba giờ sáng cô mới mê man ngủ quên đi, nhưng cô sẽ không buông tha cho chuyện này đâu.

 

Mỗi câu trong lời bài hát đều thể hiện tình yêu của cô dành cho Kiều Mộ Trạch, nếu để Diệp Mạn Ni và Lâm Thiến hát nó thì cô sẽ vô cùng khó chịu.

 

Sáng sớm, Trang Noãn Noãn nghe tháy tiếng bà ngoại gọi mình xuống ăn sáng, cô nghĩ chắc là bà ngoại đã làm xong bữa sáng cả rồi. Để không làm bà ngoại thất vọng, cô vẫn có mở mắt ra dù vẫn còn rất buồn ngủ.

 

Một đôi mắt trong veo, vào lúc này, lại đầy tia máu đỏ ửng, tất cả là do thức đêm mà ra. Lúc Trang Noãn Noãn ăn sáng, cô lại tìm kiếm thông tin của hai người Diệp Mạn Ni, y như rằng, nhờ có hai ca khúc này mà độ nỗi tiếng của họ đã tăng lên rất nhiều.

 

Thành quả của mình bị ăn trộm như thế này, cô không thể nuốt trôi cơn tức này được, ăn sáng xong cô liền gọi điện cho Chu Đào.

 

“Chu tổng, anh có xem video của Diệp Mạn Ni và Lâm Thiến trong show tạp kĩ tối qua không?”

 

*Có xem, họ hát bài hát mới, độ nỏi tiếng của họ đã tăng lên rất nhiều.” Chu Đào đáp lại.

 

“Lời của hai bài hát mà họ hát là lời của tôi. Tôi không biết họ đã lấy lời của tôi từ khi nào để sáng tác ca khúc, bây giờ đã trở thành bài hát mới của họ.” Trang Noãn Noãn cay đắng nói.

 

“Cái gì? Cô là người sáng tác ra lời hai bài hát đó sao?”

 

Chu Đào cũng rất sốc.

 

“Đúng vậy, là do tôi viết, nó vẫn luôn được lưu trữ trong máy tính của tôi. Tôi không biết họ đã động đến máy tính của tôi khi nào.” Trang Noãn Noãn bắt lực thở dài.

 

“Nếu như vậy thì chúng tôi phải bảo vệ quyền lợi của cô trong chuyện này, Noãn Noãn, cô có chắc lời bài hát của hai bài hát là do cô tự mình sáng tác không?” Chu Đào hỏi lại cô lần nữa cho chắc.

 

“Phải, đó là do tôi sáng tác tôi.” Trang Noãn Noãn xác nhận.

 

Chu Đào lúc này đương nhiên vẫn ủng hộ cho Trang Noãn Noãn, Diệp Mạn Ni và Lâm Thiến đều đã chấm dứt hợp đồng với công ty của anh, họ không còn là ca sĩ thuộc về công ty của anh nữa.

 

“Được, tôi sẽ tìm bọn họ nói chuyện trước, xem họ có thể xin lỗi và thừa nhận lỗi của mình không.” Chu Đào an ủi cô nói.

 

“Được! Vậy thì để anh ra mặt trước vậy!” Trang Noãn Noãn gật đầu đồng ý.

 

Sau khi Chu Đào cúp điện thoại của Trang Noãn Noãn, anh lập tức gọi cho Diệp Mạn Ni.

 

Diệp Mạn Ni không dám không nhận điện thoại của anh, bởi vì Chu Đào dù sao cũng từng là ông chủ của cô ta, cô ta không thể đắc tội anh được.

 

“Alol Chu tổng, sao anh lại có thời gian gọi cho tôi thế này?” Diệp Mạn Ni nhiệt tình hỏi.

 

“Mạn Nị, trong

 

 

 

 

 

 

 

Chương trình tối hôm qua cô và Lâm Thiền đã hát bài hát mới, lời bài hát có phải là do các cô ăn cắp của Noãn Noãn không?” Chu Đào hỏi thẳng.

 

“Chu tổng, làm sao có thể chứ? Đây là do chúng tôi mời người viết đấy! Trang Noãn Noãn chỉ là ghen tị với việc chúng tôi lại lần nữa nồi tiếng mà thôi.” Sao Diệp Mạn Ni có thể thừa nhận được chứ?

 

Giọng của Chu Đào trở nên nghiêm túc hơn: “Đây không phải chuyện đùa. Nếu bị điều tra ra thì sẽ ảnh hưởng rất lớn đến danh tiếng của các cô. Bây giờ, chỉ cần các cô xin lỗi Noãn Noãn, đồng thời thông báo công khai tác giả gốc của hai bài hát này là cô ấy, về sau các cô không hát nữa là được.”

 

Giọng của Diệp Mạn Ni cũng bắt đầu cáu gắt: “Chu tổng, tôi không biết anh đang nói gì. Tôi và A Thiến không còn thuộc về công ty của anh nữa. Chúng tôi là nghệ sĩ tự do, chúng tôi sẽ không nghe lời anh nữa đâu.”

 

Chu Đào không khỏi nhíu mày, cảnh cáo lần nữa: “Chuyện này liên quan đến thành quả của Noãn Noãn, công ty chúng tôi sẽ không ngồi im nhìn, đợi đến lúc điều tra ra thì hai người các cô sẽ rất khó xử đấy.”

 

“Vậy thì các người cứ đi điều tra đi!” Diệp Mạn Ni thờ ơ nói.

 

Khi cô ta và Lâm Thiến nhìn trộm máy tính của Trang Noãn Noãn, không hề có người thứ ba hiện diện, căn bản không có ai nhìn thấy bọn họ, vì vậy cô ta mới không sợ.

 

đâu! Huống hồ, bởi vì hai bài hát này, danh tiếng của họ đã được khôi phục lại một chút, cô ta không muốn từ bỏ.

 

Sau khi cúp điện thoại, mặt Chu Đào trầm xuống. Không biết hai người kia từ lục lọi máy tính của Trang Noãn Noãn và xem trộm hai bài hát mới mà cô viết vào lúc nào.

 

Một giò chiều, bà cụ đi đến công viên gần đó chơi bài, Trang Noãn Noãn muốn ngủ thêm một chút nữa thì lại nhận được cuộc gọi từ Kiều Mộ Trạch, anh đang ở dưới nhà đợi cô.

 

Trang Noãn Noãn nhớ đến lời hẹn với anh đêm qua, mặc dù buồn ngủ nhưng cô vẫn cằm túi xách đi xuống.

 

Cô ngồi vào ghế phụ của Kiều Mộ Trạch, cả người rõ ràng không hề có chút sức lực.

 

“Em sao vậy?” Kiều Mộ Trạch quay người sang liền nhìn thấy dáng vẻ bơ phờ của cô, bàn tay to của anh lập tức sờ.

 

trán cô thăm dò.

 

Không sốt.

 

“Tối hôm qua em ngủ không ngon.” Trang Noãn Noãn mệt mỏi nói.

 

“Sao lại ngủ không ngon? Không phải anh bảo em đi ngủ sớm rồi sao?” Kiều Mộ Trạch nheo mắt nhìn cô, thấy trong mắt cô đầy những tơ máu nhàn nhạt.

 

*Tối hôm qua có chuyện xảy ra làm em mắt ngủ.” Trang Noãn Noãn thở dài.

 

*Có chuyện gì vậy?” Kiều Mộ Trạch ân cần hỏi.

 

“Anh còn nhớ đoạn thời gian lần chúng ta đi về quê em trở không? Em đã viết hai lời bài hát, sau khi hoàn thành xong thì lưu chúng trong máy tính. Nào ngờ lại bị Diệp Mạn Ni và Lâm Thiến đánh cắp. Tức hơn nữa là, bọn họ còn đem nó đi phổ nhạc, tối hôm qua lên một show tạp kĩ, biểu diễn hai bài hát này.”

 

Khuôn mặt điển trai của Kiều Mộ Trạch trầm xuống: “Bọn họ lại dám làm như vậy?”

 

“Em chỉ muốn họ ngừng hát hai bài hát này. Em cũng đã tự mình phổ nhạc xong cho hai ca khúc này, đây là tâm huyết của em, bây giờ lại để họ đi trước hưởng lợi, em không cam lòng.” Trang Noãn Noãn nắm chặt nắm đấm lại, đúng thật là ăn cướp. trắng trợn mà.

 

Trang Noãn Noãn tức đến nghiền răng nghiền lợi.

 

Kiều Mộ Trạch thấp giọng an ủi cô: “Em yên tâm, anh sẽ bắt bọn họ phải trả giá.”

 

“Việc cần làm bây giờ là phải điều tra rõ, họ đã trộm lời bài hát của em vào lúc nào. Chỉ cần chúng ta có bằng chứng thì bọn họ không thể chối cãi được nữa.”

 

“Em có nhớ bị bọn họ trộm mắt lúc nào không?”

 

“Em cũng không nhớ nữa. Trước đây tụi em vẫn luôn ở trong công ty. Máy tính của em có lúc cũng sẽ để trong văn phòng, không biết bọn họ đã đụng vào nó khi nào.”

 

*Nếu như vậy thì anh sẽ khiến cho bọn họ từ nay về sau không thể bước chân lên sân khấu được nữa.” Đôi mắt Kiều Mộ Trạch lóe lên sự tức giận, dám bắt nạt người phụ nữ của anh thì bắt buộc phải trả giá.

 

Trang Noãn Noãn chỉ muốn ngăn không cho họ hát lại hai bài hát này, bởi vì họ đem lời bài hát của cô đi diễn quanh sẽ khiến cô rất khó chịu. Từng câu từng chữ đó, đều là tình yêu của cô dành cho Kiều Mộ Trạch, cô sẽ không cho phép người khác làm vấy bẩn nó.

 

“Trước tiên chúng ta đến công ty điều tra tình hình đã!”

 

Trong lòng Trang Noãn Noãn lúc này đè nén chuyện này, không thể nào vui lên được cả.

 

Kiều Mộ Trạch gật đầu, mọi thứ đều lấy cô làm trung tâm.

 

Chiếc xe thể thao của Kiều Mộ Trạch lái đến công ty của Chu Đào, Chu Đào hiện đã ký hợp. đồng với người mới, đang đào tạo, thấy Kiều Mộ Trạch và Trang Noãn Noãn đến thì nhiệt tình chào đón họ.

 

“Kiều tổng, Noãn Noãn, hai người đến rồi.”

 

“Chu tổng, tôi muốn kiểm tra camera giám sát, xem liệu tôi có thể tìm thấy chứng cứ họ đã đánh cắp lời bài hát của tôi hay không.”

 

“Được! Cô có biết phải tra từ lúc nào trở đi chưa?”

 

“Tôi biết, có lẽ phải tra từ lúc tôi hoàn thành hai lời bài hát này trở đi.” Trang Noãn Noãn hiểu cứ điều tra từ 3 tháng trước là được.

 

May là là tất cả camera giám sát trong công ty đều được sử dụng. Chu Đào đã bảo trợ lý của mình đem tất cả các đoạn giám sát trong công ty trong ba tháng qua chia thành từng đoạn video, cử một vài nhân viên đến nhìn chằm chằm.

 

Chỉ cần trong video xuất hiện hai người Diệp Mạn Ni, đều phải xem thật kỹ từng chỉ tiết.

 

Kiều Mộ Trạch cũng cùng Trang Noãn Noãn xem camera giám sát của một đoạn thoài gian, Trang Noãn Noãn tua nhanh video, nhanh chóng tìm thấy một video có Diệp Mạn Ni và Lâm Thiền.

 

Chỉ thấy bọn họ cao ngạo ngồi trong phòng nghỉ ngơi, có thể nghe thấy cuộc trò chuyện của họ, nhưng không có gì liên quan đến lời bài hát.

 

Trang Noãn Noãn không khỏi ôm đầu, thầm cố nhớ lại, rốt cuộc máy tính có lúc nào rời khỏi người cô nhỉ?

 

Khi Trang Noãn Noãn đang cố nghĩ kỹ lại thì bỗng nghe thấy giọng nói của trợ lý bên cạnh truyền đến: “Mọi người đến đây xem này, hình như lúc bọn họ từ phòng làm việc của Chu tổng đi ra có chút lén lút.”

 

Trong video của trợ lý, Diệp Mạn Ni có chút hoảng loạn lôi kéo Lâm Thiến, hai người dáo dác nhìn xung quanh sau đó mới đi ra khỏi văn phòng của Chu Đào.

 

Chu Đào đứng bên cạnh quan sát, nhìn kỹ ngày tháng rồi ngẫm nghĩ vài giây: “Lui lại trước xem xem tôi có cầm máy.

 

tính của Noãn Noãn vào đó không?” Quả nhiên, trong đoạn trước của video là hình ảnh Chu Đào cầm theo máy tính của Trang Noãn Noãn đi vào, sau khi Chu Đào mang nó vào văn phòng của mình thì liền ra ngoài để họp. Một lúc sau thì Diệp Mạn Ni và Lâm Thiến đi đến, họ gõ cửa, không thấy ai trả lời thì tự đẩy thẳng cửa đi vào.

 

Bọn họ đã lề mề trong văn phòng của Chu Đào hơn mười phút rồi mới ra ngoài.

 

“Có lẽ chính là vào lúc này, họ đã bật máy tính của Noãn Noãn và lấy cắp lời bài hát.” Chu Đào nói.

Đọc truyện chữ Full