Ngày hôm qua hắn đã nhìn ra nha đầu đã mê muội Phi Hồng, thiếu chút nữa còn trở mặt với mình tại chỗ, rõ ràng bộ dáng không rành thế sự, nàng sẽ bị thám tử dò xét rành mạch, phải đề phòng.
Hải Bình Tâm không phục nói:
- Vì cái gì?
Miêu Nghị nói:
- Không tại sao, đó là nơi ta ngủ với nữ nhân, ngươi như còn dám chạy vào bên trong, ta cũng ngủ với ngươi.
Hải Bình Tâm ngơ ngác, quát lớn:
- Ngươi dám!
- Ngươi xem ta có dám hay không!
Miêu Nghị bỏ tay nàng ra, nói với những người khác.
- Nhìn chằm chằm vào nàng cho ta, đừng cho nàng tiếp xúc với Phi Hồng, phát hiện trực tiếp đánh gãy chân nàng bán vào thanh lâu! Mặt khác cánh cửa này phải có người trông coi, không có ta cho phép, không cho phép ai đi vào.
Mấy người hiểu dụng ý của hắn, cũng biết hắn đang hù dọa Hải Bình Tâm, cùng nói:
- Vâng!
Hải Bình Tâm tức giận không chịu nổi, quay đầu bóp nát một đóa hoa trên đường đi, vừa nghĩ tới cái gì đó, nói:
- Ngươi ngủ với người ta, có phải sau này nàng sẽ không đi?
Miêu Nghị mặc kệ nàng, quay người đi vào hoa viên, đồng thời nói với Dương Triệu Thanh:
- Mang hai nha hoàn của nàng tại Quan Nhã Lâu về, phái người đưa tới.
- Dạ!
Dương Triệu Thanh đáp ứng, hắn vẫy tay gọi thủ hạ và phân phó.
Nghe xong mang nha đầu của Phi Hồng tới đây, Hải Bình Tâm đã hiểu Phi Hồng phải ở nơi này lâu, nói cách khác sau này sẽ có cơ hội tiếp xúc. Quay đầu nhìn tẩm cung, hé miệng cười trộm sau đó vui mừng.
Đột nhiên nàng cảm giác Miêu Nghị ngủ với Phi Hồng chưa hẳn không phải chuyện tốt...
Đến hoa viên, không có người ngoài Miêu Nghị hỏi:
- Dương Khánh, làm sao ngươi biết nàng là người giám sát tả bộ?
Vừa nói ra lời này, Dương Triệu Thanh ăn kinh ngạc, ngay cả Diêm Tu cũng động dung, hai người trước kia không hiểu, hiện tại mới biết Phi Hồng có quan hệ với giám sát tả bộ kinh khủng.
- Trước kia hoài nghi người tiếp cận với đại nhân là người Thiên đình, Phi Hồng xuất hiện, sau lưng nàng có Lục bà bà, sẽ không khó đoán ra...
Dương Khánh cũng nói những suy đoán tối hôm qua.
Mấy người nghe xong bừng tỉnh đại ngộ, Miêu Nghị khẽ gật đầu,
- Đúng là thế, đúng rồi, giải thích với phu nhân thế nào?
Dương Khánh yên lặng nói:
- Phu nhân khóc...
Hắn nói tình hình lúc đó.
Nghe được Vân Tri Thu khóc, trái tim Miêu Nghị như bị ai đó bóp nghẹt, hắn có thể tưởng tượng bộ dạngVân Tri Thu lúc khóc, trong lồng ngực lo lắng và đau đớn, nữ nhân kia là người hắn thật tâm yêu, dù Vân Tri Thu có đôi khi giận dữ đanh đá, nhưng không có người nào có thể thay thế địa vị Vân Tri Thu trong lòng hắn, lý do? Không có lý do gì nói, hắn quan tâm nàng.
Nhớ năm đó lúc thề non hẹn biển tại Lưu Vân Sa Hải, hắn từng nói với Vân Tri Thu sẽ vĩnh viễn không khi dễ nàng, trên thực tế thế nào, là Hoàng Phủ Quân Nhu, là Chư Cát Thanh, hôm nay là một Phi Hồng. Nếu như nói Phi Hồng là bất đắc dĩ, Hoàng Phủ Quân Nhu và Chư Cát Thanh thì sao? Bất đắc dĩ sao?
Nghĩ tới đây hắn ngửa mặt lên trời thở dài, hắn nhắm mắt lại, tình cảm bộc phát.
Mấy người bảo trì trầm mặc, không có lên tiếng.
Sau khi bình phục cảm xúc, Miêu Nghị nói:
- Hiện tại có thám tử bên người, lúc nào cũng phải cẩn thận đề phòng, các ngươi nói nên làm sao bây giờ?
Hiện tại hắn tâm loạn như ma, trước mắt như thấy bộ dạng Vân Tri Thu khóc, hắn không có tâm tư suy nghĩ điều gì.
Dương Triệu Thanh nói:
- Nếu đại nhân thật bỏ qua một bên, cũng có thể ở cùng một thời gian ngắn sau đó ‘ có mới nới cũ ’ đá nàng ra.
- Không ổn!
Dương Khánh khoát khoát tay,nói:
- Thật vất vả sống yên ổn, nếu như đá nàng ra ngoài, Thiên đình giám sát tả bộ sẽ không chết tâm, hôm nay có thể toát ra Phi Hồng, ngày mai sẽ có Phi Bạch, Phi Lục, Phi Thanh, đá hết sao? Đến một đá một, đối phương nhất định sẽ phát hiện chuyện ẩn bên trong, một khi chọc đối phương thẹn quá hoá giận, phát hiện chúng ta đang đùa nghịch bọn họ, chúng ta khẳng định phải ăn không tiêu. Huống chi chúng ta đã lãnh giáo thủ đoạn của giám sát tả bộ, quả thực vô khổng bất nhập, chúng ta có thể phòng nhất thời, không thể phòng cả đời, nếu phiền toái như thế còn không bằng giữ lại bên người. Lại nói Phi Hồng còn có bối cảnh, thật đá nàng ra ngoài, ngươi tin Lục bà bà lập tức tìm đến, đến lúc đó Lục bà bà chạy tới, chỉ sợ đại nhân không thu Phi Hồng về là không được, Lục bà bà chính là người của giám sát tả bộ an bài đâm chết chúng ta... Chắc hẳn Lục bà bà cũng sắp tới.
Dương Triệu Thanh cả kinh nói:
- Làm sao bây giờ? Giữ lại gian tế bên người, ai biết sau này sẽ xảy ra chuyện gì?
Miêu Nghị đập vỗ đầu, đau đầu nói:
- Đám ác quỷ kia nhìn chằm chằm vào ta làm gì, chẳng lẽ phát hiện bí mật của chúng ta?
Dương Khánh:
- Trước kia ta cũng có hoài nghi như vậy, nhưng càng nghĩ càng không đúng, thật phát hiện cái gì, bằng vào cường thế và không cố kỵ của đối phương cần gì tốn ba ngàn năm, chỉ sợ đã sớm bắt đại nhân đi rồi, cần gì để đại nhân sống tới bây giờ.
Miêu Nghị im lặng, Dương Khánh không biết trên người mình có bao nhiêu bí mật, có chút bí mật không đánh rắn động cỏ cho nên giám sát tả bộ mới tốn thời gian như vậy, nhưng mà việc này không có biện pháp nói ra.
Dương Khánh tiếp tục nói:
- Chuyện này chỉ có thể suy nghĩ biện pháp, có lẽ đại nhân làm ra mấy việc náo động lớn nên giám sát tả sứ chú ý, thuần túy muốn giám thị đại nhân, nếu thật là như vậy, có Phi Hồng bên cạnh chưa chắc là chuyện xấu, chúng ta đã biết rõ ngọn nguồn của nàng, như vậy giám sát tả bộ nằm ngay trong mắt chúng ta, bây giờ là địch minh ta ám, đại khái có thể lợi dụng Phi Hồng, nói không chừng sẽ có trợ giúp lớn cho chúng ta. Hiện tại phiền toái hàng đầu chính là Lục bà bà sẽ ra mặt, đại nhân nên chuẩn bị tâm lý ứng phó.
Trong một ngày hôm qua, Ngưu đại thống lĩnh chiếm hoa khôi Phi Hồng truyền ra khắp thiên nhai.
Âm thầm nghị luận là không tránh khỏi, có thủ trưởng nào thì có thuộc hạ nào, trước có Từ Đường Nhiên, sau có Ngưu Hữu Đức. Trên thực tế mọi người cũng biết Từ Đường Nhiên có thể cường đoạt Tuyết Linh Lung chính là Ngưu Hữu Đức mở một con mắt nhắm một con mắt phóng túng, nếu không Từ Đường Nhiên không có lá gan đối nghịch với Hoàng Phủ Quân Nhu.
Hiện tại mọi người muốn xem Ngưu Hữu Đức có giống như Từ Đường Nhiên cưới Phi Hồng làm chính thất phu nhân hay không.
Có ít người nhìn thấy dung mạo và tài năng ca múa của Phi Hồng, có thể nói vừa gặp đã thương, được biết Phi Hồng bị cưỡng chiếm cho nên vô cùng đau đớn, thực hận không thể chạy tới dốc sức liều mạng với Ngưu Hữu Đức ác tặc.
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Phi Thiên
Chương 2107: Thần tượng của Hải Bình Tâm (Hạ)
Chương 2107: Thần tượng của Hải Bình Tâm (Hạ)