Lời Nhạc Minh Tùng nói khiến nam tử kia sắc mặt đại biến, lắp bắp:
- Ngươi...sao ngươi biết?
Nhạc Minh Tùng nhếch môi:
- Đoán thôi.
Tên Nhạc Minh Tùng này lại biết sự tồn tại của Tiên Kiều.
Ninh Tiểu Xuyên nhìn Nhạc Minh Tùng rồi quay sang nam tử bên cạnh:
- Không ngờ ngươi từ Tiên Kiều xuống, đúng là ngạc nhiên. Vừa hay ta còn
có rất nhiều hồ nghi, sau này còn nhờ ngươi chỉ giáo nhiều.
Bị Nhạc Minh Tùng nói toạc lai lịch, giờ thấy Ninh Tiểu Xuyên cũng có biết, nam tử này uể oải:
- Cái này cũng dễ nói thôi. Chỉ là ta tò mò, theo tin đồn trên Tiên Kiều
thì Tiên Kiều và Khổ Hải đã bị cắt đứt liên hệ rất lâu rồi. Giờ trong
Khổ Hải đã không còn truyền thuyết về Tiên Kiều, sao các ngươi lại biết
về nó?
Ninh Tiểu Xuyên đáp:
- Ta cũng chỉ mới nghe về sự tồn tại của Tiên Kiều.
Nhạc Minh Tùng vội nói:
- Ta cũng mới biết về Tiên Kiều nên mới tiện mồm nói, không ngờ huynh đệ ngươi lại từ đó tới thật.
Nam tử kia câm nín.
Ninh Tiểu Xuyên đương nhiên biết Nhạc Minh Tùng toàn là bịa, nhưng nam tử
kia nói cũng có lý, Nhạc Minh Tùng tuy nhiều khi cảm giác rất ất ơ,
nhưng vẫn là người đáng tin tưởng.
Ninh Tiểu Xuyên lắc đầu:
- Các ngươi đợi chút, ta thả các ngươi ra đã.
Nam tử kia cúi nhìn sợi xích trên người:
- Vô ích thôi tiểu ca, sợi xích này vốn là món thần khí hơn nữa trong đó
còn có ý chí của Phi thiếu gia, vô cùng cường hãn, căn bản không huỷ
hoại được. Ngay cả Hạ Vị Thần như ta cũng không thể phá được nó. Ta thấy tu vi của ngươi mới chỉ là Thứ Thần, sao có thể phá được nó?
Rắc!
Nam tử kia còn chưa nói hết thì Ninh Tiểu Xuyên đã thò tay bóp sợi xích.
Trong ánh mắt kinh ngạc của nam tử kia, sợi xích bị Ninh Tiểu Xuyên dùng hai ngón tay bóp nát vụn như bóp đậu phụ.
Những mảnh xích vỡ ra rơi xuống, nam tử kia cử động một chút thoát hoàn toàn khỏi sợi xích.
Ngẩng lên nhìn Ninh Tiểu Xuyên thần sắc đầy nhẹ nhàng, nam tử kia sững sờ.
Người...của Khổ Hải lẽ nào ai cũng biến thái vậy sao?
Trước là Phi thiếu gia, nhưng Phi thiếu gia tốt xấu cũng là thần linh, giờ
lại xuất hiện thêm một Thứ Thần biến thái thế này nữa.
Nam tử kia cảm thấy những ấn tượng thâm căn cố đế của mình đã hoàn toàn sụp đổ.
Đối với Ninh Tiểu Xuyên hiện nay, tiện tay bóp nát sợi xích này căn bản
chẳng là gì. Với sự cường hãn của nhục thân hắn hiện nay, ngay cả thần
khí cũng không đâm rách được da hắn. Còn sợi xích mang ý chí của Phi
thiếu gia này tuy có chút ảnh hưởng tới hắn nhưng sức mạnh tinh thần của Ninh Tiểu Xuyên hiện nay cũng đã mạnh hơn rất nhiều, dễ dàng phá giải
được.
Cứu xong nam tử kia, Ninh Tiểu Xuyên quay sang cứu Nhạc Minh Tùng.
Nhạc Minh Tùng thần sắc lúc này không còn thoải mái như ban này mà trở nên nặng nề, cứ quan sát Ninh Tiểu Xuyên suốt.
Khi Ninh Tiểu Xuyên chuẩn bị dẫn họ ra khỏi đây, hắn thực sự không nhịn
được, bước tới trước mặt Ninh Tiểu Xuyên, thò tay sờ vào hắn.
Hành động kỳ lạ của Nhạc Minh Tùng khiến Ninh Tiểu Xuyên trợn mắt, tránh khỏi cánh tay hắn.
Hắn không quen bị một nam nhân sờ mó.
Nhưng Nhạc Minh Tùng không cam tâm nói:
- Ninh Tiểu Xuyên, đứng yên, để ta sờ một cái. Chỉ sờ một cái thôi.
Một người đàn ông đuổi theo đòi sờ, Ninh Tiểu Xuyên đúng là toàn thân nổi hết cả da gà.
Ninh Tiểu Xuyên lại tránh:
- Nhạc Minh Tùng, không phải ngươi bị Phi thiếu gia nhốt ở đây một thời gian nên cũng thành như hắn, nam nữ ăn hết hả?
- Ta chắc chắn không có hứng thú với nam nhân.
Nhạc Minh Tùng lập tức nghiêm nghị nói.
Nhưng rồi hắn lại nhìn Ninh Tiểu Xuyên một cách quỷ dị:
- Nhưng ta có hứng thú với ngươi, Ninh Tiểu Xuyên, giờ ngươi rất kỳ lạ, để ta sờ một cái xem rốt cuộc là thế nào?
Không phải hắn nhận ra nhục thân của ta được Hỗn Độn chi khí tôi luyện đấy chứ?
Ninh Tiểu Xuyên chau mày, đưa ra một tay cho Nhạc Minh Tùng cầm.
Nhạc Minh Tùng cầm lấy bàn tay Ninh Tiểu Xuyên, lập tức như vớ được bảo vật, sờ đi sờ lại kiểm tra.
Ninh Tiểu Xuyên bị Nhạc Minh Tùng sờ mà nổi da gà, lập tức rút tay về.
Nhạc Minh Tùng chép miệng:
- Quả nhiên không sai, Ninh Tiểu Xuyên, ngươi chắc chắn là kỳ tài, cho dù là Thiên Đế năm xưa cũng không sánh được với ngươi. Ngươi có thể dùng
Hỗn Độn chi khí tôi luyện nhục thân thành cường hãn như thần khí. Mau
nói ta nghe, ngươi làm thế nào đấy?
- Sau này rồi nói, rời khỏi đây trước đã.
Ninh Tiểu Xuyên lắc đầu, dẫn hai người Nhạc Minh Tùng ra ngoài.
Việc trong Thần Cách có vật chất Hỗn Độn là bí mật lớn nhất của Ninh Tiểu
Xuyên vì thế dù thế nào hắn cũng không thể tuỳ tiện nói ra được.
Huống hồ ở đây ngoài Nhạc Minh Tùng ra còn có nam tử tới từ Tiên Kiều kia nữa.
Vừa ra khỏi địa lao, một thanh niên hồng y vội vàng chạy tới:
- Chủ nhân, nguy rồi, Mộng Thần Hậu trên Nữ Nhân Sơn phát giác ra sự dị
thường của Bắc Xuyên tiểu thế giới, đã khởi động cấm chế trên Nữ Nhân
Sơn, khởi động trận pháp, giờ chúng ta không thể vào Nữ Nhân Sơn.
Tuế Hàn Vũ vẫn ở trên Nữ Nhân Sơn.
Ninh Tiểu Xuyên nghe vậy sắc mặt đại biến, nhún người bay về phía Nữ Nhân Sơn.
Đến trước Nữ Nhân Sơn, trước mặt Ninh Tiểu Xuyên đã không còn dấu tích của
Nữ Nhân Sơn nữa mà thay vào đó là một toà kiến trúc hình kim tự tháp.
Toà kiến trúc này vô cùng to lớn, lớn hơn cả Nam Nhân Sơn vài phần. Dường
như toàn bộ Nữ Nhân Sơn đều bị nó chùm bên trong. Xung quanh kim tự tháp có chi chít lỗ, bên trong dường như đang thai nghén một luồng năng
lượng cường đại.
Kim tự tháp này chính là lô cốt chiến tranh giống như Chân Lý chiến thuyền.
- Đây là thứ gì?
Ninh Tiểu Xuyên sắc mặt tối sầm lại, hắn đã cảm nhận được toà kim tự tháp này không hề dễ động.
Hoa Thiên Cẩm bay tới:
- Chủ nhân, đây là Vạn Pháp Thần Sơn, thần khí của Mộng Thần Hậu. Nàng ta đích thân khống chế Vạn Pháo Thần Sơn, cộng với sự giúp đỡ của nữ tử
trên Nữ Nhân Sơn, có lẽ cho dù chúng ta liên thủ cũng rất khó công phá.
Khó khăn vậy sao?
Ninh Tiểu Xuyên chau mày.
Hắn không ngờ nội bộ của Bắc Xuyên đại cục đã định lại còn có biến cố lớn thế này.
Vị Mộng Thần Hậu này nghe nói là bạn cùng lớn lên với Phi thiếu gia, thực
lực tuy không bằng Phi thiếu gia nhưng cũng vô cùng lợi hại, gần như là
nhân vật số hai của Bắc Xuyên rồi. Nàng ta nắm giữ cả Nữ Nhân Sơn.
Chỉ là, bình thường Mộng Thần Hậu rất ít khi xuất hiện nên Ninh Tiểu Xuyên mới bỏ qua mất.
Nhạc Minh Tùng cười hề hề tiến lại:
- Chỉ là một món thần khí thôi mà. Gần đây ta cũng có chút tâm đắc về
luyện khí. Chi bằng ta cho ngươi biết một cách, ngoài công phá món thần
khí này còn có thể bắt gọn hết nữ nhân bên trong. Họ đều là mỹ nhân Phi
thiếu gia thu thập, có được họ có lẽ là mơ ước của tất cả nam nhân.
- Cách gì?
Ninh Tiểu Xuyên hỏi.
Giờ Tuế Hàn Vũ bị nhốt bên trong, Ninh Tiểu Xuyên vẫn luôn rất lo lắng.
- Đừng vội, theo đuổi nữ nhân phải kiên nhẫn.
Nhạc Minh Tùng vỗ ngực, lấy ra một quả cầu đen to bằng bàn tay. Quả cầu này
đen sì sì, không có bất cứ dao động năng lượng nào. Mặc cho Ninh Tiểu
Xuyên nhìn thế nào cũng không thấy nó có huyền cơ nào.
Nhạc Minh Tùng cầm quả cầu, đắc ý nói:
- Đây là Vô Địch Thần Cầu mà ta mới luyện chế được, uy lực cực lớn, một
quả thôi, cho dù thần linh cũng sẽ bị nổ đến mất nửa cái mạng. Ngươi
nghĩ cách ném Vô Địch Thần Cầu vào trong Nữ Nhân Sơn là chúng sẽ nở hoa
ngay. Chắc chắn món thần khí này sẽ nổ tung.
- Nếu vào được bên trong thì ta có cần Vô Địch Thần Cầu của ngươi không?
Ninh Tiểu Xuyên hừ lạnh.
Nhưng rồi hắn bỗng suy nghĩ.
Dường như không phải hắn không thể vào trong Vạn Pháo Thần Sơn.
Khí tức trên người Ninh Tiểu Xuyên bỗng thay đổi, biến thành giống hệt Phi
thiếu gia. Đến khi tướng mạo của hắn trở thành Phi thiếu gia thì ngay cả Nhạc Minh Tùng giật mình lùi sau mấy bước, trợn mắt:
- Ngươi...rốt cuộc ngươi là Ninh Tiểu Xuyên hay Phi thiếu gia?
- Ngươi đoán xem.
Ninh Tiểu Xuyên hừ một tiếng, quay người đi về phía Vạn Pháo Thần Sơn.
Nếu quan hệ của vị Mộng Thần Hậu kia và Phi thiếu gia thật sự thân cận thì
giờ Ninh Tiểu Xuyên nguỵ trang thành Phi thiếu gia, muốn vào trong Vạn
Pháo Thần Sơn dễ như trở bàn tay.
Thậm chí hắn có thể khuyên Mộng Thần Hậu dỡ đi Vạn Pháo Thần Sơn..
Chỉ cần không còn Vạn Pháo Thần Sơn nữa, cả Nữ Nhân Sơn sẽ không còn khả
năng phản kháng. Chỉ dựa vào những thanh niên hồng y kia Ninh Tiểu Xuyên cũng có thể dập tắt bạo loạn ở Nữ Nhân Sơn, ngay cả Mộng Thần Hậu cũng
đừng hòng thoát.
Nhạc Minh Tùng đứng giữa những thanh niên hồng y kia nhìn Ninh Tiểu Xuyên tới gần Vạn Pháo Thần Sơn bắt đầu nói chuyện
với những người bên trong, hắn vỗ vỗ ngực:
- Nghe nói khí tức
Hỗn Độn có thể nguỵ trang mọi thứ. Xem ra tin đồn quả nhiên không giả.
Tên tiểu tử Ninh Tiểu Xuyên này quá xấu xa, giờ hắn nguỵ trang thành
người khác, lên giường với vợ người ta, lần này có Phi thiếu gia bị cắm
sừng chắc rồi.
Nhạc Minh Tùng lẩm bẩm mấy tiếng, toàn thân đột nhiên run lên:
- Không được, Ninh Tiểu Xuyên có bản lĩnh này, nếu sau này ta có vợ, hắn
nguỵ trang thành ta giở trò với vợ ta thì không phải ta sẽ thiệt thòi
lớn sao? Quen biết một huynh đệ kiểu này thật đáng lo.
Sau khi đi đi lại lại suy nghĩ, thần sắc Nhạc Minh Tùng giãn ra, thở phào nói:
- Cũng may giờ bên cạnh ta không có một nữ nhân nào.