Anh đi đến máy lọc nước bên cạnh, cầm chiếc cóc dùng một lần lấy nước đưa cô ta, Đỗ An Kỳ vui mừng khôn xiết, kích động nhận cầm lấy cốc nước mà Hình Nhất Phàm đích thân rót cho cô ta: “Cảm ơn.”
Nói xong cô ta uống một ngụm liền cảm thấy ngọt ngào, đôi mắt cô ta đánh giá cách trang trí nhà cao cấp của Hình Nhất Phàm, có thể thấy anh có phẩm vị rất cao.
*A, anh còn nuôi mèo nữa saol Đàn ông nuôi mèo là người ấm áp nhát.” Đỗ An Kỳ lập tức vui mừng nói.
Hình Nhất Phàm đang đợi cô ta uống nước xong mời cô ta về.
Bạch Hạ ngồi trong nhà, lúc nào cũng mắt tập trung, cô nghĩ Hình Nhất Phàm có phải là mời cô gái đó vào trong nhà rồi hay không?
Suy nghĩ một hồi, đột nhiên Bạch Hạ muốn tìm lý do ra ngoài xem xem, cô nhìn từ trong mắt mèo thấy bên ngoài không có ai, cô nhẹ nhàng mở cửa bước ra ngoài.
Nhìn thấy cửa phòng Hình Nhất Phàm không đóng chặt, đồng thời cô nghe thấy bên trong phòng anh truyền đến giọng nói của Đỗ An Kỳ, mặc dù không nghe thấy cô ta nói gì, nhưng cô ta lại đang ở trong nhà Hình Nhất Phàm.
Bạch Hạ lập tức giống như kẻ trộm, nhanh chóng quay về phòng đóng cửa lại, Bạch Hạ nhẹ nhàng hít thở, Hình Nhất Phàm thật sự mời cô ta vào nhà sao?
Điều này khiến cô không khỏi hiếu kỳ về thân phận của cô gái này, cô ta là gì của Hình Nhất Phàm?
Bạch Hạ vậy mà lại làm một chuyện cực kỳ vô vị, cô đứng ở cửa nhìn qua mắt mèo, cô muốn xem xem cô gái này lúc nào thì rời đi.
Hoặc là, cô ta có qua đêm ở nhà Hình Nhất Phàm hay không?
Trí tưởng tượng quá phong phú cũng không phải loại chuyện tốt đẹp gì!
Nếu không, rất dễ nghĩ đông nghĩ tây rồi lo được lo mắt.
Bạch Hạ còn muốn hoàn thành công việc, nhưng bây giờ cô căn bản không bình tĩnh lại được! Trong lòng nghĩ, nhân vật trong truyện tranh của cô quá hoàn hảo, nhưng dù sao cũng không có người nào hoàn hảo như vậy được.
Có phải nên thiết kế cho nam chính một tính cách khác không? Ví dụ như Hình Nhất Phàm, buổi tối rồi còn mời người phụ nữ khác vào phòng nói chuyện gì đó.
Bạch Hạ nhìn một lúc, mắt cũng nhức mỏi, cô chỉ đành không nhìn nữa.
Còn Đỗ An Kỷ ở trong nhà Hình Nhất Phàm uống nước xong, cô ta cũng xấu hỗổ khi ở lại, sau khi đặt bánh kem xuống cô ta liền rời khỏi nhà Hình Nhất Phàm.
Nhưng cho dù thế nào, Hình Nhát Phàm cũng không phải là người khó gần như hồi cấp ba, anh còn cho cô ta vào trong nhà uống nước, cô ta cảm thấy đây cũng là một mở.
đầu tốt đẹp.
Về sau cô ta sẽ thường xuyên đến chỗ anh trao cho anh tình yêu, tặng anh sự ấm áp, sẽ trang điểm thật xinh đẹp để xuất hiện trước mặt anh, nói không chừng thật sự có thể thu hút anh.
Nếu như có thể trở thành bạn gái của Hình Nhất Phàm, không biết sẽ là chuyện hạnh phúc biết bao! Lúc trước anh còn là đối tượng yêu thầm của nữ sinh cấp ba nữa!
Hình Nhất Phàm nhìn Đỗ An Kỳ rời đi mà bánh kem của cô ta vẫn ở đây, anh không khỏi nhướng mày, nghĩ đến cô gái nào đó ở cách vách.
Con gái có lẽ đều thích ăn bánh kem nhỉ? Hình Nhất Phàm nghĩ xong, anh cầm bánh kem ở trên bàn lên đẩy cửa ra ngoài, ấn chuông cửa phòng Bạch Hạ.
Mặc dù có thể tùy ý vào nhà cô, nhưng cô là con gái, anh vẫn nên để cho cô có không gian riêng tư.
Bạch Hạ nghe thấy tiếng chuông cửa, cô lập tức từ trên ban công bước đến, lúc này mà đến nhà cô thì chỉ có Hình Nhất Phàm ở cách vách thôi.
Bạch Hạ nhanh chóng mở cửa, không phải Hình Nhất Phàm thì còn là ai đây? Hơn nữa trong tay anh còn cầm bánh kem, nếu như cô nhớ không nhầm thì đây chính là bánh mà cô gái ban nãy tặng anh.
*Có chuyện gì không?” Bạch Hạ biểu cảm giả vờ hiếu kỳ hỏi.
“Ăn bánh kem không?” Hình Nhất Phàm cằm bánh kem trong tay hỏi cô.
Bạch Hạ cười nói: “Đây không phải là bánh của vị mỹ nữ kia tặng anh sao? Tôi không ăn!”
“Tôi không thích ăn đồ ngọt.” Hình Nhất Phàm nhìn cô nói: *Cô muốn ăn không?”
Bạch Hạ nhìn thấy anh còn nhận bánh kem của cô gái đó, cô mím môi cười: “Nếu như anh không thích bánh kem, tại sao anh còn nhận!”