Đồ vật lĩnh ngộ ra được từ trong dị tượng thiên địa sơ khai kia, rốt
cuộc có thể đối phó được một kiện Chí Cao Thần Khí hay không? Mặc dù
trong lòng Ninh Tiểu Xuyên còn chưa xác định được ngọn nguồn, nhưng cũng đã không còn kiêng kỵ kiện Chí Cao Thần Khí này như trước đây nữa.
- Thật sự không được, chính mình có thể mang theo Thế giới Đại Diễn rời
khỏi. Với thực lực hiện tại của ta, Phi thiếu gia chưa chắc đã có thể
lưu lại được ta!
Trong lòng Ninh Tiểu Xuyên âm thầm tính toán.
- Ánh mắt không tệ!
Phi thiếu gia nhìn về phía Ninh Tiểu Xuyên, ngữ khí châm chọc nói:
- Trước khi ta tới đây, trong lòng vốn dĩ thống hận các ngươi tới cực
điểm, nghĩ muốn lột da rút xương các ngươi. Nhưng hiện tại nhìn thấy các ngươi, ta lại không muốn động thủ nhanh như vậy!
Thần sắc Nhạc Minh Tùng nhất thời buông lỏng, đưa tay vuốt vuốt ngực, nói:
- Nói như vậy, mọi người tạm thời không cần đánh đánh giết giết nữa a?
Ninh Tiểu Xuyên lắc đầu nói:
- Ta nghĩ hắn hiện tại chính là cảm thấy chính mình đã nắm chắc phần
thắng, cho nên mới không vội động thủ, mà nghĩ muốn chậm rãi chơi đùa
chúng ta, dằn vặt chúng ta, cuối cùng mới giết chết chúng ta!
Phi thiếu gia gật đầu, cười lạnh nói:
- Không sai! Ta quả thật chính là muốn như vậy. Nhất là ngươi, Ninh Tiểu
Xuyên! Mặc dù đây là lần đầu tiên chúng ta gặp nhau, nhưng ta đã từng vô số lần nghe qua danh tiếng của ngươi. Nhưng ngày hôm nay tận mắt nhìn
thấy, ngươi lại khiến ta hoàn toàn thất vọng!
Thời điểm lần
trước khi Ninh Tiểu Xuyên và Phi thiếu gia gặp nhau, Ninh Tiểu Xuyên đã
ngụy trang thành Nhiếp Thập Tam, cho nên tính một cách chính xác, hiện
tại mới xem như lần đầu tiên hai người bọn họ dùng hình dáng chân chính
gặp nhau.
Nhạc Minh Tùng chen ngang nói:
- Thất vọng cái gì? Bộ dáng của Ninh Tiểu Xuyên cũng đây có gì thay đổi so với lúc trước a?
Vừa nói, hắn cũng vừa chậm rãi xít lại gần bên cạnh Ninh Tiểu Xuyên. Nhưng
Phi thiếu gia căn bản không để ý tới những động tác mờ ám của hắn, ánh
mắt mãi vẫn luôn ngạo nghễ, nói với Ninh Tiểu Xuyên:
- Khiến cho ta thất vọng chính là, hắn căn bản không xứng làm đối thủ của ta!
Ninh Tiểu Xuyên lắc đầu nói:
- Có xứng hay không, phải đánh qua một trận mới biết được. Kỳ thật ta
ngược lại có cảm giác, ngươi tựa hồ mới không xứng giao thủ với ta!
Phi thiếu gia nhìn chằm chằm Ninh Tiểu Xuyên, sắc mặt trở nên âm trầm.
Không chút khoan nhượng! Bất kể là Ninh Tiểu Xuyên hay Phi thiếu gia cũng đều là loại người cực độ tự ngạo, căn bản không chịu thừa nhận đối phương
mạnh hơn chính mình. Cho nên hiện tại hai người vừa gặp mặt, chính là
bên tám lạng người nửa cân, kẻ nào cũng không chịu thua.
Nhạc Minh Tùng tiến sát tới bên cạnh Ninh Tiểu Xuyên, âm thầm truyền âm cho Ninh Tiểu Xuyên:
- Ninh Tiểu Xuyên, không được cũng đừng cố chống đỡ! Chúng ta chạy trốn
đi thôi. Trong tay hắn hiện tại đang cầm Chí Cao Thần Khí, chúng ta căn
bản không phải là đối thủ của hắn. Chờ sau này ta giúp ngươi luyện ra
một kiện Chí Cao Thần Khí, chúng ta lại trở về báo thù!
- Ngươi mang theo Thế giới Đại Diễn đi trước, ta sẽ đấu với hắn một trận, để xem hắn đến cùng có bao nhiêu thực lực?
Ninh Tiểu Xuyên hừ lạnh một tiếng, thân ảnh đã bay thẳng ra ngoài.
- Ta mang theo Thế giới Đại Diễn đi trước?
Sắc mặt Nhạc Minh Tùng như đưa đám quay đầu lại nhìn về phía khối cầu lớn
cỡ nắm tay kia. Hắn khẽ cắn môi một cái, một lần nữa nắm khối cầu vào
trong tay, dốc hết toàn lực bắt đầu lôi Đông kéo Tây một trận.
Cuối cùng, Thế giới Đại Diễn cũng đã bị Nhạc Minh Tùng kéo tới mức di động được khoảng cách chừng cỡ… một sợi tóc sang một bên.
- Không… được a… Mệt chết… ta rồi…
Toàn thân Nhạc Minh Tùng xụi lơ trên không trung, không ngừng há miệng ra thở hổn hển.
Lúc này Ninh Tiểu Xuyên đang giằng co cùng một chỗ với Phi thiếu gia, hai
người đang đứng cách nhau khoảng chừng mấy trượng. Chú ý tới cử động của Nhạc Minh Tùng ở sau lưng, cặp mày Ninh Tiểu Xuyên nhất thời nhíu lại.
- Lần này Nhạc Minh Tùng sẽ không lại làm làm hư sự tình nữa đó chứng?
Phi thiếu gia nhìn chằm chằm Ninh Tiểu Xuyên, ánh mắt đột nhiên trở nên sắc bén:
- Ninh Tiểu Xuyên, đang đối mặt với bản thiếu gia ta, ngươi lại còn dám phân thần như vậy, quả thật chính là tự tìm chết!
Hô!
Trong tay Phi thiếu gia một thanh trường thương hỏa hồng sắc xuất hiện. Thanh trường thương này có chút tương tự với Hồng Anh Thương bình thường, chỉ là toàn thân màu đỏ rực, tua dây vải phía dưới mũi thương không ngừng
chớp động, giống như một đoàn hỏa vân tung bay vậy.
Một tay cầm
thương, phần lưng Phi thiếu gia thoáng co lại một cái, toàn thân giống
như một thanh đại cung vậy, thanh trường thương trong tay hung hăng đâm
thẳng về phía Ninh Tiểu Xuyên. Còn chưa đâm trúng người Ninh Tiểu Xuyên, thanh trường thương này chợt đột nhiên biến mất, hoàn toàn không nhìn
thấy tung tích.
Ánh mắt Ninh Tiểu Xuyên thoáng co rút, thần sắc
trở nên ngưng trọng hơn vài phần. Hắn có thể nhìn ra, thanh trường
thương trong tay Phi thiếu gia cũng không phải thật sự biến mất, mà là
tốc độ di chuyển quá nhanh, vượt qua tốc độ ánh mắt Ninh Tiểu Xuyên có
thể phản ứng. Cái này cũng đã có chút đáng sợ rồi. Phải biết rằng, với
nhãn lực cực mạnh hiện tại của Ninh Tiểu Xuyên, những thứ trong thiên hạ có thể tránh thoát ánh mắt của hắn, tuyệt đối cũng không nhiều lắm.
Phốc!
Sau khi thanh trường thương trong tay Phi thiếu gia biến mất chừng một cái
nháy mắt, đã một lần nữa xuất hiện trở lại. Mà địa điểm nó xuất hiện rõ
ràng chính là lồng ngực của Ninh Tiểu Xuyên.
Mũi của thanh
trường thương đâm thẳng vào lồng ngực Ninh Tiểu Xuyên, chỉ thoáng giằng
co một chút, đã trực tiếp chui thẳng vào, đâm sâu vào trong huyết nhục
Ninh Tiểu Xuyên.
Lúc trước Nhiếp Thập Tam tay cầm Thần khí, toàn lực công kích cũng chỉ miễn cưỡng đâm rách một lỗ nhỏ trên thân thể
Ninh Tiểu Xuyên. Thực lực của Phi thiếu gia trước mặt hiển nhiên cường
hãn hơn Nhiếp Thập Tam trước đây rất nhiều. Một thương này vậy mà gần
nửa mũi thương đều đã đâm vào trong cơ thể Ninh Tiểu Xuyên.
Đâm
một thương gây tổn thương cho Ninh Tiểu Xuyên, nhưng sắc mặt Phi thiếu
gia chẳng những không có một chút vui mừng nào, trên mặt trái lại còn lộ ra thần sắc nghi hoặc.
Bởi vì lúc này thanh trường thương trong tay hắn không ngờ đang dần dần thay đổi màu sắc, bắt đầu từ phía mũi
thương, vốn dĩ thuần một màu hỏa hồng lúc này đang nhanh chóng thay đổi
thành màu nâu, đồng thời cũng không ngừng lan tràn về phía vị trí tay
cầm trường thương của hắn.
Phi thiếu gia vội vàng buông thanh trường thương trong tay ra, sau đó nhảy lui về phía sau một bước.
Răng rắc!
Sau khi toàn bộ thanh trường thương đều biến thành màu nâu, nhất thời phốc một tiếng liền triệt để nát bấy.
Ninh Tiểu Xuyên và Phi thiếu gia lần đầu tiên giao phong với nhau, kết quả
Ninh Tiểu Xuyên bị thương nhẹ mà Thần khí trong tay Phi thiếu gia thì bị hủy diệt.
Bất quá, đây hiển nhiên chỉ là mới bắt đầu. Lúc này
vết thương trên người Ninh Tiểu Xuyên đã nhanh chóng đóng vảy khép lại,
mà hiện tại Phi thiếu gia cũng đã lấy kiện Chí Cao Thần Khí kia, nâng
trong lòng bàn tay.