Ào!
Cả dòng sông bắt đầu cuộn trào, tạo thành một con cự long
cao tới vài trăm mét lao về phía Ninh Tiểu Xuyên, đồng thời dòng sông
trước mặt hắn cũng bắt đầu sục sôi.
Khí thế lớn như vậy khiến Ninh Tiểu Xuyên cũng phải kinh ngạc.
Hắn lập tức nhảy lên, lấy Diệt Thế Ma Kiếm ra, sẵn sàng hết sức đối kháng với con cự long đó.
Nhưng khi con cự long còn cách Ninh Tiểu Xuyên hơn chục mét thì đột nhiên như lao phải tấm vách vô hình, rào rào tan thành từng mảnh, trở lại là nước sông.
Ninh Tiểu Xuyên cúi nhìn, chỉ thấy một màu đen kịt.
Hắn có thể nhận ra, ở hai bên bờ có bố trí phong ấn vô cùng lợi hại, phong ấn toàn bộ dòng sông này.
Hai bên bờ là bóng tối, dòng nước ánh sáng. Ánh sáng và bóng tồi không thể
cùng tồn tại. Thứ Phong Ấn Thuật này đã đạt tới mức “phản phác quy chân” nên cho dù con cự long kia có hung hãn thế nào cũng không thể đột phá
phong ấn.
- Tức chết ta! Chân Lý Đại Đế, ngươi phong ấn ta mấy trăm triệu năm rồi, giờ vẫn không chịu thả ta ra!
Lão giả kia đứng trong dòng sông chửi bới.
Nhưng hắn không chủi Ninh Tiểu Xuyên mà là Chân Lý Đại Đế, người sáng tạo ra Chân Lý Thiên Quốc.
Nhưng điều khiến Ninh Tiểu Xuyên chú ý không phải Chân Lý Đại Đế mà là thời gian mà hắn nói.
Mấy trăm triệu năm?
Chân Nhân có thể sống tới mấy trăm triệu năm sao?
Ninh Tiểu Xuyên hơi nghi ngờ. Tuy tu sĩ tu hành có thể kéo dài thọ mệnh, đến cảnh giới thần linh thì sống vài trăm vạn, vài nghìn vạn năm cũng là
bình thường.
Nhưng cho dù là thần linh cũng có lúc sẽ già đi mà chết.
Một người nếu được tính theo đơn vị trăm triệu thì thọ mệnh hắn quá khủng
bố. Hơn nữa hai lão giả này nhìn có vẻ già yếu nhưng tinh khí đầy tràn
đầy, không hề có dấu tích sắp suy vong.
Cũng có nghĩa là nếu hắn muốn sống tiếp, không biết sẽ sống thêm bao nhiêu năm nữa.
Ninh Tiểu Xuyên đứng bên bờ, lặng lẽ nhìn lão giả này, đợi hắn bình tĩnh hơn, mới nói:
- Ngươi nói ngươi đã sống vài trăm triệu năm? Không phải khoác lác đấy chứ?
Lão giả kia lập tức phẫn nộ nhìn Ninh Tiểu Xuyên:
- Khốn kiếp, chỉ sống vài trăm triệu năm lão phu việc gì phải nói khoắc.
Lão phu đã là vĩnh hằng bất diệt, đừng nói vài trăm triệu năm cho dù là
vài tỷ tỷ năm lão phu cũng có thể sống tiếp. Nếu không phải vậy thì cái
tên Chân Lý Đại Đế kia đâu bắt ta tới đây làm trung tâm của thần khí.
Ninh Tiểu Xuyên nói:
- Thì ra ngươi bị Chân Lý Đại Đế phong ấn ở đây. Chẳng trách mà ngươi thù hận người ở Chân Lý Thiên Quốc như vậy. Nhưng ta đúng là không phải
truyền nhân của Chân Lý Thiên Quốc, vì thế chúng ta hoàn toàn óc thể bàn bạc với nhau.
Lão giả kia tuy bị phong ấn ở đây nhưng bản thân
bất phàm, một người sống được vài trăm triệu năm, cho dù không có chút
thực lực nào thì mặt khác cũng rất khủng khiếp.
Vì thế Ninh Tiểu Xuyên không định đối đầu với đối phương, như vậy cũng chẳng có ý nghĩa gì.
Lão giả kia bạo nộ một lúc, dường như cũng ý thức được mình không thể đột
phá phong ấn, cũng không thể gây tổn thương gì tới Ninh Tiểu Xuyên nên
thần sắc lại hồi phục về như cũ, toàn thân lại tỏa ra cảm giác đầy trí
tuệ.
Nhìn Ninh Tiểu Xuyên, lão giả nói:
- Ngươi thật sự không phải truyền nhân Chân Lý Thiên Quốc? Vậy ngươi lấy phân thân thần khí từ đâu?
Ninh Tiểu Xuyên nói:
- Chỉ là một lần tình cờ có được, giờ Chân Lý Thiên Quốc cũng đã bị hủy
diệt, ta không cần thiết phải mạo danh truyền nhân Chân Lý Thiên Quốc.
- Cái gì? Chân Lý Thiên Quốc bị hủy diệt?
Lão giả đại kinh thất sắc, nhìn Ninh Tiểu Xuyên chăm chăm:
- Việc này xảy ra bao giờ? Chân Lý Thiên Quốc được cải tạo vô cùng kiên
cố, là nền văn minh mạnh nhất thiên hạ, sao có thể bị hủy diệt?
- Nguyên nhân thì rất nhiều, nói chung giờ Chân Lý Thiên Quốc đã bị hủy,
có nói nữa cũng chẳng có ý nghĩa gì. So với việc đó, ta lại rất có hứng
thú với thân phạn của tiền bối. Không biết rốt cuộc tại sao tiền bối lại bị phong ấn ở đây?
Ninh Tiểu Xuyên lắc đầu nói.
Lão giả này có tức cách bị Chân Lý Đại Đế đích thân phong ấn, có nghĩa là lai lịch không tầm thường.
Ninh Tiểu Xuyên từng suy đoán trên Chủ Thần còn có cấp cao hơn nữa.
Giống như Chân Lý Đại Đế, tổ sư Diệt Thế Đạo chắc cũng thuộc tầng thứ này.
Lão giả trước mặt đây có thể vĩnh hằng bất diệt chắc cũng vậy rồi.
Vì thế Ninh Tiểu Xuyên rất tò mò về hắn.
- Ngươi muốn biết lai lịch của lão phu? Muốn biết mọi thứ về lão phu?
Lão giả kiêu ngạo:
- Cho ngươi biết cũng chẳng sao. Lão phu là Liệt Huyền Dương, là một
cường giả đã tới điểm tận cùng của Tiên Kiều. Nếu không phải vào thời
khắc quan trọng cuối cùng bị Chân Lý Đại Đế hãm hại thì lão phu đã là
chí cao vô thượng rồi.
Càng nói càng khoác lác!
Ninh Tiểu Xuyên nghe mà lắc đầu.
Cho dù trước kia lão giả này có lợi hại thế nào thì giờ cũng chỉ là tù nhân bị nhốt, nhưng vẫn không biết khiêm tốn. Chỉ riêng điều này Ninh Tiểu
Xuyên cảm thấy lão giả rơi vào tình cảnh này cũng không oan uổng.
Đương nhiên Ninh Tiểu Xuyên không thể nói ra những điều này được.
Hắn nhìn lão giả:
- Tiền bối nói tới Tiên Kiều là cái gì?
- Tiên Kiều mà ngươi cũng không biết?
Lão giả có tên Liệt Huyền Dương nhìn Ninh Tiểu Xuyên hồ nghi. Sau khi cảm
thấy Ninh Tiểu Xuyên không nói dối mới ngạc nhiên nói:
- Lẽ nào
thời đại này không còn Tiên Kiều nữa? Rốt cuộc là thế nào đây? Cái tên
Chân Lý Đại Đế này sao lại để con đường thành tiên mất đi được?
Liệt Huyền Dương lẩm bẩm vài câu xong nhìn Ninh Tiểu Xuyên:
- Xem ra trong thời gian ta bị phong ấn bên ngoài đã xảy ra rất nhiều
chuyện… Anh bạn, có thể cho ta xem thanh kiếm của ngươi không?
Thanh kiếm Ninh Tiểu Xuyên đang cầm chính là Diệt Thế Ma Kiếm.
Rõ ràng Liệt Huyền Dương nhận ra lai lịch của nó nên mới có yêu cầu này.
Vì cẩn thận, Ninh Tiểu Xuyên không đưa Diệt Thế Ma Kiếm cho đối phương mà hỏi:
- Lẽ nào tiền bối biết thanh kiếm này?
Liệt Huyền Dương nói:
- Đương nhiên là biết. Nếu ta không nhầm thì nó là Diệt Thế Ma Kiếm, một
trong tam đại thánh vật của Diệt Thế Đạo? Ta nói không sai chứ?
Thấy đối phương nhìn thấu được Diệt Thế Ma Kiếm, Ninh Tiểu Xuyên cũng nói:
- Không sai, nó chính là Diệt Thế Ma Kiếm.
Liệt Huyền Dương nhìn Diệt Thế Ma Kiếm trong tay Ninh Tiểu Xuyên lẩm nhẩm:
- Nói vậy thì ngươi là truyền nhân Diệt Thế Đạo? Chẳng trách mà ngươi
không nhạn mình là truyền nhân của Chân Lý Thiên Quốc. Diệt Thế Đạo đời
nào cũng chỉ có một truyền nhân còn Chân Lý Thiên Quốc mỗi đời đều có
rất nhiều người. Với thân phận truyền nhân Diệt Thế Đạo ngươi đúng là
không cần phải mạo danh truyền nhân Chân Lý Thiên Quốc làm gì.
Thần sắc Liệt Huyền Dương như đang hồi tưởng lại quá khứ.
Nhưng lập tức hắn nhìn Ninh Tiểu Xuyên:
- Vừa rồi ngươi hỏi ta Tiên Kiều là gì? Với thân phận truyền nhân Diệt
Thế Đạo mà ngươi cũng không biết sự tồn tại của Tiên Kiêu, xem ra ngoại
giới đã có vấn đề lớn. Nhưng may ngươi đã gặp được ta, ta sẽ giải thích
cho ngươi.
- Nhân gian thật ra là biển khổ, dù là tiểu thế giới
bên ngoài hay những tiểu vũ trụ khổng lồ đều là một phần của biển khổ.
Trong biển khổ chứa đầy ái hận tình thù, vì thế những sinh linh sống
trong biển khổ đa phần vô cùng khổ sở, rồi vùng vẫy, sinh tồn, tử vong.
Tu sĩ tu luyện nói cho cùng cũng vì để thoát khỏi biển khổ, thoát khỏi
yêu hận tình thù thế tục để có sinh mệnh vĩnh hằng.
- Muốn làm
được điều này thì chỉ có một con đường, đó chính là thông qua Tiên Kiều
tới bờ bên kia, trở thành tiên trong truyền thuyết. Con đường dẫn tới bờ kia của thế giới tiên được gọi là Tiên Kiều. Mỗi một cường giả sống
trong biển khổ, sau khi tu hành tới cực hạn đều bước lên Tiên Kiều, bắt
đầu xung kích. Lão phu đã tới đầu cuối của Tiên Kiều, chỉ thiếu chút nữa là vượt qua rồi.
Liệt Huyền Dương giải thích kỹ lưỡng về Tiên Kiều xong, ánh mắt quỷ dị nhìn Ninh Tiểu Xuyên:
- Chàng trai trả, giờ ngươi đã biết tầm mắt của ngươi hạn hẹp thế nào rồi chứ? Ngay Tiên Kiều cũng không biết, người ở thời đại các ngươi chỉ là
một đám ếch ngồi đáy giếng!
Một đám ếch ngồi đáy giếng!
Gọi vậy cũng thật không khách khí!
Sau khi châm chọc Ninh Tiểu Xuyên một hồi, ngữ khí Liệt Huyền Dương thay đổi, đầy dụ hoặc nói:
- Giờ ta cho ngươi một cơ hội. Nếu ngươi rời khỏi Diệt Thế Đạo, bái ta
làm sư phụ thì ta sẽ chỉ dẫn cho ngươi thành nhân vật chính của thời đại này. Sau này thậm chí có thể lên Tiên Kiều, trở thành cường giả chí cao vô thượng.
Sự dụ hoặc chí mạng!
Nếu ý chí Ninh Tiểu Xuyên không đủ kiên định thì có khi đã lập tức bái Liệt Huyền Dương làm sư phụ.
Ninh Tiểu Xuyên vốn đang suy nghĩ những gì Liệt Huyền Dương nói, đột nhiên thần sắc cảnh giác nói:
- Không phải tiền bối có thù oán gì với Diệt Thế Đạo chứ?
Cho dù Liệt Huyền Dương che giấu rất tốt nhưng Ninh Tiểu Xuyên vẫn cảm thấy khi nhắc tới ba chữ Diệt Thế Đạo, thần sắc Liệt Huyền Dương vẫn có gì
đó thay đổi.
Cũng chính vì điểm này Ninh Tiểu Xuyên mới đoán Liệt Huyền Dương có thù oán gì đó với Diệt Thế Đạo.
Nếu vậy, lúc này hắn yêu cầu Ninh Tiểu Xuyên phản bội Diệt Thế Đạo, trở thành môn hạ của hắn thì rõ ràng có âm mưu.
Liệt Huyền Dương lắc đầu:
- Đương nhiên là không có. Tổ sư Diệt Thế Đạo là một cường giả vô địch
vượt qua Tiên Kiều, ta vẫn rất khâm phục bà ấy. Vì thế ngươi không cần
lo lắng ta sẽ lợi dụng ngươi. Ta muốn thu ngươi làm đồ đệ chỉ là đánh
giác cao tư chất của ngươi, không muốn lãng phí một nhân tài như ngươi
mà thôi.