Y cũng không nghĩ tới Tần Vi Vi bên kia kịp thời phát hiện động tĩnh Thanh Lâm động nên truyền tin tức cho Dương Khánh trước, dù sao không ai có thể tính toán không lộ chút sơ hở nào.
Bất quá không ảnh hưởng mấy đến đại cục, vẫn tiếp tục theo kế hoạch đã định từ trước, Vạn Thuận Xương bèn cười nói:
- Dương Khánh đã động, chúng ta bên này cũng sẽ không sợ bại lộ. Hôm nay thân phận Vạn mỗ không tiện công khai lộ diện, kế tiếp giao hết toàn quyền cho Chương huynh, chúc Chương huynh kỳ khai đắc thắng!
Hai người cầm tay nhau, cùng nhau cười ha hả, dáng vẻ cùng là hảo huynh đệ với nhau, không cần khách sáo.
Cười dứt, Chương Đức Thành thình lình xoay người, nở một nụ cười gằn hạ mệnh lệnh:
- Truyền lệnh xuống, theo kế hoạch hành sự!
Không bao lâu sau, Chương Đức Thành thân khoác chiến giáp dẫn dắt binh mã bản bộ cấp tốc lên đường.
-----------
Cảnh nội Trấn Hải sơn, Tần Vi Vi cũng đội đầu khôi lên, nửa người trên phủ thêm chiến giáp, đây là Dương Khánh làm cho nàng từ số tài nguyên thu được trong những năm qua.
Cần biết sau khi đạt đến địa vị phủ chủ, không chỉ có thể đạt được nhiều Nguyện Lực Châu hơn, phạm vi thu được tài nguyên cũng càng rộng lớn hơn. Dưới tay có nhiều tín đồ như vậy, trong số tín đồ không thiếu phú thương quyền quý muốn nương dựa tiên nhân, luôn có biện pháp làm người ta không nghĩ tới lấy được một ít đồ hiếu kính.
Lúc đi ra bên người Tần Vi Vi chỉ có nhân mã bản bộ, lúc này lại là càng ngày càng nhiều, dọc đường đã thuận đường hội tụ nhân mã của hai động chạy tới Đông Lai động.
Toàn bộ nhân mã các động Trấn Hải sơn đều động, từ các địa điểm khác nhau khẩn cấp chạy tới phương hướng Đông Lai động.
Tình huống bên phía Dương Khánh đang ngựa không ngừng vó nhanh chóng chạy tới cũng là như vậy, nháy mắt tụ tập bên cạnh y càng ngày càng nhiều.
Theo Dương Khánh xuất động, toàn bộ nhân mã các sơn Nam Tuyên cũng động, cũng đang khẩn cấp chạy về phía Đông Lai động.
Tần Vi Vi bên này vừa động, Thiên Tú sơn bên kia sợ làm cho Tần Vi Vi cảnh giác cũng động, nhân mã bên người sơn chủ Đoạn Cát Thụy càng tụ lại càng nhiều, khẩn cấp chạy tới địa điểm Mạnh Nghĩa Đức dự định tiếp viện bố trí mai phục, mục tiêu dĩ nhiên là Tần Vi Vi.
Các lộ sơn dưới quyền Thường Bình phủ cũng động, Chương Đức Thành đích thân dẫn dắt nhân mã bản bộ chạy nhanh một mạch, nhân mã bên cạnh cũng càng ngày càng nhiều, bất quá bọn họ đã sớm có dự định chuẩn bị, tốc độ tụ hợp rõ ràng nhanh hơn.
Sau khi dẫn dụ Tần Vi Vi ra ngoài thành công, kéo giãn khoảng cách giữa nàng với Dương Khánh, về khoảng cách hai bên coi như ngang nhau. Phải xem người của ai có thể chạy tới tụ tập nhanh hơn, xem ai có thể chiếm được tiên cơ lấy nhiều đánh ít.
Kế này của Vạn Thuận Xương chính là muốn phá đi ưu thế khoảng cách và thời gian khi tác chiến ở bản thổ mà Dương Khánh ỷ lại, không làm như thế sẽ không ai chịu lấy cứng đối cứng chiến đấu với Dương Khánh. Chương Đức Thành lại không phải người ngu, không thể nào vì lợi ích của người khác mà đổ máu của mình như vậy, tạo nên tổn thất nặng nề, như vậy cho dù là đánh thắng cũng không có ý nghĩa.
Tóm lại tất cả nhân mã Thường Bình phủ và Nam Tuyên phủ đều đang khẩn cấp chạy tới phương hướng Đông Lai động.
Đông Lai động nho nhỏ lúc này đã trở thành cái gai trong mắt hai phủ, không biết trước đây Miêu đại động chủ không muốn Phù Quang động mà chủ động chọn nơi đây làm động chủ, sau khi biết chuyện này sẽ có cảm tưởng gì. Có lẽ hắn sẽ sợ hãi run rẩy, mắng to một tiếng ta trêu ai ghẹo ai!
Đứng ở góc độ Tần Vi Vi mà nói, chỉ sợ là hận chết Miêu Nghị làm cho Đông Lai động chỉ có vỏ ngoài, suy đoán hận không thể lôi hắn ra lột da sống mới hả dạ.
Nhưng đứng ở góc độ Miêu Nghị mà nói, hắn dẫn nhân mã chạy đi đối với chính hắn chưa chắc là chuyện gì xấu.
Cần phải biết Đông Lai động sắp trở thành nơi khiến cho hai phủ triển khai đấu đá với nhau, bất kể Miêu Nghị có ở nơi này hay không cũng không thay đổi được quyết định của đại nhân vật phía trên. Huống chi Vạn Thuận Xương cũng không biết Đông Lai động chủ đã dẫn người chạy mất từ lâu, trong kế hoạch người ta vốn là đã tính nhân mã của Đông Lai động vào trong đó, vốn là muốn giết sạch người Đông Lai động.
Cho dù Miêu Nghị có tiểu Đường Lang tương trợ, cũng không cách nào đối mặt lực lượng hùng mạnh như vậy đè ép. Thực lực của hắn trước lúc rời đi Đông Lai động là vô cùng nhỏ bé, không thể nào chịu nổi, chạy trước như vậy có lẽ còn giữ được tính mạng…
-----------
Nơi xa giữa núi rừng có một người cỡi ngựa trở về, chính là thủ hạ thám tử được giao cho Trần Phi lúc nãy. Tên này dừng ngựa ở trước người Mạnh Nghĩa Đức, ôm quyền nói:
- Động chủ, đúng là Đông Lai động không có bất kỳ đề phòng gì.
Người này là thuộc hạ bản động Mạnh Nghĩa Đức, Trần Phi để cho y trở lại hồi báo cũng là vì hiểu rõ trong lòng, biết Mạnh Nghĩa Đức vẫn chưa tin tưởng mình lắm, nếu không sẽ không phái ra thủ hạ của y đi theo mình thăm dò địch tình một lần nữa, cho nên Trần Phi dứt khoát để cho người của Mạnh Nghĩa Đức trở về báo.
Mạnh Nghĩa Đức gật đầu, bàn tay lộn một cái, bên trong nhẫn trữ vật lóe ra một thanh trường phủ nơi tay, quay đầu lại nhìn quanh, trầm ổn hạ lệnh:
- Chung Vĩ Nghị, Thi Bách Tường, Viên Chính Côn.
- Có!
Ba người lập tức giục long câu tiến lên, ôm quyền nghe lệnh.
- Ba người các ngươi mỗi người dẫn dắt một lộ, theo ta chia ra bốn lộ vây quanh Đông Lai động, Viên Chính Côn dẫn quân làm tiên phong công kích, các lộ khác theo kế hoạch hành sự!
- Dạ!
Ba người lĩnh mệnh.
Ầm! Mạnh Nghĩa Đức phất tay xuất ra một búa, chém ngã một cây đại thụ trước mặt mọi người, lớn tiếng phát lệnh:
- Lên đường!
- Dạ!
Mọi người ầm ầm hưởng ứng.
Viên Chính Côn thân là tiên phong công kích lập tức điểm ra bảy người từ nguyên Nam Tuyên phủ đầu hàng lúc trước, nhân mã bản bộ của Mạnh Nghĩa Đức y không tiện sai phái. Lý Tín cùng Tôn Kiều Kiều là người một mực đi theo y, tự nhiên sẽ không bỏ lại.
Bảy người nghe lệnh, theo tiên phong Viên Chính Côn dẫn đầu thúc long câu lao ra, chạy thẳng tới Đông Lai động.
Chung Vĩ Nghị cùng Thi Bách Tường điểm nhân thủ xong, lập tức chia ra hai bên trái phải bọc cánh xuất quân.
Một con linh thứu mang theo được thả ra, báo cho sơn chủ Đoạn Cát Thụy biết bên này đã bắt đầu phát động tấn công, để Đoạn Cát Thụy tiện phối hợp hành động, dù sao dựa vào số nhân thủ hiện có ở nơi này muốn ngăn trở Tần Vi Vi là không đủ.
Đưa mắt nhìn linh thứu bay đi xa, Mạnh Nghĩa Đức mới quay đầu lại tự mình dẫn một lộ quân áp trận ở phía sau...
-----------
Mặc dù Đông Lai động chỉ còn lại một tên tu sĩ Diêm Tu ở lại canh giữ, mặc dù Diêm Tu suy đoán rất có thể Miêu Nghị đã chôn thây ở Tinh Tú Hải, nhưng lão cũng coi như tận tâm tận chức, ngoại trừ trông chừng sơn môn, ngày nào cũng tranh thủ thời gian tuần sơn một lần.
Mặc dù động chủ Miêu Nghị không có ở đây, nhưng lời sơn chủ Tần Vi Vi dặn dò lão cũng không dám coi thường.
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Phi Thiên
Chương 163-2: Nguy trong sớm tối (4)
Chương 163-2: Nguy trong sớm tối (4)