TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Nam Chủ Bệnh Kiều Sủng Lên Trời
Chương 1205: Tô võng hồng thực sự quá câu nhân 17

Edit: Minh Anh

Beta: Tinh Niệm

Cô gái ngồi ở trên giường sửng sốt

"Tô, Tô Thủy?"

Tống Du Cảnh chậm rãi nói

"Vợ của tôi đã chết trong vụ tai nạn xe cộ kia. Hộ tịch cũng đã đổi thành người chết, tên cũ của cô đã không thể dùng lại."

Cô gái rơi vào hoảng loạn

"Vậy, bây giờ em nên làm cái gì?"

"Yên tâm, cô sẽ có thân phận mới, Tô Thủy."

Tống Du Cảnh nói xong những lời này, lại nở nụ cười.

Sau đó hắn xoay người đi ra bên ngoài.

Tô Cổ đặt cốc nước ở trên bàn.

Nhìn theo phương hướng Tống Du Cảnh rời đi.

Trong nhà vệ sinh.

Tống Du Cảnh rửa tay mình một lần rồi lại một lần.

Không biết Tô Cổ đã đứng ở đằng sau từ khi nào.

Tống Du Cảnh ngẩng đầu, liếc mắt nhìn vào gương một cái.

Khó chịu hỏi

"Có việc gì?"

Tô Cổ mặt không biểu tình nói

"Ngươi thật sự cảm thấy cô ta là Tô Yên?"

Tống Du Cảnh nhếch môi, sâu kín nói

"Cô ta tên Tô Thủy."

Hiếm khi hắn có thể nhớ kỹ tên một người như thế.

Nói xong câu này, Tống Du Cảnh tắt vòi nước, lau khô tay.

Hắn cầm lấy túi công văn bên cạnh, lướt qua Tô Cổ ra ngoài.

Tô Cổ cúi đầu suy nghĩ thật lâu.

Lúc này, Tô Tiểu Hoa ngậm kẹo mút đi đến WC.

Bộ dáng nó do dự rối rắm, như là có chuyện gì muốn nói với Tô Cổ.

Tô Cổ liếc Tô Tiểu Hoa một cái.

Lúc này, trong WC vang lên một tiếng xả nước.

Tô Tiểu Mộng đi ra từ bên trong.

Ba người không hẹn mà cùng gặp mặt ở WC.

Sau khi trầm mặc một lúc lâu.

Tô Tiểu Hoa rốt cuộc không nhịn được, ngọng nghịu phát biểu ý kiến của mình

"Tuy người kia là Tô Yên, nhưng ta cảm thấy chị ta không phải là Yên Yên."

Lời này vừa nói ra rất khó hiểu, nếu người khác nghe được sẽ chỉ cho rằng đây là lời nói lộn xộn của trẻ con.

Tô Tiểu Mộng nghiêm trang nói

"Ta cũng đồng ý."

Tô Cổ suy nghĩ một lúc.

Lấy điện thoại ra, xem lại một lần nữa đoạn video Tô Tiểu Hoa cho hắn xem.

Sau khi xem một lúc lâu.

Hắn ngẩng đầu nhìn Tô Tiểu Mộng

"Giffy giống như muốn chúng ta nhận người kia là Yên Yên."

Tô Tiểu Mộng trầm mặc

"Ta ngửi thấy ở trên người cô ta hơi thở của Người Bất Tử."

Mối quan hệ của chín đại Chủ Thần, không thể nói tốt, cũng không thể nói xấu.

Mỗi người tự làm việc của mình.

Có chuyện gì thì sẽ liên lạc với nhau.

Lúc Giffy nói người nằm ở trên giường là Tô Yên, Mộng Yểm chưa từng hoài nghi.

Chỉ là lúc gặp Giffy lần đầu tiên, Mộng Yểm liền ngửi được hơi thở kì quái ở trên người cô ta.

Nhưng nghĩ như thế nào hắn cũng không nhớ nổi hơi thở này đã từng ngửi ở đâu.

Cho đến lúc nãy nghe Tô Cổ nói câu kia.

Hắn mới chợt nhớ ra, đúng là hơi thở của Người Bất Tử mà hắn truy đuổi.

Tô Cổ ngẩng đầu

"Hai người các ngươi ở lại chỗ này, ta ra ngoài tìm người."

Tô Tiểu Hoa bị không khí này làm cho khẩn trương lên.

Ô ô ô ~~·

Thật dọa người a.

Thật nhớ ký chủ.

Tô Cổ trở lại phòng bệnh, cầm cặp sách của mình rời đi.

Tô Tiểu Hoa cùng Tô Tiểu Mộng ngồi ở bên trong phòng bệnh.

Tô Tiểu Hoa ăn một cái bánh kem.

Khẩn trương trong lòng ngay lập tức biến mất.

Sau đó nó lại hứng thú bừng bừng ăn bánh kem.

Còn Tô Tiểu Mộng bên cạnh đang uống sữa bò.

Trên giường bệnh, Tô Yên, không phải, hiện tại nên gọi tên mới của cô, Tô Thủy.

Tô Thủy quan tâm tươi cười hỏi

"Các con là con trai của mẹ sao? Thật đáng yêu."

Hai người như trăm miệng một lời phản bác

"Không phải"

Ngay lập tức không khí của phòng bệnh liền trở nên xấu hổ yên tĩnh.

Tô Thủy nằm ở trên giường, mặt mau chóng đỏ

"Xin lỗi, ta không có ký ức. Cũng không biết lúc trước rốt cuộc đã xảy ra cái gì."

Tô Tiểu Hoa nhảy xuống khỏi chỗ ngồi.

Đọc truyện chữ Full