Dương Khánh tự mình lần lượt tìm tới Khuất Nhã Hồng và Mục Vũ Liên, đi hay ở để hai người tự mình quyết định. Chỉ có điều hắn lại nhắc nhở hai người một chút. Hiện tại lưu lại, hai người nhất định có thể ngồi trên vị trí đại thống lĩnh. Sau khi đi tới địa phương, tránh không được lại có một phen long tranh hổ đấu cùng thế lực địa phương. Cho dù đấu sức thành công, dựa vào cấp bậc hai người cũng vẫn làm đại thống lĩnh.
Hắn còn nhấn mạnh là, một khi vị trí đại thống lĩnh hiện tại để cho người khác, sau này Tổng Trấn đại nhân không tiện tùy tiện đổi người nữa. Đi con đường nào để hai người tự mình suy nghĩ.
Sở dĩ hai người tính đi cùng với Bá Ước, vốn chính là vì tiền đồ. Trước mắt có sẵn vị trí, đi tới địa phương có thể tranh được hay không cũng không xác định được. Đi hay ở cũng không khó lựa chọn...
Vua nào triều thần nấy. Nhiếp Vô Tiếu rời đi không chỉ là một vài nòng cốt bị miễn nhiễm. Thừa dịp hiện tại có thủ hạ cũ của Nhiếp Vô Tiếu ủng hộ, giống như Hắc Hổ Kỳ trước đây, nhân mã các Hổ Kỳ lại tiến hành pha trộn. Tát cả các thành viên bị đánh tan sau đó lại tổ hợp.
Pháp chỉ chính thức điều đppmgk Hắc Long Tư tiến vào chiếm đóng Ngự Viên còn chưa tới. Hắc Long Tư vẫn ở chỗ đợi lệnh. Khách của Tổng Trấn đại nhân lại tới.
Bạch Phượng Hoàng tới. Miêu Nghị rời khỏi Hắc Long Tư một mình lén đi tới gặp mặt.
Về phần hai người đã nói riêng với nhau những gì, người ngoài không được biết. Chỉ là sau đó Miêu Nghị đưa cho Diêm Tu một vòng tay trữ vật. Diêm Tu một mình bí mật rời đi, nhận lệnh giao đồ cho Vân Tri Thu...
Thiên Nhai ở Thiên Nguyên Tinh, Quần Anh Hội Quán, bên trong lầu các, giai nhân vẫn tao nhã.
Tin tức Miêu Nghị thăng chức đã truyền đến. Đổi lấy chính là Hoàng Phủ Quân Nhu dựa vào phía trước cửa sổ nhìn ra phương xa. Trong tay nàng cầm trâm gài tóc có con chuồn chuồn đỏ, khe khẽ thở dài. Không biết chuyện gì xảy ra. Miêu Nghị leo lên càng nhanh, nàng lại cảm giác khoảng cách giữa hai người càng ngày càng xa.
Bên trong Thủ Thành Cung, Phục Thanh đứng trên cao nhìn về phía xa. Hắn cũng thở dài một tiếng. Sau khi nghe được tin tức Miêu Nghị thăng chức, hắn cũng không cao hứng nổi. Không phải là hắn không cao hứng vì Miêu Nghị, mà bởi vì hắn vừa từ bên ngoài trở về.
Bốn huynh đệ ở bên ngoài bí mật gặp mặt một lần. Sau một hồi thương nghị, kết quả rất tàn khốc. Có vài thực tế tàn khốc, nhưng bọn họ cũng không thể không đối mặt. Phía dưới vốn là người với người đều bình đẳng. Đột nhiên có người thăng chức có người vẫn ở dưới. Đã có vài câu oán hận không quá hài hòa xuất hiện. Đây là chuyện rất nguy hiểm.
Xuất hiện vài câu oán hận khiến bốn người hãi hùng khiếp vía. Dường như chúng đã uy hiếp đến sự an toàn của mọi người. Bốn người đã đưa ra quyết định cuối cùng. Đợi đến khi xuống địa ngục khảo hạch lần kế tiếp, sẽ dụ dỗ một vài huynh đệ vào địa ngục tham gia sát hạch. Sẽ không lại để cho bọn họ sống sót trở về.
Ở tiểu thế giới, cục diện một lòng đoàn kết vì chống lại Lục Thánh, sau khi đối mặt với hiện thực lợi ích ăn mòn, cuối cùng lòng người không còn nữa.
…
Phủ tổng trấn Đông Hoa, sau khi ở trong phòng ở Bích Nguyệt phu nhân phát tiết một lần, Thiên Nguyên Hầu đi ra khỏi phòng, ngồi ở trong đình bên ngoài đờ người ra.
Sau khi thu thập chỉnh tề, Bích Nguyệt phu nhân cũng chậm rãi bước ra khỏi gian phòng. Trên mặt không lộ ra thái độ gì. Không thể nói rõ là hận hay không hận. Nàng đã quen bị Thiên Nguyên Hầu mạnh mẽ xâm phạm. Có một số việc không có cách nào. Ở trong mắt thế nhân bọn họ là vợ chồng. Loại chuyện tương tự Thiên Nguyên Hầu làm như thế nào cũng không quá đáng. Không có bởi vì Bích Nguyệt phu nhân biểu đạt sự bất công.
Nhắc tới cũng buồn cười. Sau khi tình cảm giữa hai bên xuất hiện nguy cơ, Thiên Nguyên Hầu tới bên này, trái lại chịu khó. Một năm chí ít sẽ tới ba bốn lần. Tuy rằng phương thức thân thiết có chút dã man. Nhưng so với tình hình đã từng có thể ném phu nhân ở một góc, thậm chí trăm năm cũng không gặp mặt một lần mà nói, hiện tại trái lại càng giống như là vợ chồng.
Đưa mắt liếc nhìn người đang ngồi trong đình, Bích Nguyệt phu nhân cũng ý thức được lần này tình hình của Thiên Nguyên Hầu có chút không ổn. Rõ ràng có chút lo được lo mất. Nàng hiểu hắn rất rõ. Nhất định đã xảy ra chuyện gì. Chỉ có điều giữa hai người từ lâu không có giao lưu gì. Có chỉ là Thiên Nguyên Hầu dã man và ép buộc nàng.
Bích Nguyệt phu nhân bước nhanh đi, muốn rời xa Thiên Nguyên một chút.
Trong đình, ánh mắt Thiên Nguyên Hầu thoáng động, rơi vào trên người nàng. Hắn khe khẽ thở dài:
- Phu nhân, chúng ta có thể nói chuyện không?
Bước chân của Bích Nguyệt phu nhân dừng lại. Nàng đưa lưng về phía hắn, nói:
- Ngươi cảm thấy giữa chúng ta còn có cái gì để nói nữa sao?
Thiên Nguyên Hầu cười khổ nói:
- Nhân Sửu Tinh Quân có thể sẽ xuống đài. Vị trí hầu gia của ta đã vô cùng nguy hiểm.
Thân thể Bích Nguyệt phu nhân chấn động. Trong mắt nàng lóe lên biểu tình chấn động kinh sợ. Nàng chậm rãi quay người sang, do dự một chút, vẫn không muốn qua. Nhưng chung quy nàng vẫn muốn biết, rốt cuộc chuyện gì sẽ nghiêm trọng như vậy. Nàng chậm rãi đi vào trong đình, ngồi ở phía đối diện với hắn. Giọng nói gượng gạo nói:
- Xảy ra chuyện gì?
Thiên Nguyên Hầu cười khổ nói:
- Nói vậy chắc nàng có thể đã nghe nói về chuyện ở thành phố quỷ. Thiên Đình bố trí cạm bẫy ở thành phố quỷ, một mẻ lưới bắt hết một đám người trong lòng có ý định gây rối. Ngưu Hữu Đức, thủ hạ cũ của nàng bởi vì tham gia chuyện này, đã đạp một đống nón quan nhảy liền hai cấp.
Ngưu Hữu Đức thăng chức, ngược lại không có gì. Bích Nguyệt phu nhân đã sớm biết về năng lực của Miêu Nghị. Đối với chuyện này, nàng cũng không cảm thấy quá mức kinh ngạc chỗ. Nàng đã từng đưa tin chúc mừng, thuận tiện hỏi thăm tình hình của nữ nhi. Nàng giật mình chính là chuyện khác. Nàng không nhịn được vội vàng hỏi:
- Lẽ nào ngươi cũng dính dáng tới thành phố quỷ bên kia? Người của ngươi cũng rơi vào lưới pháp luật sao?
Thiên Nguyên Hầu lắc đầu nói:
- Thật ra ta không tham dự vào chuyện này. Tuy rằng thành phố quỷ cũng có tai mắt của ta. Ta cũng dự đoán được số Phá Pháp Cung kia. Chỉ có điều ta tự hiểu lấy mình. Nhiều đồ khiến cho những kẻ ngang ngược mơ ước như vậy, dựa vào năng lượng của ta cho dù có thể tìm được, cũng không giành được. Cho nên ta sẽ không làm chuyện không an phận như vậy.
Bích Nguyệt:
- Vậy chuyện này có liên quan gì tới ngươi?
Thiên Nguyên Hầu khẽ thở dài một tiếng.
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Phi Thiên
Chương 2277: Lòng người bàng hoàng (Thượng)
Chương 2277: Lòng người bàng hoàng (Thượng)