Bùi Mặc đứng bên dưới huơ kiếm chỉ vào Yến Bắc Hồng, hỏi:
- Ngươi là ai? Ngươi giết bọn họ?
Yến Bắc Hồng hoang mang, ban đầu gã tưởng là người trước mắt giết người, ai ngờ đối phương chất vấn có phải gã giết không, chẳng lẽ có ai khác? Hoặc Miêu Nghị vì phòng ngừa có sai lầm nên phái thêm người nữa?
Yến Bắc Hồng nhanh chóng quét mắt xung quanh, không thấy ai cả.
Yến Bắc Hồng khàn giọng hỏi:
- Ngươi là ai?
Bùi Mặc lật tay giơ khối lệnh bài ra:
- Giám Sát Hữu Bộ của Thiên Đình, ngươi là ai?
Yến Bắc Hồng giật nảy mình, gã có nghe tiếng Giám Sát Hữu Bộ Thiên Đình, nhưng tại sao người của Giám Sát Hữu Bộ đến đay?
Đao nhúc nhích, Yến Bắc Hồng muốn giết người diệt khẩu nhưng nhìn cái túi trong tay đối phương thì hơi e ngại. Mới rồi Yến Bắc Hồng đã lĩnh giáo sự lợi hại của pháp bảo này, cộng thêm không biết thực lực của đối phương sâu cạn. Huống chi Hạ Hầu Long Thành đã chết, không cần biết là ai giết nhưng tóm lại mục đích của Yến Bắc Hồng đã hoàn thành.
Quan trọng nhất là Yến Bắc Hồng đeo mặt nạ, đối phương không biết gã là ai. Yến Bắc Hồng nhanh chóng vọt lên cao chạy trốn.
Bùi Mặc rống to:
- Đứng lại!
Bùi Mặc lắc người đuổi theo, một luồng sáng bay khỏi tay bắn lên trời.
Keng!
Yến Bắc Hồng phất tay chém nhát đao hất bay phi kiếm rồi nhanh chóng bỏ trốn.
Bùi Mặc triệu phi kiếm về, bám đuổi gắt gao mãi đến tận trời sao, cắn chặt không nhả. Trông như tu vi hai người ngạng ngửa nhau nhưng thật ra Bùi Mặc mạnh hơn Yến Bắc Hồng nhiều.
Yến Bắc Hồng thỉnh thoảng ngoái đầu nhìn sợ hết hồn, thấy Bùi Mặc móc tinh linh ra hình như đang liên lạc với Thiên Đình. Thiên Đình người đông thế mạnh, tùy thời có thể triệu tập một đống người. Nếu bị người Thiên Đình chặn đường thì rắc rối, nhưng Yến Bắc Hồng không cắt đuôi đối phương được, muốn giết người lại e ngại pháp bảo trong tay người ta, gã chưa nghĩ ra cách chế ngự pháp bảo đó được.
Yến Bắc Hồng chạy nhanh, vội móc tinh đồ ra xem xét địa điểm tốt nhất để chạy. May mắn trong bất hạnh còn có chỗ may mắn nơi Hạ Hầu Long Thành bị biếm khá hẻo lánh, cách chỗ này không xa là tinh vực chưa biết được gọi là Mê Loạn tinh hải. Yến Bắc Hồng cau mày, trốn vào Mê Loạn tinh hải là lựa chọn không tồi nhưng gã không muốn, nơi này được gọi là Mê Loạn tinh hải vì người xâm nhập vào trong đó rất dễ bị lạc đường, nếu đi lạc rất có thể suốt đời không ra được.
Nhưng Yến Bắc Hồng không có sự lựa chọn. Nơi khác nhận được tin tức này chắc chắn sẽ bị người Thiên Đình phong tỏa ngay, Yến Bắc Hồng đơn độc lực mỏng, đi nơi khác rất khó trốn thoát. Yến Bắc Hồng bất đắc dĩ đành cứng rắn lao vào Mê Loạn tinh hải, lo trốn vào trước rồi tím cách trốn sau.
Nhưng Yến Bắc Hồng không biết rằng vòng ngoài Mê Loạn tinh hải đồn trú một đoàn người, đặc biệt phòng ngừa có tù phạm trốn vào đây.
Dọc đường Yến Bắc Hồng móc tinh linh ra liên lạc với Miêu Nghị, nhanh chóng báo cáo tình huống bên này cho hắn biết. Dù quá trình thế nào thì tóm lại Hạ Hầu Long Thành đã chết, báo tin cho Miêu Nghị biết để khỏi phải lo nữa.
Trong lều chủ soái, Miêu Nghị một mình ngồi sau bàn dài cất đi tinh linh, biểu tình cực kỳ khó xem.
Đúng vậy, Miêu Nghị phái Yến Bắc Hồng đi giết Hạ Hầu Long Thành nhưng hắn đã đánh giá thấp Hạ Hầu Long Thành, Yến Bắc Hồng thất bại, còn suýt lật thuyền trong mương. Kỳ lạ là không biết ai giết Hạ Hầu Long Thành, đột nhiên có người Giám Sát Hữu Bộ Thiên Đình, bây giờ cắn chết Yến Bắc Hồng không nhả.
Sự việc hơi quỷ dị, hoàn toàn lệch khỏi dự đoán của Miêu Nghị, còn gây rắc rối lớn cho Yến Bắc Hồng và cả chính hắn. Nếu Yến Bắc Hồng rơi vào tay Thiên Nhai, Miêu Nghị tin gã sẽ không bán đứng hắn, nhưng bằng vào các loại thủ đoạn thẩm vấn của Giám Sát Hữu Bộ Thiên Đình thì e rằng Yến Bắc Hồng khó giữ được mình.
Miêu Nghị khẽ thở dài, sớm biết thế này hắn đã phái Diêm Tu đi chấp hành. Diêm Tu ở bên cạnh Miêu Nghị mấy năm, từng gặp qua Hạ Hầu Long Thành có thể làm gã thả lỏng cảnh giác, ám sát dễ thành công hơn. Nhưng quan trọng là lúc ấy Miêu Nghị nghĩ nơi này cách chỗ Hạ Hầu Long Thành bị biếm quá xa, Diêm Tu là người Tả Đốc Vệ mà mất tích lâu dễ khiến người ta nghi ngờ. Đặc biệt Hạ Hầu gia tộc mới hỏi Hạ Hầu Long Thành về Huyết Yêu mà gã đột nhiên chết, bên cạnh Miêu Nghị còn có thám tử của Thiên Đình, nên hắn mới phái Yến Bắc Hồng có thể tránh khỏi các phe nghi ngờ hắn, ai dè xảy ra chuyện ngoài ý muốn.
Yến Bắc Hồng nói với Miêu Nghị là định trốn vào Mê Loạn tinh hải, nếu không trốn thoát cũng tuyệt đối không để mình rơi vào tay Thiên Đình. Yến Bắc Hồng nhờ Miêu Nghị chăm sóc Hồng Tụ, Hồng Phất giùm.
Miêu Nghị biết ý nghĩa câu này là sao, vì bảo vệ hắn mà Yến Bắc Hồng đã tính tới bước tệ nhất. Yến Bắc Hồng luôn là nam nhân sảng khoái sống được thì sống, chết thì thôi, không quan tâm chuyện sống chết.
Cách quá xa, Miêu Nghị không biết chút gì tình huống bên đó, hơn nữa đã ngoài tầm tay với. Nếu có thời gian để xoay sở cũng đành thôi, trong thời gian ngắn Miêu Nghị không tìm được ai có thể chạy tới cứu kịp lúc, hiện tại hắn không giúp gì được cho Yến Bắc Hồng, đành hy vọng gã thuận lợi trốn vào Mê Loạn tinh hải. Miêu Nghị chỉ có thể ngồi đây chờ tin của Yến Bắc Hồng.
Nhận Bùi Mặc bẩm báo, người Thiên Đình lập tức hành động. Người trú đóng bên ngoài Mê Loạn tinh hải theo tin tức của quan trên nhanh chóng chặn hướng Yến Bắc Hồng chạy trốn. Có tin tức của Bùi Mặc không ngừng truyền đến nên có thể chặn đường chính xác.
Mây sao mênh mông, đó không phải là mây thật sự, nó là bụi, tia sáng phản chiếu các hạt bụi tỏa sáng. Mảng lớn bụi lơ lửng trong trời sao, trắng mênh mông như một mảnh mây sao bao la.
Khoảnh khắc Yến Bắc Hồng vọt tới thì mấy vạn người bỗng lao ra từ đám bụi, rậm rạp bày trận chặn đằng trước. Thống lĩnh nhóm người này là một Tổng Trấn, nhưng không thấy người mặc thượng tướng giáp tím, rặt một màu giáp vàng.
Yến Bắc Hồng giật nảy mình, hắn ngạc nhiên vì tốc độ phản ứng của Thiên Đình quá mau, nhanh vậy đã phái người chặn đường của gã.
Yến Bắc Hồng không biết có người Thiên Đình trú đóng tại đây, đừng nói là gã, chính Miêu Nghị cũng không biết tình huống nơi này.
Tình huống trước mắt làm Yến Bắc Hồng thầm nghi ngờ, dựa vào một đám tu sĩ Kim Liên sao có thể ngăn cản được gã. Vì cẩn thận, Yến Bắc Hồng nhanh chóng mặc bộ chiến giáp Hồng Tinh độ thuần cao được Miêu Nghị tặng lên người, giơ đao lao nhanh tới trước.
Trong đại quân có người quát to:
- Chuẩn bị!
Mấy vạn người đao thương sáng choang nhanh chóng móc khổn tiên thằng ra, khiến bọn họ giật mình là nghi phạm liều lĩnh xông lên như không sợ năng lực phá pháp của khổn tiên thằng, xem bọn họ như phông nền. Rất nhanh bọn họ biết tại sao Yến Bắc Hồng tự tin vậy.
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Phi Thiên
Chương 2213: Mai phục, Lưu Tinh tiễn
Chương 2213: Mai phục, Lưu Tinh tiễn