TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi
Chương 3987

Chương 3988

Sau khi nói điều này, cô còn nói thêm: “Nhưng tôi nghĩ tôi vẫn muốn nhắc nhở cô Mộ, phụ nữ đừng nên nóng giận, nếu không trên mặt sẽ dễ dàng xuất hiện nếp nhăn”

Vừa nói, cô vừa liếc nhìn vào tai Mộ Vãn An với một ánh mắt rất lạ.

Ánh mắt này khiến trái tim của Mộ Vấn An căng thẳng, gần như vô thức bịt tai lại Cô nói thế nghĩa là gì? Chẳng nhẽ là vết sẹo ở phía trước tai của cô ta đã bị lộ ra ngoài rồi sao? Hay là do kem che khuyết điểm chưa đủ?

Càng nghĩ về điều đó, Mộ Vấn An càng khó chịu, cô ta chỉ mong có thể ngay lập tức gạt mọi thứ sang một bên và lao vào phòng thay đồ để soi gương.

Lê Chí Sơn đang ngồi ở bên cạnh, cau mày khi nhìn thấy bộ dạng chột dạ đến cực điểm của Mộ Văn An.

Ngay trước khi Tô Lam xuất hiện, mọi thứ dường như đã đi vào nề nếp, mặc dù màn trình diễn của Mộ Vãn An không hoàn hảo nhưng cô ta đã có thể ghi được chín mươi điểm với tư cách là một người mới.

Nhưng Tô Lam chỉ sử dụng một câu duy nhất, khiến bộ dạng bình tĩnh giả vờ của cô ta hoàn toàn sụp đổ.

Mộ Vãn An ngồi trên sân khấu, giống như một chú hề, vô cùng chột dạ và không thể tự giúp mình.

Bất cứ ai có con mắt tinh tường đều có thể nhận ra từ phản ứng của cô ta rằng, khuôn mặt của cô †a chắc chắn từng động qua dao kéo.

“Thật là ngu ngốc!”

Lê Chí Sơn cau mày kinh tởm, và lấy micro từ tay MC một giây trước khi sự việc sắp vượt khỏi tâm kiểm soát: “Chính vì Mộ Vấn An của chúng tôi là mỹ nữ tự nhiên, nên chúng tôi ghét những hành vi lừa dối khán giả như phẫu thuật thẩm mỹ.

Nhất là trong xã hội mây mù này, câu hỏi của cô đây rất dễ khiến người ta có cái nhìn phiến diện và gây ra một số hiểu lầm không đáng có?

Những lời Lê Chí Sơn nói vô cùng có đạo lý. Mọi người vốn đang chú ý đến phản ứng thái quá của Mộ Vãn An và bắt đầu chú ý đến hành động che mặt của cô ta. Nhưng khi Lê Chí Sơn nói điều này, tất cả mọi người đều chuyển hướng sự chú ý.

Dù sao thì những gì Lê Chí Sơn nói rất có lý, bây giờ một số phương tiện truyền thông thực sự rất tồi te, họ sẽ cố tình hỏi một số câu hỏi để tạo chủ đề, sau đó lấy một phần nhỏ trong câu trả lời để lên bài.

Mộ Vấn An là một người mới, và cũng dễ hiểu nếu cô ta đột nhiên bị hỏi về chủ đề sắc bén như vậy và cảm xúc có chút mất kiểm soát.

Nhìn thấy ánh mắt của mọi người dần dân dịu đi, Mộ Vấn An vốn đang hoảng sợ cũng dần dần bình tĩnh lại.

Cô ta thở ra một hơi dài, chết tiệt! Mình suýt nữa đã rơi vào bẫy của con cɧó ©áϊ Tô Lam vừa rồi!

Cô ta đảo mắt, nhanh chóng ngồi xuống, hốc mắt bắt đầu đỏ lên: “Tôi rất xin lỗi, tôi vẫn là người mới, vì vậy tôi đã có chút choáng ngợp với câu hỏi vừa rồi. Dù sao thì tôi cũng ghét loại hành vi này, cũng không muốn để bản thân rơi vào tình trạng buộc tội không có cơ sở như vậy, nên mong mọi người đừng đặt những câu hỏi đầy cạm bẩy như thế này nữa. Xin cảm ơn!”

Mọi người đều quay đầu nhìn về phía Tô Lam, ai nấy đều thắc mắc, người phụ nữ này khá xinh đẹp, sao lại xấu xa như vậy!

Chẳng lẽ là phóng viên của một số tờ báo lá cải trà trộn vào đây sao?

Nhưng Tô Lam không hề hoảng sợ, mục đích ban đầu của cô là để trì hoãn thời gian, nên lúc này, dù đối mặt với ánh mắt trách móc của mọi người, cô cũng không quan tâm.

Lê Duyệt Tư, cô bây giờ cứ đắc ý đi! Chỉ có khi tâng bốc cô lên tận trời xanh, thì đến khi ngã xuống mới càng thảm hại!

Đọc truyện chữ Full