Chương 1091:
Bạch Thế Trạch đi đến trước xe, nói với Bạch Hạ đang ngồi ở vị ví lái xe: “Hạ Hạ, trên đường cẩn thận chút, đừng lái xe nhanh quá.”
“Vâng, con biết rồi.” Bạch Hạ đáp, trên xe vẫn còn một Hình Nhất Phàm. Cô thầm nghĩ phải nhanh chóng quay về.
Đương nhiên cô cũng là lần đầu tiên lái loại xe thể thao cao cấp này. Nội tâm có chút khẩn trương. Bạch Hạ khởi động xe của Hình Nhất Phàm, chậm rãi rời khỏi cổng lớn Bạch gia. Sau khi ứng phó với ba xong Bạch Hạ liền yên tâm, về sau ba sẽ không tìm người giới thiệu cho cô nữa.
Mà cô không biết lần này dẫn Hình Nhất Phàm trở về đã kích thích sự đồ kị trong lòng Diệp Giai Mị trở nên hung hăng hơn.
Bạch Hạ dừng ở đèn giao thông bên đường, lo lắng nhìn Hình Nhất Phàm đang ngồi ở ghế phó lái, cô quan tâm hỏi: “Anh có say không? Có chỗ nào không thoải mái không?”
Hình Nhất Phàm híp mắt, quay đầu trả lời: “Tôi không say.”
“Mặt anh đều đỏ hết rồi, tôi thấy anh nhất định say rồi.”
Bạch Hạ chắc chắn nói.
Hình Nhất Phàm tuy say nhưng đầu óc vẫn vô củng tỉnh táo, lúc này đầu anh nảy lên một loại ý tưởng xấu xa. Cho dù anh giả say, cũng có gì xấu đâu? Sau khi trở về, liền để cho cô gái này hầu hạ anh thật tốt đi!
Nói không chừng còn có thể có được lợi ích! Trong nội tâm Hình Nhất Phàm trào lên ý nghĩ xấu. Anh vươn tay xoa xoa trán, thở dài một hơi: “Rượu của ba cô tác dụng thật lớn.”
Bạch Hạ nghe anh thành thật thừa nhận, lập tức nói: “Tôi đã nói anh say rồi mà! Anh còn không thừa nhận, trở về anh liền đi ngủ đi! Hôm nay đừng ra ngoài.” Tốc độ lái xe của Bạch Hạ cũng không nhanh, dọc đường đi, cô có thể cảm nhận được ánh mắt khắp nơi, cô đều không nhịn được ngại ngùng.
Bởi vì xe này của Hình Nhát Phàm quá nồi bật rồi.
Lái nữa tiếng, cuối cùng cũng đến dưới lầu tiểu khu, Bạch Hạ lái xe đi vào, đậu xe xong, cô xuống xe mở cửa cho.
Hình Nhất Phàm.
Đôi chân thon dài của Hình Nhất Phàm đặt xuống, đáy mắt liền hiện lên ý cười phúc hắc, cả người anh lập tức ngã vào người Bạch Hạ.
“A, anh đứng không nồi sao?” Bạch Hạ vội vàng đỡ anh, đồng thời dùng lực đóng cửa xe lại.
“Đầu có chút choáng váng!” Hình Nhất Phàm ra vẻ say mở miệng.
“Được rồi, tôi đỡ anh về nhà! Anh đi vững một chút.” Bạch Hạ như dỗ một đứa trẻ, nữa dìu nữa ôm anh đi về hướng thang máy.
Lúc này, Bạch Hạ cũng không còn cái gì mà con gái thẹn thùng rụt rè nữa, cô thầm nghĩ đem Hình Nhất Phàm thả trên giường trong nhà anh xong, để anh ngủ một giấc cho tỉnh rượu.
Cửa thang máy mở ra, Bạch Hạ đỡ thân thể cao lớn của Hình Nhất Phàm đi vào, nhưng mà cô đỡ không nổi, khiến lưng mình tựa vào tường, thân thể Hình Nhát Phàm liền áp lên người cô, khuôn mặt đẹp trai chôn vào trong hõm vai cô.
Mùi sơn chỉ tỏa ra từ người cô khiến tâm Hình Nhất Phàm có chút loạn. Không biết là do tác dụng của rượu hay do mị lực của cô gái này, khiến thân thể anh có chút nóng lên.
“Hình Nhất Phàm, anh có thể đứng thẳng dậy không?
Đừng đè lên người tôi!” Bạch Hạ nghiêng đầu kháng nghị, sớm biết thế này sẽ không để anh uống rượu.
Lại không hề biết gương mặt đẹp trai đang chôn trong vai cô của Hình Nhất Phàm đang đắc ý cười. Rốt cục cửa thang máy “đinh” một tiếng mở ra, Bạch Hạ lập tức ôm lấy thắt lưng anh, mang anh ra ngoài, cố hết sức đỡ anh đi đến cửa, vươn tay mở cửa nhà anh.
Bạch Hạ dìu anh đi vào.
Đóng cử xong, Đóa Đóa liền từ trong chạy ra, Bạch Hạ lúc này chỉ có thể an ủi một câu: “Đóa Đóa, đợi một lát sẽ ôm con, mẹ dìu anh ấy về phòng đã.”
“Meo…” Đóa Đóa cũng không sốt ruột, chính là ngoan ngoãn ngồi xuống, có chút kì quái nhìn đôi chủ nhân.
Bạch Hạ thở khó khăn hít thở, cô đỡ một người đàn ông thân cao mét 85, thật sự mệt muốn chết.
“Hình Nhất Phàm, nhanh lên giường của anh đi, chút nữa anh ngoan ngoãn ngủ một giác.” Bạch Hạ thỏ hỗn hền nói.
Đứng bên giường lớn của Hình Nhát Phàm, Bạch Hạ đang nghĩ làm thế nào đẻ đặt anh lên giường.
Thình lình một cỗ lực đè áp xuống, mà cô đang quay lưng về phía giường lập tức đứng không vững.
“A…” Bạch Hạ thét lên một tiếng kinh hãi, mà Hình Nhất Phàm tự nhiên cũng bị cô kéo xuống.
Đầu Bạch Hạ ngã lên giường mềm mại một giây sau, thân thể rắn chắc cũng người đàn ông cũng ngã xuống.
Bạch Hạ vội vàng thở gấp, nhắm chặt mắt, hé ra liền thấy gương mặt người đàn ông đang rất gần cô.
Tuần nhan của Hình Nhất Phàm lúc này nhiễm đỏ, vẻ say rượu mê người, ánh mắt thâm thúy có chút mê mang, không thể không nói, đối mặt với một gương mặt đẹp trai như vậy, người phụ nữ nào cũng phải khuynh đảo.
Bạch Hạ thở phì phò, cũng nghe được mùi rượu trên người anh, cô thế nhưng lại không thấy khó ngửi, còn giống như một hơi thở tinh khiết thơm ngọt.