TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Nam Chủ Bệnh Kiều Sủng Lên Trời
Chương 1208: Tô võng hồng thực sự quá câu nhân 20

Edit: Minh Anh

Beta: Tinh Niệm

"Em gần đây có bị thương hay không?"

Tô Tiểu Hồng lắc lắc đầu to

"Tê tê tê tê tê"

Không có!

Nó lợi hại như vậy, sao có thể bị thương được??

Tô Yên nhìn trong chốc lát, lại hỏi

"Có cảm thấy không thoải mái không?"

Tiểu Hồng mờ mịt

"Tê tê tê tê tê"

Yên Yên vì sao lại hỏi như vậy??

Không thoải mái?

Đương nhiên là không có.

Cái đuôi nó rất tốt nha.

Tiểu Hồng quơ quơ cái đuôi của mình để chứng tỏ nó phi thường khỏe mạnh.

Tô Yên nhìn Tiểu Hồng, không tiếp tục hỏi nữa.

Tô Cổ về tới bệnh viện bên kia.

Bộ dáng giống như là ra ngoài đi dạo, chuyện gì cũng không có phát sinh.

Tô Cổ vừa đến nơi, Tô Tiểu Hoa cùng Tô Tiểu Mộng liền xông tới.

Tô Tiểu Hoa vội vàng hỏi

"Thế nào, thế nào? Ngươi có nhìn thấy ký chủ hay không??"

Tô Cổ bưng lên cốc nước bên cạnh uống một ngụm

"Ở chỗ này mười ngày."

Tô Tiểu Hoa nghi hoặc

"Vì sao?"

"Mười ngày sau sẽ biết."

Tô Cổ nói đơn giản thô bạo.

Muốn cũng phải nghe mà không muốn cũng phải nghe.

Tô Tiểu Hoa nghẹn lại lời đang định hỏi ở trong miệng.

Rầm rì một tiếng.

Nhưng mà, theo thời gian từng ngày trôi qua.

Tô Tiểu Hoa càng ngày càng muốn đi xem【 Giang Nam Lộ Lộ 】 trong video kia rốt cuộc có phải Tô Yên hay không.

Càng đợi càng nóng lòng.

Cuối cùng, Tô Tiểu Hoa nhịn không được.

Đeo cặp sách nhỏ của mình, quyết định "tự mình ra đi tìm đường cứu nước".

Hôm đó, Tô Tiểu Hoa nỗ lực dậy sớm.

Đeo giày xong liền một đường chạy chậm ra bên ngoài.

Chỉ là, mới vừa chạy đến cửa bệnh viện.

Đại khái là quá hưng phấn, thế cho nên nó không có nhìn đường.

Ầm một tiếng, liền va vào một người.

Tô Tiểu Hoa theo quán tính bị ngã ngồi trên mặt đất.

Nó ôm đầu mình, hai mắt rưng rưng ngập nước.

Một giọng nói của phụ nữ truyền đến

"Sao lại không cẩn thận như vậy?"

Tô Tiểu Hoa vừa nhấc đầu, là Giffy.

Cô ta mặc một thân trang phục công sở màu đen, đeo giày cao gót.

Mái tóc xoăn lọn to đều được buộc lên cao, lộ ra một khuôn mặt đẹp đến yêu diễm kia.

Giffy dựa vào cửa kính của bệnh viện.

Nghi hoặc ra tiếng

"Tiểu mập mạp, đây là muốn đi đâu a?"

Vừa nói, ả vừa nhìn móng tay trắng tinh của mình.

Tô Tiểu Hoa hừ một tiếng

"Ngươi mới là tiểu mập mạp."

Tô Tiểu Hoa từ trên mặt đất bò dậy.

Không lên tiếng nữa, chỉ muốn chạy ra bên ngoài.

Kết quả, mới vừa đi được hai bước đã bị Giffy nắm lấy quần áo sau cổ, nhấc lên.

Tô Tiểu Hoa bắt đầu giãy dụa.

Ngọng nghịu nói

"Ngươi làm gì??"

"Ngươi buông ta ra!!!"

"Ô ô ô ô ~~~~~, ngươi thực hung."

Vừa mới bắt đầu, Tô Tiểu Hoa còn rất bất mãn mà giãy giụa.

Chỉ là mới giãy được mấy cái, nó liền nhìn thấy mình bị một đám khói đen quấn quanh người.

Cũng do tiếp xúc gần, Tô Tiểu Hoa lúc này mới phát hiện,trên mặt Giffy không có vẻ hồng nhuận mà người bình thường nên có.

Mà là một loại màu trắng xanh.

Còn đôi mắt cô ta cũng trong nháy mắt biến thành màu xám.

Một màn này làm Tô Tiểu Hoa sợ tới mức chỉ biết run run.

Giffy này rốt cuộc là chủng loại Chủ Thần gì a??

Thật là khủng khiếp á!!!!

Nhưng mà thực mau, ánh mắt Giffy liền khôi phục màu đen bình thường.

Sương đen trên người Tô Tiểu Hoa cũng nháy mắt buộc chặt.

Giffy vừa cười vừa nói

"Thật là, cho mặt mũi còn không biết xấu hổ."

Lời hay tiếng đẹp không muốn.

Nhất định phải để cô ta thô bạo như vậy.

Giffy lẩm bẩm

"Các ngươi cũng không hổ là con trai Tô Yên nuôi dưỡng. Một đám cũng không mắc lừa. Làm như vậy sẽ khiến mẹ ngươi trong phòng bệnh rất thương tâm nha."

Đọc truyện chữ Full