Nhâm Phong lập tức sắp bắt được Bạch Lãnh Tuyết. Vừa nghĩ tới cảnh sau khi bắt được Bạch Lãnh Tuyết, chính mình sẽ có thể tùy ý hưởng dụng nàng nữ nhân này, trong lòng Nhâm Phong liền dâng lên một cỗ cảm giác hừng hực. Đương nhiên, hắn cũng biết rõ, một khi hắn đã làm chuyện như vậy, sợ rằng sau này nhất định phải gia nhập vào phe cánh của Tiểu Vương tử rồi. Bất quá hiện tại hắn đã bất chấp hết thảy những thứ này. Trong mắt của hắn chỉ còn lại có một mình Bạch Lãnh Tuyết.
Nhưng ngay tại thời điểm bàn tay hắn sắp sửa chụp tới trên người Bạch Lãnh Tuyết, thân ảnh Bạch Lãnh Tuyết lại đột ngột biến mất khỏi trước mặt hắn. Sau một khắc, Ninh Tiểu Xuyên, tay ôm lấy Bạch Lãnh Tuyết, đã xuất hiện ngay trước mặt Nhâm Phong, thần sắc lạnh như băng nhìn chằm chằm hắn. Một tay Ninh Tiểu Xuyên ôm lấy Bạch Lãnh Tuyết, tay còn lại ba một tiếng đánh thẳng lên trên mặt Nhâm Phong, ngay cả hàm răng trong miệng hắn cũng đánh văng xuống mấy cái.
- Một con kiến hôi như ngươi cũng dám đánh ta?
Thần sắc Nhâm Phong nhất thời điên cuồng, bàn tay nháy mắt đã hóa thành một ngọn núi lớn, ầm ầm đánh thẳng về phía Ninh Tiểu Xuyên. Nhưng công kích còn chưa đánh tới, Ninh Tiểu Xuyên đã ôm lấy Bạch Lãnh Tuyết, lui một bước trở về vị trí ban đầu của mình.
Cúi đầu thoáng kiểm tra một chút Bạch Lãnh Tuyết đang nằm trong tay chính mình, thần sắc lo lắng trên mặt Ninh Tiểu Xuyên mới giảm xuống một chút. Bạch Lãnh Tuyết cũng không bị thương tổn gì quá lớn, chỉ là Thần cách Hư huyễn của nàng tựa hồ đã bị thứ gì đó vây khốn, cho nên trong khoảng thời gian ngắn ngay cả ý thức cũng sẽ tiêu mất.
- Tiểu Hầu gia, giao nàng cho ta được rồi!
Thần sắc Niếp Lan Chi cùng Ngự Thiến Thiến có chút bất thiện từ một bên đi tới, đưa tay đón lấy Bạch Lãnh Tuyết. Mà Ngự Thiến Thiến cũng rất không yên lòng trừng mắt nhìn Ninh Tiểu Xuyên một cái. Vừa rồi nàng rõ ràng nhìn thấy, thời điểm khi Ninh Tiểu Xuyên ôm lấy Bạch Lãnh Tuyết, một tay của hắn đã vuốt ve một chút trên bề mặt da thịt tuyết trắng lộ ra ngoài của Bạch Lãnh Tuyết. Xuất phát từ trực giác của nữ nhân, Ngự Thiến Thiến cảm giác nàng Bạch Lãnh Tuyết này chính là một đại uy hiếp.
Ninh Tiểu Xuyên có chút không biết nói gì giao Bạch Lãnh Tuyết lại cho Ngự Thiến Thiến, sau đó quay đầu nhìn về phía đám người Diệp Siêu Phàm. Lúc này Nhâm Phong đã đáp xuống trước mặt Diệp Siêu Phàm, cặp mày đám người đồng thời đều nhíu lại, nhìn chằm chằm về phía Ninh Tiểu Xuyên, không ngừng quét nhìn toàn thân hắn. Ninh Tiểu Xuyên biết rõ, đối phương chính là đang quét xem chỉ số năng lượng trên người mình. Sau khi liên tiếp đảo quét qua mấy lần, thần sắc đám người Diệp Siêu Phàm mới một lần nữa dễ nhìn trở lại.
- Tiểu Vương tử, vừa rồi tiểu tử này chỉ là may mắn xuất thủ đánh lén thành công mà thôi. Nếu hắn lại dám đánh ta một lần nữa, ta sẽ trả lại hắn gấp trăm ngàn lần!
Khuôn mặt Nhâm Phong đã khôi phục trở lại, bất quá sắc mặt lại cực kỳ phẫn nộ, nhìn chằm chằm Ninh Tiểu Xuyên, hung hăng nói.
- Không cần ngươi xuất thủ nữa! Lần này ta sẽ tự mình xuất thủ!
Thần sắc Diệp Siêu Phàm băng lãnh, hừ lạnh một tiếng. Bất quá, chưa đợi Diệp Siêu Phàm xuất thủ, thanh âm Ninh Tiểu Xuyên lại đột nhiên vang lên:
- Các ngươi cũng không cần phải xuất thủ, tất cả ngã xuống cho ta!
Thân ảnh hắn một lần nữa xuất hiện trước mặt đám người Diệp Siêu Phàm, thủ chưởng mạnh mẽ vung lên, đã chụp lấy trước ngực Diệp Siêu Phàm, sau đó trực tiếp ném thẳng xuống mặt đất. Tốc độ Ninh Tiểu Xuyên xuất thủ cực nhanh, mấy người còn lại không ai có thể tránh thoát kiếp nạn này, bị Ninh Tiểu Xuyên một tay chụp lấy, ném tất cả xuống mặt đất bên dưới.
Bạch Lãnh Tuyết đang nằm trong tay Ngự Thiến Thiến, lúc này đúng lúc tỉnh lại, nhìn thấy một màn đám người Diệp Siêu Phàm bị Ninh Tiểu Xuyên tiện tay đùa bỡn như vậy, nhất thời liền sợ đến ngây người. Ngay sau đó nàng có chút không dám tin tưởng, lập tức bắt đầu quét nhìn chỉ số năng lượng trên người Ninh Tiểu Xuyên.
- Chỉ số năng lượng của Ninh Tiểu Xuyên là 1.2 điểm! Chỉ số năng lượng của Tiểu Vương tử là 14 điểm!
Nhìn thấy những số liệu khiến cho người ta không nói nên lời này, Bạch Lãnh Tuyết triệt để ngốc trệ, phát giác hai mắt của chính mình tựa hồ đã có vấn đề.
Mà đám người Ngự Thiến Thiến ngược lại sắc mặt bình thản, cảm thấy chuyện này cực kỳ bình thường. Nhất là Đàn Càn hòa thượng, nhìn thấy gã Tiểu Vương tử hung ác tàn nhẫn bá đạo này rốt cuộc cũng bị Ninh Tiểu Xuyên xử lý, hắn không chút nào để ý tới hình tượng bản thân, không ngừng hét lớn với Ninh Tiểu Xuyên:
- Ninh Tiểu Xuyên, đánh cái mặt mập kia đi! Cái mặt béo ú ta vừa nhìn thấy liền không thoải mái rồi! Ninh Tiểu Xuyên, lưu lại một tên cho bần tăng a! Để bần tăng cũng có thể xuất thủ thoải mái một chút!
Lúc này Ninh Tiểu Xuyên trực tiếp dẫm đám người Diệp Siêu Phàm dưới chân, cũng không lập tức triệt để chế phục đối phương, mà lạnh lùng quét mắt nhìn bọn chúng, đợi đến lúc có người đủ khả năng đứng dậy, hắn liền một chưởng đập cho bọn chúng nằm bẹp xuống trở lại. Một cước đạp cái mặt tròn trịa của Diệp Siêu Phàm ép sát mặt đất, Ninh Tiểu Xuyên lạnh lùng nói:
- Các ngươi không phải rất yêu thích dằn vặt người khác như vậy sao? Vậy hôm nay ta sẽ để cho các ngươi cũng nếm thử mùi vị này!
Lúc trước ở tại Thiên Kiêu Cung của Chân Lý Thiên Quốc, đám người Diệp Siêu Phàm chính là vũ nhục đám thiên kiêu đến từ Văn minh Bát phẩm như thế này. Hiện tại bọn chúng cũng đã rơi vào kết cục y hệt như vậy, bị Ninh Tiểu Xuyên tùy tiện khi dễ.
Lúc này khuôn mặt Diệp Siêu Phàm đã bị Ninh Tiểu Xuyên đánh cho sưng vù, trong ánh mắt quả thật như muốn thiêu đốt sạch sẽ hết thảy mọi thứ trước mắt. Sau khi bị Ninh Tiểu Xuyên liên tiếp đạp xuống mặt đất mấy lần, hắn rốt cuộc không nhịn được nữa, rống lên một tiếng, ầm ầm đánh một quyền về phía Ninh Tiểu Xuyên.
Bản thân một quyền này của hắn cũng không có bất cứ uy lực gì, nhưng một cái vòng tay trên cổ tay hắn lại đột nhiên bay khỏi cổ tay Diệp Siêu Phàm, biến thành một kim chúc nhân toàn thân đen sẫm. Sau khi kim chúc nhân này xuất hiện, liền lập tức đánh một quyền về phía Ninh Tiểu Xuyên.
Kim chúc nhân này tựa hồ cũng không lợi dụng bất cứ Quy tắc gì, một quyền đánh ra cũng chỉ là nắm tay bình thường nhất mà thôi, nhưng uy lực của một quyền này lại khiến cho tất cả mọi người xung quanh đều hoảng sợ biến sắc.
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Thần Ma Thiên Tôn
Chương 1225: Pháp Tắc Cự Thú (1)
Chương 1225: Pháp Tắc Cự Thú (1)