TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Phi Thiên
Chương 666-1: Nói đùa gì vậy (1)

Tất cả đều không nghĩ ra,

một cảm giác khó hiểu tràn ngập cả đại hội giám bảo, trong mắt mọi người đều lộ ra vẻ hồ nghi nhìn về phía Tiên quốc.

Đang! Một tiếng nổ rung trời vang lên, thu hút mọi người vội vàng nhìn

về phía Linh Lung Bảo Tháp trên không trung, ngay cả Âu Dương Quang cũng tạm thời dừng cơn lửa giận nhìn lại.

Chỉ thấy Miêu Nghị xông lên Linh Lung Bảo Tháp đang phản chiếu bảo

quang màu tím tức giận đập phá một cái, nhưng Linh Lung Bảo Tháp dừng

trên không trung cũng không có phản ứng, chân chính là kiến càng lay cây không biết tự lượng sức mình.

Đương đương đương! Tiếng nổ chấn vang liên tục, lại thấy Miêu Nghị vung thương đánh liên tục, từ đuôi tháp một đường đánh tới đỉnh tháp.

Miêu Quân Di làm phép khống chế ra dấu tay biến đổi, Linh Lung Bảo Tháp đột nhiên dâng lên, lỗ hổng phía dưới chân tháp mở rộng ra, trực tiếp

bọc về hướng Miêu Nghị. Miêu Nghị cấp tốc vút không, nhanh chóng chạy

trốn, nhưng chạy làm sao qua được tốc độ của Linh Lung Bảo Tháp, ngay cả Yêu Vương Liệt Hoàn cũng chạy không thoát, hắn dĩ nhiên chợt lóe rồi

biến mất, bị Linh Lung Bảo Tháp thu vào trong.

Thấy Miêu Nghị đã vào Linh Lung Bảo Tháp, Nhạc Thiên Ba đang ôm chặt Âu Dương Quang mới cười cười buông lỏng hắn ra, những Quân Sử khác cũng

buông tay tản mát.

Thằng nhãi kia chạy đi rồi, các ngươi buông ta còn có ích lợi gì! Âu Dương Quang giơ tay chỉ hướng Nhạc Thiên Ba:

- Nhạc Thiên Ba, ngươi dám dung túng thủ hạ ngươi nói xấu lão phu!

Nhạc Thiên Ba đã không ngồi gần hắn, ngồi cùng bàn với Quân Sử khác, giả bộ kinh ngạc nói:

- Âu Dương Quang, cũng đừng không biết nhân tâm tốt, ta là sợ ngươi

vọng động giết hắn, quay đầu lại mọi người sẽ cùng nhau đẩy ngươi ra

ngoài thay cho hắn tiến vào Linh Lung bảo tháp. Nếu ngươi hiểu lầm Nhạc

mỗ như vậy, Nhạc mỗ cũng không còn gì để nói, ta không ngăn cản ngươi,

hiện tại ngươi có thể tiến vào trong Linh Lung bảo tháp để tìm hắn.

- Ngươi...

Âu Dương Quang tức giận nghiến răng nghiến lợi, hắn có thể tiến vào

Linh Lung bảo tháp còn cần gì để Miêu Nghị đi vào? Hiện tại chuyện này

đã không còn trọng yếu, quan trọng là....Hắn bỗng nhiên quay đầu lại

nhìn hai nữ nhi sinh đôi của mình, từng bước tiến tới gần, tàn nhẫn hỏi:

- Những gì tiểu tử kia nói là sự thật?

Sắc mặt nhị nữ trắng bệch, không dám thừa nhận, Ngô Chân nói:

- Hắn nói hưu nói vượn!

Ngô Minh cũng gật đầu phụ họa lia lịa.

Âu Dương Quang nghe thấy liền nổi trận lôi đình, hắn há có thể không

biết nữ nhi của mình là hạng người gì, vừa nhìn vẻ mặt hai người cũng

biết chuyện này không phải như hai người nói. Đừng nói là hắn, những

khác người xem náo nhiệt cũng nhìn thấu phản ứng của nhị nữ không bình

thường, chẳng qua cảm thấy có chút khó tin, đường đường là nữ nhi của

Quân Sử một lộ lại đi ngủ với Miêu Nghị, hơn nữa còn là ngủ cả đôi, cặp

chị em sinh đôi này thật là không thể tin được!

Cho dù là Lục Thánh cũng không dám làm chuyện này với nữ nhi Quân Sử thủ hạ của mình!

Một đám người đang chờ Âu Dương Quang làm rõ chân tướng, ai ngờ Âu

Dương Quang lại hít sâu một hơi, vẻ giận dữ trên mặt theo đó tiêu tán,

mỉm cười gật đầu với hai nữ nhi của mình, tựa hồ là rất hài lòng với câu trả lời của hai nữ nhi, giống như tin lời nói nữ nhi của mình.

Hắn sải bước ngồi trở lại vị trí, hai tay đặt lên bàn hừ lạnh nói:

- Ta cũng biết tiểu tử kia nói hưu nói vượn, muốn phá hoại danh dự của

con gái ta. Tiểu tặc ghê tởm, lại chọn lựa thủ đoạn ti tiện như thế trả

thù lão phu, tốt nhất đừng chui ra khỏi tháp, nếu không lão phu nhất

định sẽ khiến hắn sống không yên!

‘Ngô Chân’ và ‘Ngô Minh’ khẩn trương tới cực điểm có chút kinh ngạc,

không ngờ tùy tiện giải thích một câu cha mình lại tin, tâm tình sợ hãi

bất an của hai người nhanh chóng ổn định, ngược lại cảm thấy có chút hổ

thẹn với tín nhiệm của phụ thân.

Nhưng các nàng không biết phụ thân các nàng có thể ngồi ở vị trí này há lại là người đơn giản. Nếu như là vu hãm, Âu Dương Quang nhất định sẽ

giận tím mặt đòi lại sự trong sạch cho nữ nhi, mấu chốt là nhìn bộ dạng

của hai nữ nhi không giống như bị vu hãm, hắn ngược lại nhanh chóng đè

áp lửa giận, không truy cứu chân tướng trước mặt mọi người nữa, làm ra

việc xấu trong nhà lại kêu mọi người tới xem, vinh quang lắm sao? Thuận

thế giúp đỡ che dấu, giúp đỡ hai nữ nhi ổn định tâm tình, làm cho người

ta cho rằng là tiểu tử kia nói hưu nói vượn mới là đối sách.

Về phần chân tướng, về đến nhà từ từ tìm hiểu cũng không muộn. Tóm lại

không thể ở chỗ này bêu xấu. Dù sao tiểu tử kia tiến vào bảo tháp sẽ

lành ít dữ nhiều, nếu hắn bị chết bên trong, cho dù thật sự có cấu kết

với hai nữ nhi của mình, cũng có thể làm như không có chuyện gì từng

phát sinh, không làm trễ nãi nữ nhi của mình lập gia đình, chỉ cần là

người nữ nhi mình thích, dựa vào quyền thế của mình, sau khi nhà trai

cưới về cho dù phát hiện có cái gì không bình thường, vẫn phải đàng

hoàng câm miệng, chẳng lẽ còn dám khi dễ nữ nhi của mình hay sao?

Cái gọi là ‘nhà mẹ đẻ có người’ của nữ nhân không ngoài như thế, chỉ

đúng là khi người nhà mẹ đẻ có thực lực thu thập nhà trai, nữ nhi gả ra

ngoài mới không dễ dàng chịu khi dễ.

Tóm lại, không thể để cho tiểu tử kia làm hỏng danh tiếng của nữ nhi mình, đây chính là tâm tư của Âu Dương Quang hắn.

Các vị Quân Sử thấy câu nói đầu tiên của lão già này đã xóa sạch nước

bẩn, trong lòng thầm cười lạnh, đoán được tâm tư của Âu Dương Quang,

nhưng không ai nói ra, nếu người nào có gan đâm chọc chuyện hạnh phúc cả đời của nữ nhi nhà người ta trước mặt mọi người, lão thất phu này thật

sự có thể liều mạng già với ngươi, không đáng chọc vào phiền toái này.

- Nhạc Thiên Ba, thủ hạ của ngươi thật lợi hại, Âu Dương Quang mới vừa

cho hắn chút nếm mùi, hắn đã quay đầu lại trả thù, lập tức hãm hại cả

nhà Âu Dương Quang, thiếu chút nữa chọc cho lão thất phu Âu Dương Quang

tức hộc máu rồi.

Bên tai truyền đến truyền âm của một vị Quân Sử khác, Nhạc Thiên Ba nghe vậy khẽ mỉm cười lắc đầu.

Nhưng ý nghĩ của một đám người phía dưới lại không giống, sau khi nhìn

thấy trò khôi hài mới vừa xảy ra, phát hiện thì ra đại nhân vật ngồi

trên cao, bình thường nhìn đám chúng sanh làm người ta không rét mà run, trên thực tế khi cãi lộn cũng không có gì khác biệt với người bình

thường, phát hiện chỉ là cấp bậc của mình không tới, nếu cấp bậc ngang

hàng như nhau, chung đụng lẫn nhau dĩ nhiên cũng là chuyện bình thường,

nếu không ngươi không có tư cách kết thành một khối với người ta, bình

thường không tiến vào được vòng tròn này dĩ nhiên cũng không nhìn thấy

được một màn này.

Trang Hữu Văn cũng là phục Miêu Nghị, tên kia thật đúng là to gan lớn

mật, chuyện này cũng dám làm! Nhưng đây chính là cái giá phải trả cho

việc không chịu yên phận, xong chưa, bị bức tiến vào Linh Lung bảo tháp

chịu chết đi.

- Chư vị, có còn người nào muốn tiến vào Linh Lung bảo tháp hay không?

Mạc Danh ngắm nhìn bốn phía hỏi thăm, thấy không có người nào hưởng ứng, thích thú cười ha hả nói:

- Vậy chư vị hãy suy nghĩ thật kỹ, chúng ta cũng đừng tốn hao, đoạt màu tiếp tục! Ai muốn ra sân?

Đọc truyện chữ Full