TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Tổng Tài Daddy Không Thể Trêu
Chương 1522

Chương 1522:

 

“Vậy tôi chuẩn bị hành lý đã, anh cũng chuẩn bị đi!”

 

“Được! Vốn dĩ tôi định rủ em ra ngoài đi dạo một chút, nhưng quá muộn rồi, sợ ba mẹ không lo cho em ra ngoài.”

 

Tưởng Hân Vy liếc mắt nhìn thời gian, đã mười giờ rưỡi rồi, giờ này mà anh còn muốn đi dạo? Cô tự hỏi liệu người đàn ông này có cuộc sống về đêm rất phong phú sao? Cô chỉ đành gửi cho anh một tin nhắn: “Anh nghỉ ngơi sớm đi!

 

Đừng thức khuya.”

 

Tưởng Hân Vy nhắn xong thì đặt điện thoại di động lên bàn, chuẩn bị đi tắm, mà ngay lúc này, điện thoại di động của cô đột nhiên vang lên, tiếng nhạc chuông vang vọng trong căn phòng yên tĩnh.

 

Tưởng Hân Vy nhanh chóng cầm điện thoại lên nhìn, là anh gọi đến, cô đành phải vừa vươn tay đóng cửa lại vừa bắt máy: “Alo! Anh gọi sang đây có chuyện gì à?”

 

“Em rất quan tâm đến tôi sao?” Giọng nam đầu dây bên kia có vẻ như tâm tình rất tốt.

 

Tưởng Hân Vy sững sốt, cô nhớ đến, không phải là việc co vừa nói đừng thức khuya đấy chứ? Cô bật cười: “Đúng vậy đó! Tôi biết anh có cuộc sống về đêm khá phong phú, nên mới khuyên anh không nên thức khuya mà nghỉ ngơi sớm một chút, sẽ tốt cho sức khỏe.”

 

“Ai nói tôi có cuộc sống về đêm phong phú? Bây giờ tôi đang ở trong khách sạn, tắm rửa xong, lên giường, chuẩn bị nghỉ ngơi rồi đây này.” Hạng Kình Hạo vội vàng phản bác lại.

 

Cuộc sống về đêm phong phú, ý nói anh thích đi mấy nơi như hộp đêm với quán bar ấy à? Anh mới không có loại sở thích thấp kém này!

 

Tưởng Hân Vy cố nhịn không bật cười thành tiếng, cô nghiêm túc trả lời: “Ò! Thật sao? Vậy chúc anh ngủ ngon.”

 

“Còn nữa, sức khoẻ của tôi rất tốt!” Người đàn ông ở đầu bên kia nói thêm một câu.

 

Những lời này lại được thốt ra bằng giọng nói cố ý trầm xuống của anh, không hiểu sao lại có chút mờ ám.

 

Tưởng Hân Vy chỉ nghe qua điện thoại cũng bị câu nói này làm cho đỏ ửng cả mặt. “Sức khỏe tốt là chuyện tốt, cơ thể của anh thì anh phải tự mình trân trọng chứ. Tôi cúp máy đây, tạm biệt.”

 

Tưởng Hân Vy cứng rắn đáp lại câu này, sau đó nhanh chóng cúp điện thoại. Nếu tiếp tục nói tiếp nữa, biết đâu anh sẽ lại nói máy câu mờ ám này chứ?

 

Sau khi cúp điện thoại, trong căn phòng yên tĩnh, trái tim của Tưởng Hân Vy như nhảy dựng lên, không biết có phải là do câu anh vừa rồi của hay không.

 

Cô tắm rửa xong, lấy chiếc va li lúc trước ra ra, đóng gói những thứ cần thiết, đồng thời kiểm tra dụng cụ và thuốc men cần mang vào núi, cô là một người rất cẳẩn thận.

 

Ngày mai đúng lúc có thời gian để đi trung tâm mua sắm mua một ít đồ để chuẩn bị cho thoả đáng.

 

Giờ phút này, trong phòng tổng thống, có một người đàn ông khoanh tay nằm nghiêng nhưng lại không ngủ được, Hạng Kình Hạo trước giờ chưa bao giờ tỉnh táo lên kế hoạch cho tương lai như vậy, đương nhiên, không phải là tương lai của gia tộc, mà là vấn đề tình cảm của anh.

 

Đôi mắt anh lóe lên vẻ quyết tâm, lần này anh nhất định phải dùng sức hấp dẫn nam tính của mình để chinh phục cô và khiến cô gái này phải lòng anh.

 

Đây là cơ hội hiếm có, anh sẽ không để vuột mắt.

 

Đương nhiên, anh không cần phải tự mình chuẩn bị hành lý, đã có trợ lý và vệ sĩ lo lắng cho việc ăn uống mặc ở của anh quanh năm, mọi thứ đều được xử lý rất chu đáo.

 

Sáng sớm, Tưởng Hân Vy cùng mẹ ra ngoài đến trung tâm mua sắm, mua một ít nước xịt chống kiến và thuốc, đây là lần đầu tiên Tăng Như Nghệ để con gái đi xa, lần này bà rất an tâm, vì có Hạng Kình Hạo đi theo bảo vệ cô!

 

Trong quán trà, Tăng Như Nghệ ngắm nhìn con gái đang ngồi đối diện, bà đột nhiên muốn dò thăm thử suy nghĩ của con gái, bà dịu dàng nhìn con gái mình, tò mò hỏi: “Hân Vy, con nói thật cho mẹ biết, có có thích cậu Hạng thiếu gia đó không?”

 

Tưởng Hân Vy lập tức giật nãy mình ngẳng đầu nhìn mẹ mình, gò mà trắng ngần thoáng chốc đỏ bừng.

 

Lần đầu tiên cô bị mẹ hỏi về vấn đề cảm xúc của mình, cô thực sự thấy vô cùng lúng túng.

 

“Tụi con chỉ là bạn thôi.” Tưởng Hân Vy cũng không dám tiền xa hơn, cô và Hạng Kình Hạo thực sự chỉ là bạn.

 

Tăng Như Nghệ mỉm cười: “Đương nhiên mẹ biết hai đứa vẫn là bạn. Mẹ chỉ hỏi con có thích cậu ấy không? Nếu có, lần này hai đứa cùng nhau đi chơi, có thể tìm hiểu kĩ hơn về đối phương cũng được.”

 

Tưởng Hân Vy hơi sững sờ, mẹ nóng lòng muốn gả cô đi đấy à? Cô đành phải nói: “Anh ấy rất tốt, nhưng tụi con chỉ mới quen biết không lâu thôi.”

Đọc truyện chữ Full