Chương 1774:
Hứa Tâm Duyệt không biết cô ta là người của Hứa An An, cô chỉ nghĩ là người mà Lê Yên giới thiệu cho mình, cô mỉm cười nói: “Được, tất nhiên có thể!”
“Nơi này hơi ồn, chúng ta ra ngoài chỗ bể bơi nói chuyện đi! Ngoài đó yên tĩnh hơn.” Chu Manh nói với cô.
Hứa Tâm Duyệt không hề nghi ngờ, cô gật đầu đi theo Chu Manh ra ngoài hành lang, tiến về phía bể bơi.
Hứa An An nhìn Chu Manh thành công dụ Hứa Tâm Duyệt ra ngoài bể bơi bên kia, cô ta đang chờ xem bộ dạng ướt sủng của Hứa Tâm Duyệt!
Chu Manh đi về phía bể bơi, ánh mắt sắc bén phát hiện được camera xung quanh, cô ta cố ý đứng ở hướng tránh đi ống kính camera, Hứa Tâm Duyệt liền đứng bên cạnh cô ta.
“Hứa tiểu thư, lễ phục trên người cô hôm nay cũng là do cô tự thiết kế sao? Thật đẹp.” Chu Manh vươn tay nắm lây bả vai cô, làm như vô cùng kinh diễm nhìn chiếc váy dạ hội trên người cô.
“Đây là sản phẩm của quản lý cửa hàng của chúng tôi, nếu cô có hứng thú, hôm nào có thể đến cửa hàng của chúng tôi xem thử.” Hứa Tâm Duyệt không dám kể công, cô vẫn rất hoan nghênh khách hàng đến thăm cửa hàng.
Ở trên lầu hai, thân hình tao nhã thon dài của Cố Thừa Tiêu đang đi xuống, đúng lúc này, điện thoại của anh vang lên, anh lấy ra nhìn, là con trai gọi tới.
Lúc này trong hội trường bữa tiệc, người chủ trì đang đọc diễn văn, âm thanh có chút lớn, trong điện thoại đều là âm thanh ồn ào của bữa tiệc.
Cố Thừa Tiêu nhíu mày, vừa nghe máy của con gái, vừa đi ra ngoài hành lang, bước về hướng bể bơi.
“Alol “Daddy, chừng nào daddy mới về?” Âm thanh của cậu bé đang rất buồn chán.
*“Daddy sắp về rồi.”
“Con có thể ăn một cây kem không?”
*Chỉ được ăn một cây, không thể hơn.” Cố Thừa Tiêu trả lời, anh biết đứa nhỏ ở nhà cùng bà nội sẽ làm ầm ï đòi ăn.
Ở chỗ bể bơi bên cạnh, Hứa Tâm Duyệt cơ bản không hề cảnh giác đưa lưng về phía bể bơi, mà đúng lúc này, Chu Manh đột nhiên có chút kinh hoảng kêu lên một tiếng: “Có cái gì ở trong nước kìa!”
Hứa Tâm Duyệt hoảng sợ, xoay người lại nhìn, nhưng cô không hề phát hiện, ánh mắt Chu Manh lóe lên tia gian xảo, cô ta vươn tay, không chút do dự đẩy lưng Hứa Tâm Duyệt một cái.
Hứa Tâm Duyệt đang đối mặt với bể bơi, cô ngay cả cơ hội quay đầu cũng không kịp, cơ thể liền bị một lực đẩy xuống nước.
“A…” Cô chỉ kịp thất thanh la lên một tiếng, cả người đã ngã xuống nước.
Mà Chu Manh nhanh chóng chạy đi, mặc kệ Hứa Tâm Duyệt sống chết.
“Cứu… cứu mạng…” Cơ thể Hứa Tâm Duyệt dần chìm xuống nước, cô cầu cứu xung quanh.
Cô cơ bản không biết bơi, bể bơi lại sâu hơn 2m, cô chỉ có thể dãy dụa, càng lúc càng chìm xuống.
Có Thừa Tiêu nghe con trai nói chuyện, cũng nghe thấy ở bể bơi có người kêu cứu, anh lập tức tắt máy, cầm điện thoại bước nhanh khỏi hành lang.
Chỉ thấy dưới ánh đèn ở bể bơi, mặt nước hỗn loạn, như có người rơi xuống.
Trong lòng Cố Thừa Tiêu muốn cứu người, anh cởi âu phục, nhanh chóng nhảy xuống nước.
Dưới ánh sáng sáng ngời, tầm mắt Cố Thừa Tiêu thấy rõ nhưng gì đang xảy ra, nhưng khi anh nhìn rõ cô gái đang giãy dụa dưới nước, trực tiếp bị kinh hoảng vài giây.
Sao lại là cô?
Mái tóc dài của Hứa Tâm Duyệt tán loạn, khuôn mặt tái nhợt, cô mím chặt đôi môi đỏ mọng, nhắm chặt mắt, đã rơi vào tuyệt vọng. Nhìn thấy cơ thể cô sắp chìm xuống đáy hồ, Cố Thừa Tiêu nhanh chóng bơi đến, cánh tay rắn chắc của anh bao lấy thát lưng cô, Hứa Tâm Duyệt cảm nhận được có người đến cứu mình, bản năng sinh tồn làm cô chủ động tiến tới, đôi môi khẽ máy máy, không khí trong ngực cô cũng sắp không còn nữa.
Thừa Tiêu bị cô quấn lấy, nhất thời không thể kéo cô nồi lên mặt nước. Nhìn thấy cô sắp không thở được, anh không nghĩ nhiều, đôi môi mỏng tiến đến phủ lên đôi môi đủ ngâm trong nước vẫn mềm mại đỏ mọng của cô, truyền không khí cho cô.
Đối với một người đang cần dưỡng khí mà nói, dù đối phương có dùng cách thức gì, cô cũng điên cuồng hấp thụ lại.
Ánh mắt Có Thừa Tiêu tối sầm, mãnh liệt cảm nhận được sự nhiệt tình chủ động của cô, cổ bị cô ôm chặt, cả người anh đều bị cô cuốn lấy.