TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Nam Chủ Bệnh Kiều Sủng Lên Trời
Chương 1140: Bác sĩ đại nhân, thủ hạ lưu tình 5

Edit: Hạ Thiên

Beta: Tinh Niệm

Tô Yên ngẩn người.

Được rồi, cô là lần đầu tiên nghe được chuyện xoa bóp mặt liền có thể đổi tiền.

Tô Yên nhìn đống túi giấy kia.

Lại nhìn Tiểu Hoa mặc váy ngủ hình thỏ của mình

"Có thể chọn một bộ quần áo cho nó mặc không?"

Tô Cổ gật đầu

"Cứ thoải mái chọn đi."

Dù sao là dựa vào bẹo mặt mà có được.

Tiểu Hoa lắc đầu

"Nhưng em muốn mặc váy của chị."

Tô Yên

"Phải mặc quần."

"Nhưng em muốn mặc váy."

"Phải mặc quần."

"Hừ!"

Cuối cùng, Tiểu Hoa không tình nguyện lựa chọn một bộ quần yếm,  trước ngực quần yếm còn có túi tiền hình quả dâu tây.

Nhìn qua rất sống động.

Tuy rằng quần áo kích cỡ lớn một chút.

Nhưng là nhìn qua, sẽ cho rằng bộ quần áo này vốn dĩ mặc như vậy.

Mặc ở trên người Tô Tiểu Hoa, vẫn rất đáng yêu.

Tô Cổ, Tiểu Hồng, thêm cả nhóc con Tô Tiểu Hoa.

Tô Yên cảm thấy chỗ mình sắp thành công viên sủng vật rồi.

Cả ngày bọn họ đều ở trong nhà.

Chờ tới rồi buổi tối 9 giờ hơn, Tống Du Cảnh mới về tới nhà.

Hắn mặc một thân tây trang màu đen.

Nút áo cài không chút cẩu thả.

Trên mặt không có biểu tình, hơi thở cấm dục lạnh băng ập vào trước mặt.

Làm việc cả một ngày, cũng không nhìn ra hắn có chút mệt mỏi nào.

Tô Yên đeo dép lê từ phòng khách đi tới.

"Đã về rồi?"

Nói xong, duỗi tay đi ôm hắn.

Tống Du Cảnh mặt không biểu tình nhìn Tô Yên, lui sau một bước tránh né cái ôm của cô.

Tuy không ôm được người, nhưng cô vẫn ngửi thấy được trên người hắn còn tràn ngập mùi nước sát trùng cùng với mùi máu nhàn nhạt.

Tô Yên đứng ở chỗ đó, nghiêm túc hỏi

"Anh ăn cơm chưa?"

Tống Du Cảnh gật đầu

"Rồi"

Đây là câu đầu tiên Tống Du Cảnh nói với Tô Yên trong ngày hôm nay.

Hắn cầm theo cặp công văn, đổi dép lê chuẩn bị đi lên lầu.

Đang đi, vừa vặn thấy được Tiểu Hoa mặc quần yếm đang ăn kem.

Tiểu Hoa bước chân ngắn nhỏ đang đi xuống cầu thang.

Sau đó đối mặt chính diện với Tống Du Cảnh.

Nó mạc danh run run một chút.

Yên lặng ôm chặt kem ly của mình, nước mắt lưng tròng nhìn khắp nơi đi tìm chỗ dựa vào.

Nhỏ giọng nói

"Ký chủ, ký chủ."

Bởi vì trong miệng nó còn ăn kem ly, thế cho nên mơ hồ nghe không rõ rốt cuộc đang nói cái gì.

Tống Du Cảnh nhìn trong nhà nhiều hơn một người, mặt không biểu tình nhìn nhóc con trong chốc lát, sau đó lướt qua nó đi lên thang lầu.

Tống Du Cảnh vừa đi, Tiểu Hoa oa một tiếng liền khóc.

Nhỏ giọng khóc nức nở

"Ký chủ, chị ở đâu??"

Nó cần an ủi, nó cần ôm một cái.

Vị kia chính là nam chủ đại nhân sao?

Trước kia khi không có thực thể, nó đã cảm thấy nam chủ đại nhân rất dọa người.

Hiện giờ có thực thể, chính diện đối mặt.

Quả nhiên thực dọa người a.

Nó một chút cũng không muốn ở cùng hắn đâu.

Nó chỉ muốn ở cùng ký chủ thôi.

Tô Yên đi lên cầu thang, nhìn Tiểu Hoa.

Khom lưng đối diện với nó.

Cô nghi hoặc

"Làm sao vậy?"

Tiểu Hoa nước mắt lưng tròng, non nớt nói

"Chúng ta dọn ra ngoài được không?"

"Không được."

Tô Yên đơn giản nói, phủ định ảo tưởng của Tiểu Hoa.

Tiểu Hoa cắn một ngụm kem ly

"Hừ!"

Sau đó, bước chân ngắn nhỏ đi đến phòng khách.

Lần nào cũng vậy, ký chủ đều sẽ lựa chọn nam chủ đại nhân.

Trước kia Tiểu Hoa cảm thấy không có gì.

Chính là khi mang nó so cùng nam chủ đại nhân, ký chủ không chút do dự lựa chọn nam chủ đại nhân làm nó cảm thấy ký chủ thực bất công a.

Tô Yên đi lên trên tầng.

Đi đến phòng Tống Du Cảnh.

Cửa phòng hắn cũng không đóng lại, chỉ là khép hờ.

Đại khái là hắn tùy tay đẩy cửa, cho rằng mình đã đóng lại.

Không nghĩ tới, cửa cũng chưa có đóng chặt.

Đọc truyện chữ Full