Hắn muốn trả thù, nội tâm của hắn xuất hiện một con ác ma và tâm ma dây dưa với nhau, thậm chí hắn không có ý định buông tha Lang Huyên tỷ muội.
Vân Tri Thu cả kinh đứng lên: động thủ với các nàng? Ai muốn động thủ cới các nàng?
Miêu Nghị nói ra những lời kinh tâm động phách: ta! Ta muốn động thủ với các nàng! Trước khi liên hệ với các nàng phải phái người nhìn chằm chằm cho ta, nếu như phát hiện có người không đi. Có thể báo cho ta biết, ta sẽ an bài người đi xử lý!
Vừa nghe hắn nói lời này, Vân Tri Thu cảm thấy không rét mà run, có thể nói nàng rất khiếp sợ, hỏi: ngươi là ai? Rốt cuộc ngươi là ai?
Lời này là mình lừa gạt mình, trừ bản thân Miêu Nghị thì không người nào có thể sử dụng tinh linh có pháp ấn của Miêu và nàng. Nàng không dám tin Miêu Nghị có thể nói ra những lời như thế, hắn dám hạ độc thủ với đám thiếp thất của mình. Việc này hoàn toàn không giống Miêu Nghị trong hiểu biết của nàng.
Miêu Nghị lập tức hoài nghi lên người nàng, hỏi lại: trừ ta còn có thể là ai? Rốt cuộc ngươi đứng bên ta hay đứng bên các nàng?
Vân Tri Thu khiếp sợ không nhỏ, nàng đi vài vòng trong phòng, vỗ bộ ngực nô đủ và thở ra mấy hơi, tận lực bình ổn cảm xúc trong lòng, tự nói với mình phải tỉnh táo, tiếp tục lắc tinh linh và hỏi: Ngưu Nhị, ta vẫn phái người nhìn chằm chằm bên cạnh các nàng, cũng không làm ra chuyện gì xin lỗi ngươi, vì sao ngươi lại hạ độc thủ với các nàng? Ngươi trung thực nói cho ta biết, đã xảy ra chuyện gì?
Sắc mặt Miêu Nghị càng dữ tợn, hỏi lại: chẳng lẽ gia gia của ngươi còn không nói cho ngươi biết?
Vân Tri Thu sốt ruột: rốt cuộc xảy ra chuyện gì, ngươi nói rõ ràng cho lão nương.
Miêu Nghị hung dữ trả lời: gia gia của ngươi liên thủ với kẻ khác muốn lấy mạng lão tử...
Lúc này hắn bắt đầu kể rõ mọi chuyện.
Sau khi Vân Tri Thu nghe xong liền kinh sợ, sắc mặt trắng bệch, sợ tới mức không còn chút máu, trực tiếp tê liệt ngồi trên ghế, suýt nữa sợ tới mức hồn phách bay lên trời, thế mới biết nam nhân của mình vừa đi dạo quỷ môn quan một vòng, nếu không có người âm thầm ra tay giúp đỡ, chỉ sợ mạng của phu quân mình bị gia gia bọn họ thu rồi, sợ rằng sau này phu quân của mình chết thế nào còn không biết, gia gia chắc chắn không để lộ chân tướng, chắc chắn gạt nàng.
Quan hệ thông gia với năm nhà không thể tin người nào! Rốt cuộc Vân Tri Thu đã hiểu vì sao Miêu Nghị lại điên cuồng như nhập ma, bị năm thông gia liên thủ bán đứng, không nhưng trái tim băng giá tới cực điểm, lúc này đổi bất cứ kẻ nào vào tình cảnh của hắn cũng không thể chịu đựng nổi, nếu không chính là lấy mạng của mình ra đùa.
Đúng là vạn hạnh trong bất hạnh, may mắn không xảy ra việc gì! Sau khi Vân Tri Thu bình tĩnh liền lo nghĩ, nàng cầm tinh linh nhưng không biết trả lời như thế nào, hiện tại nàng không lo lắng cho an nguy của Miêu Nghị, ngược lại lo lắng tâm tình của Miêu Nghị biến hóa, từ việc hắn không tha Lang Huyên tỷ muội đã có thể thấy rõ ràng.
Từ xưa đến nay có không biết bao nhiêu hào kiệt đi lên con đường lục thân không nhận, tất cả đều trải qua đả kích phản bội và bị bán đứng tạo thành, cho dù cuối cùng biến thành vương hầu thống trị thiên hạ cũng biến mình thành người cô đơn, cũng không tin kẻ nào khác!
Nàng hi vọng Miêu Nghị đi xa hơn, lại không hi vọng Miêu Nghị không nhân tính, nàng không hi vọng Miêu Nghị quá mức ngây thơ, quá mức xử trí theo cảm tính, chỉ hi vọng Miêu Nghị lý tính một chút, tuyệt đối không hi vọng Miêu Nghị trở thành kiêu hùng lục thân không nhận! Nếu thật đi tới bước kia, nàng và Miêu Nghị không thể nào sống lâu dài với nhau!
Một khi để cho Miêu Nghị làm ra chuyện đồ diệt thê thiếp trong nhà, về sau hắn sẽ mưu trí tuyệt tình tuyệt nghĩ, Miêu Nghị sẽ đi vào con đường không lối về, về sau trên đời này không có người nào mà Miêu Nghị không thể giết, còn có chuyện gì mà Miêu Nghị không thể làm?
Sau khi ổn định cảm xúc, nàng quyết tâm ngăn cản, lập tức khuyên bảo: Ngưu Nhị, việc này không liên quan tới các nàng, ngươi không được xằng bậy, dì sao các nàng cũng là nữ nhân của ngươi.
Miêu Nghị phẫn nộ: ngươi không phải nói ngươi không biết sao? Tại sao ngươi lại biết việc này không liên quan tới các nàng?
Vân Tri Thu: Ngưu Nhị, ngươi tỉnh táo một chút, chỉ có chút chuyện này đã làm ngươi ra tay với người nhà của mình? Có tức giận cũng nên phát ở nơi khác! Lui một vạn bước mà nói, ngươi nghĩ tới hậu quả giết các nàng không? Một khi chọc giận đám người Mục Phàm Quân, bọn họ tùy thời có thể tiết lộ tin tức cho Thiên đình, đương nhiên, ngươi có thể không để ý ta chết sống ra sao, có lẽ ngươi cũng không có ý định cả đời làm phản tặc sống trong bóng tối, vĩnh viễn bị nhốt trong địa ngục không ra được?
Lời này đã làm Miêu Nghị đang điên cuồng phải tỉnh táo lại, hắn không thể lộn xộn với đám Cơ Mỹ Lệ, các nàng cũng không phải người có bối cảnh bình thường, vẫn còn nhà mẹ đẻ xuất đầu cho bọn họ.
Miêu Nghị cũng tỉnh tảo không bị tâm tư trả thù chi phối, cũng xụi lơ trên mặt ghế, dù vậy hắn vẫn cứng miệng: Vân Tri Thu, có phải ngươi quyết tâm đối nghịch với ta hay không?
Vân Tri Thu: Ngưu Nhị, ta không muốn đối nghịch với ngươi! Ta chỉ muốn ngươi chờ ba ngày, chờ ngươi tỉnh táo lại, nếu như ba ngày sau ngươi còn muốn giết các nàng, ta động thủ cũng không muộn, hiện tại! Ta tuyệt đối sẽ không đồng ý! Hiện tại lão nương sẽ đối nghịch với ngươi.
Miêu Nghị im lặng ngồi trên ghế.
Thấy không có trả lời, Vân Tri Thu nhanh chóng liên hệ đám Lang Huyên tỷ muội tới bên cạnh mình, đối với các nàng mà nói, nơi của nàng hiện tại chính là nơi an toàn nhất, nếu không thiên nhai là địa bàn của Miêu Nghị, cho dù mình không động thủ, Miêu Nghị vẫn có thể bảo người khác động thủ.
Sau khi phát tin tức, Vân Tri Thu đi ra ngoài phòng, trong lúc vô ý thức lại nhìn sang Thiên Nhi và Tuyết Nhi, nội tâm của nàng nhớ lại chuyện gì đó, lập ngoắc hai người tới:
- Các ngươi tới.
Hai nữ tiến lên, ánh mắt Vân Tri Thu nhìn chằm chằm vào mặt Thiên Nhi, nhìn tới lúc toàn thân Thiên Nhi không được tự nhiên, nàng nói:
- Thiên Nhi, thời điểm ta tiếp khách ngươi đã đi đâu?
Thiên Nhi tận lực giữ vững bình tĩnh, nói:
- Không có đi đâu, chỉ trở lại tiểu viện lấy ít đồ.
Vân Tri Thu lạnh nhạt nói:
- Vậy thì kỳ quái, vừa rồi đại nhân liên hệ với ta, hắn nói có liên hệ với ngươi.
- Ah...
hiên Nhi lập tức há hốc mồm, đại nhân vừa nói với nàng là không được mang chuyện hắn liên lạc nói với phu nhân, ai ngờ trong nháy mắt lại bán mình, bị phu nhân nhìn thấu lời nói dối, nàng làm sao chịu nổi.
Nàng nhanh chóng nhìn thấy nụ cười thâm ý trên miệng Vân Tri Thu, có thể nói âm thầm kêu khổ, biết rõ mình bị phu nhân thăm dò ra chi tiết.
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Phi Thiên
Chương 1955: Dữ tợn
Chương 1955: Dữ tợn