TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Nam Chủ Bệnh Kiều Sủng Lên Trời
Chương 1109: Giáo chủ bệnh kiều của ta 61

Edit: Diệc Linh

Beta: Tinh Niệm

Nàng đặt chén canh sang một bên.

Nói.

"Là chưởng môn phái Huyền Băng muốn gặp em, một lát nữa sẽ trở về. Nếu chàng muốn xem tỷ thí, em sẽ để Phong Chỉ dẫn chàng qua."

Hoa Vô Khuynh duỗi tay, kéo vạt áo Tô Yên.

Ngẩng đầu.

"Ta muốn ở cùng nàng."

Hắn lặp lại một lần.

Tô Yên nghiêm túc nghĩ.

Gật đầu, đáp ứng.

"Được."

Thấy nàng đồng ý, trong mắt Hoa Vô Khuynh hiện lên một chút ánh sáng.

Tô Yên cầm chén đi ra ngoài, hắn cũng đứng lên đi theo.

Như một cái đuôi nhỏ đi ra ngoài cùng Tô Yên.

Lúc đi ra, vừa thấy Tô Cổ cùng Phong Chỉ xuống lầu.

Phong Chỉ không nhận ra chút khác thường nào, vừa thấy Tô Yên đến liền tìm nàng nói chuyện.

"Ai, cô nói chưởng môn đại nhân tại sao lại đi tìm cô trước trận đấu?"

Tô Yên lắc đầu.

"Không biết"

Phong Chỉ cười giảo hoạt như tiểu hồ ly.

"Muốn ta đi cùng cô không? Nếu gặp phải tình huống gì ta còn có thể cứu cô."

Lời này chỉ để trêu ghẹo Tô Yên.

Dù sao Tô Yên cũng là đệ tử phái Huyền Băng.

Chưởng môn chẳng lẽ không địch nổi đệ tử?

Tô Yên gật đầu.

"Được."

"Ân? Không phải ngày hôm qua cô còn nói không cần, chỉ đi một chút sẽ về sao?"

Tô Yên nghiêng đầu, nhìn thoáng qua Hoa Vô Khuynh đang bắt lấy cánh tay nàng.

"Hắn muốn đi."

Phong Chỉ líu lưỡi.

"Không nghĩ tới a, cô vậy mà si mê hắn đến thế.

Hắn sẽ không cản trở cô chứ??"

Phong Chỉ đương nhiên cũng không tán thành cách làm của Tô Yên.

Tô Yên nói.

"Cho nên ta mới muốn cô đi theo."

"Mang ta đi làm gì?"

"Hai người cùng đứng ở cửa chờ ta."

Phong Chỉ nghe xong bật cười.

"Chẳng lẽ ở trong mắt cô, ta chỉ có thể làm những việc này??"

"Bằng không thì sao?"

Phong Chỉ chống eo thở dài.

"Được rồi được rồi, ai bảo cô là người vất vả nhất."

Kết quả là, vốn Tô Yên tính toán chỉ đi một mình.

Đảo mắt biến thành cả đội hành động.

Tô Cổ đứng phía sau vẫn im lặng.

Mắt hắn đảo quanh người Hoa Vô Khuynh.

Không biết tại sao, cảm thấy hắn... hơi khác trước kia.

Cho đến khi đôi mắt đen nhánh của Hoa Vô Khuynh cùng Tô Cổ đối diện.

Giây tiếp theo, Tô Cổ nheo mắt lại.

Vốn dĩ, Tiểu Hồng đang ghé vào trong lòng bàn tay Tô Cổ ngủ.

Kết quả, cảm giác được lực đạo rất mạnh đang siết chặt mình.

Cho nên Tiểu Hồng lập tức tỉnh lại.

Nó dùng đầu đụng phải tay Tô Cổ, cố gắng khiến hắn thả lỏng ra.

Tô Cổ phục hồi lại tinh thần, cúi đầu nhìn Tiểu Hồng, không chú ý Hoa Vô Khuynh nữa.

Thắc mắc lúc này tại sao chưởng môn phái Huyền Băng - Huyền Dã muốn gặp Tô Yên.

Vấn đề này, đêm qua Phong Chỉ suy nghĩ cả đêm.

Chỉ có một đáp án.

Có lẽ là mấy ngày trước Tô Yên thi đấu quá xuất sắc.

Chưởng môn nhìn thấy, cho nên tính toán thu Tô Yên làm đệ tử quan môn?

Hơn nữa chiều nay vừa hay là Tô Yên quyết đấu cùng chưởng môn.

Chẳng lẽ... chưởng môn muốn Tô Yên thủ hạ lưu tình??

Phong Chỉ suy nghĩ trong chốc lát, lại thấy không phải.

Tô Yên rất lợi hại.

Nhưng dù cho là vậy, cũng đâu thể sánh kịp chưởng môn đã tu luyện nhiều thập niên?

Hơn nữa chuyện cầu xin Tô Yên thủ hạ lưu tình, cũng quá mất mặt.

Sau đó khi đi đến phủ đệ kia, nhìn thấy chuyện phát sinh.

Phong Chỉ mới đột nhiên phát hiện, bản thân quá đề cao chưởng môn.

Bởi vì lần này tổ chức đại hội võ lâm, gần đó có một toà nhà của Phong Nguyệt Cung cung chủ.

Cho nên hai vị chưởng môn còn lại, Chưởng môn Phi Yến tông cùng phái Huyền Băng đều vào đó ở.

Đọc truyện chữ Full