TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Chiến Thần Bất Bại - Tiêu Chính Văn
Chương 4985

Chương 4985

Judah trốn ở nơi xa, âm thầm quan sát trận chiến không khỏi cười khổ.

Hắn vừa mới bị Tiêu Chính Văn hút mất tất cả tu vi, lúc này đang suy yếu tới cực điểm.

Thế nhưng khi hắn nhìn thấy cảnh tượng kinh thiên động địa đó thì trong lòng đã hoàn toàn mất đi ý chí đối kháng!

Ở trước mặt Tiêu Chính Văn, hắn nào còn dám nói bản thân là thiên tài nữa?

Cho dù là so với Trần Phong và Dạ Ma Thiên thì hắn cũng chỉ giống như một con kiến mà thôi!

So với mấy người trước mắt, hắn rõ ràng yếu như một đứa trẻ.

Khoảnh khắc này, hư không lại bùng nổ, vòm trời bị vô số tia kiếm chém cho nứt ra thành những khe hở cực lớn!

Lăng Phùng không khỏi hít sâu vào một ngụm khí lạnh, kiếm cảnh của đối phương rõ ràng quá cường đại, thậm chí kiếm ý của hắn còn bị đối phương công kích cho vỡ nát chỉ trong nháy mắt!

Phải biết rằng kiếm ý là sự tồn tại cao hơn kiếm cảnh, mà Tiêu Chính Văn chỉ dùng kiếm cảnh đã đánh bại được hắn!

Điều này rõ ràng chẳng thể tưởng tượng nổi!

Chỉ là một nhát kiếm đã phân được cao thấp!

Phải biết rằng Tiêu Chính Văn tới từ địa cầu vẫn luôn bị Chư Thiên Thần Giới coi thường!

Hơn nữa còn là thế tục yếu nhất bên trong địa cầu!

Bị một tiểu bối như vậy đánh bại, trong lòng Lăng Phùng sao lại không kinh ngạc được cơ chứ?

“Lăng Phùng, cẩn thận!”

Thấy đệ tử của mình ngẩn ra tại chỗ ngay trong lúc đang chiến đấu, Dạ Ma Thiên gào lên một tiếng để nhắc nhở.

Lăng Phùng cũng lập tức bừng tỉnh, thế nhưng tất cả đã quá muộn!

Đối diện với nhát kiếm của Tiêu Chính Văn, hắn đã chẳng thể né tránh được nữa!

Cho dù có tháo chạy thì chắc chắn cũng sẽ bị nhát kiếm này của Tiêu Chính Văn chém mất nửa bên thân người!

Nếu như đã chẳng thể né tránh thì cũng chỉ có thể gắng sức mà đối đầu với nhát kiếm này thôi!

“Giết!”

Lăng Phùng bực tức gầm lên, giơ kiếm chém ra!

“Ầm!”

Hai thanh kiếm lại lao vào nhau trên hư không, chỉ là lần này hắn không còn may mắn như lần trước nữa!

Từng tia sáng kiếm giống như xé toang màn hào quang đen tối và đi xuyên qua!

Lăng Phùng trừng mắt nhìn hàng nghìn tia kiếm đang đâm xuyên qua cơ thể, trên mặt lộ ra vẻ đau khổ!

Ngay sau đó, ánh mắt của Lăng Phùng chợt trở nên rã rời, cảnh giới tụt xuống đỉnh cao Đế Cảnh chỉ trong nháy mắt!

Mặc dù nhát kiếm này không thể giết chết Lăng Phùng, thế nhưng cũng khiến cho hắn bị trọng thương!

Lúc này, ngay cả Dạ Ma Thiên cũng không dám nhìn Tiêu Chính Văn thêm nữa.

Đọc truyện chữ Full