Chương 4038
Đã đổi đến ba trường mẫu giáo, và đây là lần đầu tiên Quan Tử Việt gật đầu đồng ý và hứa rằng cậu bé sẽ đi học mẫu giáo thật ngoan.
Không hiểu tại sao, mặc dù cậu bé mới hơn ba tuổi, nhưng Tô Lam cảm thấy rất tin tưởng vào lời hứa của cậu bé.
Lúc này, cô cuối cùng cũng đặt đũa xuống, đi đến bên cạnh Lệ Tử: hôn nhẹ lên gò má nhỏ nhắn đáng yêu của cậu bé: “Con của mẹ là tuyệt nhất!”
Ai mà biết Quan Tử Việt trực tiếp nghiêng đầu né tránh sau đó nó nhìn chäm chäm Tô Lam: “Mẹ ơi, đây là thỏa thuận giữa con và cha.
Tại sao mẹ lại vui vẻ như vậy chứ?”
Tô Lam: “..”
Trời ơi.
Thằng bé này có phải muốn chọc giận tôi không?
Tô Lam hơi bực bội đứng dậy và quay lại nhìn Quan Triều Viễn: “Chồng à, anh có thể dạy dỗ con trai mình không?”
Có một nụ cười nhếch nhẹ trên khóe miệng Quan Triều Viễn: “Không phải có câu nói gϊếŧ gà há phải dùng đến dao mổ trâu sao? Chuyện dạy dỗ cậu bé là trách nhiệm của em, đến khi nào em không làm được anh sẽ ra tay”
Tô Lam thật sự bó tay? Tôi không thểđối phó với cậu bé, được chưa?
Sau bữa tối, Lục Mặc Thâm và Lâm Thúy Vân đã về đến nới Ban đầu, hai cậu nhóc Tô Duy Hưng và Quan Tử Việt định ở lại để chơi với cha nuôi thêm một lúc nữa, nhưng Lâm Thúy Vân nói rằng ngay sau khi trở về Bạch Lạc bọn họ đã đến đây luôn, nên nếu không sớm về nhà mà để ông bà Lâm biết được chỉ sợ sẽ đi tìm.
Phải biết rằng, hai anh em Quan Tử Việt và Tô Duy Hưng cuối cùng đã tìm được một người bạn cùng chơi vô cùng đẹp trai, chỉ số IQ cao vì thế khi nghe tin Lục Mặc Thâm phải về nhà, mấy nhóc thực sự không. nỡ.
Hai đứa trẻ cũng đi theo Lâm Thúy Vân suốt chặng đường từ nhà ra cổng và tiễn Lục Mặc Thâm lên xe.
Lục Mặc Thâm thực sự thích Quan Tử Việt và Tô Duy Hưng, hai cậu nhóc đáng yêu, vì vậy trên đường ra cổng một tay bế một đứa, một tay dắt một đứa. Tải ápp Һоlа để đọc full và miễn phí nhé.
Trước khi lên xe, Quan Tử Việt cứ ôm ghì cổ Mặc Thâm nhìn rất đáng thương: “Cha nuôi, bây giờ cha đã trở về nước, sau này có thể thường xuyên tới thăm con được không?”
Tử Việt vừa nói vừa đỏ hoe mắt, ai nhìn thấy cảnh này cũng cảm thấy cực kỳ đau lòng.
Khuôn mặt Lục Mặc Thâm nở một nụ cười dịu dàng, anh đưa tay ra và véo má cậu bé: “Đương nhiên có thể rồi. Nếu như sau này con tan học, con cũng có thể trực tiếp đến văn phòng của cha nuôi để tìm cha, biết không?”
Quan Tử Việt gật đầu: “Cha nuôi, sẽ có một triển lãm công nghệ vào cuổi tuần tới, cha có thể đi cùng con đến đó không?”
Cuối tuần tới à?
Lục Mặc Thâm quay đầu lại và liếc nhìn Lâm Thúy Vân, cuối tuần tới là sinh nhật của Lâm Thúy Vân, hai người họ đã định sẽ cùng nhau đi nghỉ mát.
Ngay khi Lâm Thúy Vân nghe thấy lời yêu cầu của con nuôi, cô vội vàng tiến tới và nhéo nhéo chiếc má bé bỏng của cậu bé: “Không vấn đề, cuối tuần tới mẹ nuôi sẽ nhường cha nuôi cho con nhé?”
Quan Tử Việt liếc nhìn Lục Mặc Thâm, sau đó nhìn Lâm Thúy Vân và lắc đầu vẻ nghiêm túc “Mẹ nuôi cha nuôi, hai người cùng đi với con có được không?”