Trong ánh mắt mong chờ của mọi người, ánh mắt của Nam Cực lão tổ lại có vẻ đắc ý, tựa hồ như tìm được cảm giác thỏa mãn, đứng lên, giơ cánh tay về phía mọi người, cười nói:
- Ta có khách quý, cao minh đủ cả, chỉ tổ chức yến tiệc thế này, chắc chắn không thể hiện được kính ý, cho nên có trò giúp vui!
Dứt lời tay áo vung lên, bông tuyết chồng chất trên bàn băng phía trước lập tức bay múa, rải rác tán loạn, làm cho người ta có một loại mỹ cảm, để đồ vật giấu mình ở dưới từ từ lộ dạng.
Mọi người định thần nhìn lại, chỉ thấy trên bàn băng đặt vô số quả thủy tinh lớn bằng quả chim cút, phấn điêu ngọc mài loại, viên nào cũng khẽ hiện ra vầng sáng, bày mười hàng, mỗi hàng mười viên, tổng cộng là một trăm viên.
Mọi người đột nhiên bàn luận xôn xao, tựa hồ cũng có chút chấn động.
- Thợ mộc, đây là thứ gì?
Miêu Nghị truyền âm hỏi.
Thợ mộc chậc chậc trả lời:
- Đặc sản linh quả chỉ có Nam Cực Băng cung và Bắc Cực Băng cung mới có, tên là ‘Băng Nhan’, dùng một viên có thể tăng tuổi thọ mười năm, người tu vi chậm chạp không cách nào đột phá không cách nào diên thọ ăn nhiều vật này dĩ nhiên sẽ không còn gì tốt hơn. Nói không chừng có thể mượn vật này trì hoãn đột phá thọ hạn tiến lên, một trăm viên này chẳng khác gì lấy ra một ngàn năm tuổi thọ làm vật ban thưởng! Nhưng người thích vật này nhất sợ rằng vẫn là nữ nhân!
- Nữ nhân? Tại sao?
Miêu Nghị tò mò.
- Huyền bí chính là ở hai chữ kỳ danh ‘Băng Nhan’, chẳng lẻ ngươi còn không đoán ra?
- Chẳng lẽ là linh quả có thể giữ gìn dung nhan?
- Đúng vậy. Có thể kéo dài tuổi thọ, lại còn có thể giữ gìn dung nhan, ăn một viên ‘Băng Nhan’ có thể tăng thọ mười năm, nhưng cũng làm cho dung nhan trăm năm không thay đổi. Một trăm viên này chính là tăng thọ ngàn năm, dung nhan vạn năm không thay đổi! Vật này lưỡng Cực lão tổ không bao giờ lấy ra bán, chỉ làm đầu cơ kiếm lợi, nếu có người tới cửa van xin thì sẽ bán với giá cao, lần này có thể nói là đại thủ bút rồi.
- Nói như thế, đúng là thứ nữ nhân thích nhất rồi.
Miêu Nghị không thể không thừa nhận, nữ nhân thích nhất là thứ này.
Theo bản năng hắn quay đầu lại liếc nhìn Lão bản nương. Chỉ thấy ánh mắt Lão bản nương đã chằm chằm nhìn vào ‘Băng Nhan’, xem ra sức hấp dẫn của vật này đối với nữ nhân rất lớn.
Miêu Nghị lại nghiêng đầu liếc nhìn Nguyệt Dao, kết quả phát hiện hai mắt Nguyệt Dao cũng phát sáng. Hắn thật sự không biết nói gì, lão Tam ngươi còn trẻ như vậy, đã ham mê thứ này? Chỉ có thể cảm khái lão Tam đã trưởng thành, đã là nữ nhân!
Nhìn những nữ nhân khác, tất cả đều đang say mê ngắm nhìn ‘Băng Nhan’.
Một đám nam nhân nhìn nữ nhân chung quanh hai mắt tỏa sáng, không khỏi lắc đầu, thứ đồ chơi này đối với đại đa số nam nhân mà nói cũng không có hứng thú gì.
Tác dụng giữ gìn dung nhan không có quan hệ gì với nam nhân, chỉ cần tu vi và thực lực đề thăng, muốn cái gì có cái đó, hình dáng bên ngoài có già một chút cũng không sao cả. Cho dù hiệu quả tăng tuổi thọ như vậy cũng có chút thú vị, tuy nhiên ăn một hai viên thật ra cũng không có ý nghĩa gì, thu toàn bộ vào tay mới có khả năng.
Nhưng có một điều không thể nghi ngờ, đó là nếu đưa thứ đồ chơi này cho nữ nhân, tuyệt đối có thể làm nữ nhân vui lòng.
Không ít thanh niên tài tuấn nhìn về phía bên này, thấy ánh mắt Nguyệt Dao tiên tử tỏa sáng, nhất thời trong lòng lại rục rịch muốn động.
Dù sao Miêu Nghị cũng không muốn lộ ra danh tiếng, truyền âm nói với tiểu yêu rót rượu, uống từng ngụm linh tửu ‘Băng Lộ’ xuống bụng, thứ này uống nhiều sẽ có chỗ tốt với tu vi, ngu sao mà không uống, lại không tốn tiền. Nếu các ngươi đã cũng không có hứng thú, vậy ta đây sẽ không khách khí. Tiểu yêu rót một chén, hắn lập tức một ngụm uống hết, chiếc đũa trên tay cũng không nhàn rỗi, trong miệng không ngừng nhai nhồm nhàm, thỉnh thoảng quay đầu lại nhìn mọi người chuẩn bị chơi thế nào.
Cách đó không xa, Bạch Tử Lương đứng lên, chắp tay nói:
- Nam Cực lão tổ, vật này lấy ra để giúp vui sao?
Nam Cực lão tổ nhìn tình hình, có thể nói là ý cười đầy mặt, đại thọ hai mươi vạn năm không phải chuyện nhỏ, đại thọ này không làm ra câu chuyện được mọi người ca tụng thì thật ngại ngùng, vì thế mình không tiếc bỏ ra vốn ban đầu, xem ra đã đạt đến hiệu quả, vuốt chòm râu cười nói:
- Đúng vậy.
Bạch Tử Lương lại hỏi:
- Xin hỏi lão tổ, tặng vật này có phần của đám tiểu bối chúng ta hay không?
Nam Cực lão tổ cười ha ha:
- Tất cả đều có phần, đại thọ của lão phu sẽ không phân nặng nhẹ, tất cả những vị khách đang ngồi ở đây, bất kể tôn ti chức phận như thế nà đều có phần, nhưng sẽ phải xem vận khí của ai tốt.
Bạch Tử Lương lại hỏi tiếp:
- Không biết làm sao tìm vận may này?
Nam Cực lão tổ giơ tay lên ý bảo hắn ngồi xuống, bình tĩnh chớ nóng vội.
Sau khi Bạch Tử Lương ngồi xuống, nói với Cơ Mỹ Mi ngồi bên cạnh:
- Mẫu thân, nếu nhi tử có cơ hội, nhất định sẽ thu một chút cho mẫu thân làm lễ vật.
Có lễ vật hay không cũng không sao, có lời nói này của nhi tử là đủ rồi!
Cơ Mỹ Mi có thể nói vẻ mặt vui mừng, đưa tay gãi gãi tay con trai, có cảm giác những năm tháng cực khổ trước kia đều không phí công.
Nam Cực lão tổ phất tay áo, vỗ tay ba tiếng.
Chỉ thấy trên khu đất trống chính giữa, mặt băng đột nhiên nhộn nhạo như rung động, mười băng nhân trong suốt dáng vẻ thướt tha mềm mại giống như nổi trên mặt nước, lượn vòng xoay người nhảy múa, thật là mỗi người một vẻ, phát ra trận trận tiếng cười khẽ như chuông bạc.
- Đây là vật gì? Băng nhân này làm sao lại giống như người sống?
Không ít người bàn luận xôn xao.
Lão bản nương không phải lần đầu tiên tới đây, tựa hồ đã gặp qua vật này, nhìn thấy Miêu Nghị lộ vẻ nghi ngờ, lúc này giải thích:
- Đây là Băng linh súc tích trong băng không biết bao nhiêu năm mới dưỡng dục ra. Băng linh nhẹ nhàng nhảy múa, hai bên có người bưng tới một chồng khay bạc, cứ cách một người lại đặt một vòng, tổng cộng đặt một trăm cái.
Khi mọi người đang vô cùng mê hoặc, không hiểu là chuyện gì, tốc độ nhảy múa của mười Băng linh càng lúc càng nhanh, hư ảnh liên tục, trước mắt mọi người đột nhiên hoa lên. Trong các khay bạc được bày sẵn, phàm là có vũ ảnh giẫm đạp, lại đột nhiên xuất hiện một pho tượng đá, đảo mắt chính là một trăm tượng đá vẫn duy trì các loại động tác khiêu vũ cố định trong khay bạc, có thể nói là thiên hình vạn trạng, rất thần kỳ, làm người ta nhìn thấy mà kinh ngạc.
Còn mười Băng linh đã khéo léo rút ra khỏi đám tượng đá, nhất tề lui về phía sau, lục tục yên lặng sáp nhập vào tượng đá trong mười cái khay bạc phía sau.
Tình cảnh này đúng là rất thần kỳ, toàn trường nhìn mà nhập thần, Miêu Nghị đang từ từ nâng chén đến khóe miệng cũng thất thần, nhất thời không chú ý, phát ra tiếng uống rượu “ực” một cái, kết quả làm bản thân hắn giật nảy mình.
Mấy người ở các bàn bên cạnh quay đầu lại liếc nhìn, người ngồi cùng bàn hắn dĩ nhiên cũng không nhịn được, quay đầu lại liếc hắn một cái.
---------------
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Phi Thiên
Chương 545-1: Băng Nhan (1)
Chương 545-1: Băng Nhan (1)