TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Tổng Tài Daddy Không Thể Trêu
Chương 1385

Chương 1385:

 

Bạch Hạ mỉm cười xoa đầu cô bé, cầm lấy bút, cô bắt đầu chỉnh sửa nét vẽ, đem bức tranh cô bé vẽ loạn lập tức thay đổi thành một chút mèo nhỏ đáng yêu.

 

*Cô thật giỏi!” Cô nhóc lập tức vỗ tay, tiền đến hôn lên mặt cô một cái.

 

Sau khi Bạch Hạ vẽ xong bức tranh liền để cô nhóc tự mình tô màu, cô nhóc kia còn rất nghiêm túc tô, một con mèo nhỏ đáng yêu liền vẽ ra. Bạch Hạ ở bên cạnh hỗ trợ vẽ thêm một tí hoa cỏ, vô cùng có cảm giác.

 

Trong phòng, Hình Nhất Phàm nghiêm túc cắt ru, rửa tôm, thuần thục rút chỉ tôm, chuẩn bị làm bữa cơm đủ dinh dưỡng cho cô nhóc kia.

 

Lầu hai, Bạch Hạ cùng cô nhóc vui vẻ chơi cùng nhau.

 

Tập đoàn Bùi thị, sáng sớm, Lam Thiên Thần đi gặp khách, Bùi Nguyệt Hoàng ở văn phòng làm việc, cô nghiêm túc viết email, lại nhìn thời gian trên máy tính, cô không khỏi chống cằm, phát hiện mình không có tâm tư làm việc.

 

Hiện tại chỉ một lát lại nhớ Lam Thiên Thần, rõ ràng buổi sáng vừa tách ra, bây giờ lại nhớ anh rồi! Bùi Nguyệt Hoàng có chút bắt đắc dĩ buồn cười, cô đây là phạm vào bệnh yêu đương rồi sao?

 

Cô không khỏi miên man suy nghĩ, Lam Thiên Thần đi gặp khách, bên người người này còn mang theo vài vị nữ trợ lý xinh đẹp chân dài, hơn nữa nữ trợ lý này nhìn thấy anh liền không an phận.

 

Lỡ như có ai thừa dịp cô không ở đó, lén quyến rũ chồng cô, chính là suy đến đây Bùi Nguyệt Hoàng liền thấy một cổ ghen tuông từ ngực tràn lên, cô vuốt mái tóc dài, cắn môi ảo não đứng lên.

 

Sớm biết vậy sẽ không để Lam Thiên Thần ra ngoài bàn chuyện hợp tác, trường hợp này hẳn là nên để cô đi.

 

Hiện tại, chỉ cần có người liếc mắt nhìn Lam Thiên Thần một cái, cô liền thấy cô gái này có mục đích không trong sáng.

 

Bùi Nguyệt Hoàng cầm lấy điện thoại, màn hình là tắm ảnh lần trước chụp cho Lam Thiên Thần, đôi môi đỏ mọng của cô cong lên một nụ cười ngọt ngào, đối với ảnh chụp vô cùng thưởng thức.

 

Xem xong, cô liền mở điện thoại muốn gọi vào số Lam Thiên Thân hỏi một chút.

 

Nhưng mà điện thoại vừa gọi đi, cô lại do dự, cô cùng không muốn làm một người phụ nữ luôn theo dõi hành tung của bạn trai, cô sẽ để cho Lam Thiên Thần có đầy đủ thời gian riêng tư.

 

Bùi Nguyệt Hoàng chịu đựng, cô chống cằm đọc văn kiện.

 

Cửa thang máy trước văn phòng ting một tiếng mở ra, chỉ thấy người đàn ông mặc một thân sơ mi trắng cùng cà vạt tối màu, kết hợp với tây trang hoàn mỹ, lộ ra thân hình quyền rũ.

 

Lam Thiên Thần bước ra khỏi thang máy, dáng người thon dài tao nhã mê người, giống như trong khoảng thời gian này anh đã trở thành một người đàn ông thuần thục, cả người là hơi thở trầm ổn, thậm chí có một loại hương vị cắm dục.

 

Nhưng đồng thời, anh vẫn như cũ mang gương mặt tuần tú khiến phụ nữ siêu lòng. Trong tay Lam Thiên Thần là một bó hoa hồng xinh đẹp, đàn ông cùng hoa tạo thành hình ảnh khiến tâm tình người khác kích động.

 

Anh vừa mới bước đến trước cửa văn phòng của Bùi Nguyệt Hoàng, Hứa Mẫn cũng vừa vặn phải đi đưa văn kiện, cô nhìn thấy hoa trong tay Lam Thiên Thần lập tức kinh ngạc muốn hỏi một câu.

 

Lam Thiên Thần lập tức hướng cô làm một động tác im lặng, đôi môi mỏng câu lên ý cười, ý bảo Hứa Mẫn đừng làm kinh động người phụ nữ bên trong.

 

Hứa Mẫn lập tức hiểu ý, che miệng chạy đi, thay bà chủ sắp nhận được hoa vui vẻ.

 

Lam Thiên Thần đứng ở cửa vươn tay gõ cửa, liền nghe bên trong truyền đến tiếng của Bùi Nguyệt Hoàng.

 

Cô còn nghĩ nhất định là Hứa Mẫn cho nên âm thanh vô cùng bình tĩnh.

 

Cửa đẩy ra, Lam Thiên Thần đem hoa giấu ở sau lưng, cất bước đi vào trong.

 

Bùi Nguyệt Hoàng ngắng đầu, lúc nhìn vào người đàn ông anh mắt cô lập tức hiện lên sự vui mừng kích động như đứa trẻ, cô đứng lên ôn nhu cười: “Quay lại rồi.”

 

Lam Thiên Thần đem bó hoa chặt chẽ giấu sau lưng, cong môi cười: “Mang cho em một món quà, đoán xem là cái gì?”

 

Quà này nọ đối với phụ nữ mà nói chẳng cần phân biệt lớn nhỏ hay tuổi tác, chỉ cần nghe nói nhận được quà liền sẽ lập tức ngập tràn chờ mong, nội tâm vui sướng ngọt ngào.

 

Bùi Nguyệt Hoàng quả nhiên đã mừng rỡ rộ lên, cô híp mắt còn nghiêm túc suy đoán, nhưng mà cô lại không biết anh tặng cái gì?

Đọc truyện chữ Full