Doanh Cửu Quang đang cân nhắc xem đối phương muốn làm gì. Khi thấy trọng tâm câu chuyện đột nhiên chuyển đến trên người Chiến Như Ý, hắn có phần sửng sốt. Trong lòng hắn nhất thời cảnh giác, nhưng ngoài mặt lại mỉm cười nói:
- Trí nhớ của bệ hạ thật tốt. Đúng vậy.
Thanh Chủ gật đầu.
- Như vậy nói cách khác, hiện tại cháu gái ngươi cũng đang ở nơi đây?
Doanh Cửu Quang đáp lại:
- Có lẽ vậy.
Thanh Chủ cười ha hả nói:
- Chuyện ở thành phố quỷ, cháu gái ngươi cũng lập công. Thời điểm vừa rồi, nhìn thấy Ngưu Hữu Đức, thật ra ta quên mất. Chỉ có điều bây giờ cũng không muộn. Thượng Quan, dẫn người tới đây. Trẫm muốn gặp công thần của trẫm.
- Vâng.
Thượng Quan Thanh nhận lệnh, vung tay lên, gọi một người tới, ra lệnh đưa Chiến Như Ý tới nơi này. Đồng thời hắn âm thầm truyền âm, nhắc dẫn người vòng một vòng, tránh để những đại thần kia nhận ra.
Hắn là người bên cạnh Thanh Chủ, rất hiểu Thanh Chủ. Nếu Thanh Chủ muốn tránh những đại thần khác, nói chuyện cùng Doanh Cửu Quang, tự nhiên là không muốn để cho người khác nhìn thấy.
Chiến Như Ý vốn đang ở phía sau chờ lệnh. Cho nên nàng rất nhanh bị người nhận ra.
Nàng cũng không biết mình bị đưa tới có chuyện gì. Khi nhìn thấy Thanh Chủ và Doanh Cửu Quang bước chậm trong rừng, nàng nhanh chóng tiến lên chào.
- Mạt tướng Chiến Như Ý tham kiến bệ hạ, ra mắt Thiên Vương.
Người thật đến trước mặt. trong mắt Thanh Chủ lóe lên một tia sáng sau đó biến mất.
Mặc dù Chiến Như Ý không có dáng vẻ khuynh nước khuynh thành, nhưng tuyệt đối cũng xinh đẹp. Hơn nữa nàng còn có dáng vẻ cao gầy hiếm có của nữ tử. Đôi chân nàng rõ ràng rất dài. Dáng đi dáng đứng rất bắt mắt. Tất nhiên nàng mặc chiến giáp. Nhưng toàn thân mặc chiến giáp cũng khó giấu đi dáng người của Chiến Như Ý. Trái lại còn tăng thêm tư thế oai hùng hiên ngang. Có thể nói có một phen phong tình khác. Lại thêm thái độ Chiến Như Ý không kiêu ngạo không siểm nịnh. Thanh Chủ không nhìn thấy được Loại phong vận này ở trong hậu cung của mình. Tất nhiên, ánh mắt Thanh Chủ sáng lên một cái, có vẻ nhận được niềm vui ngoài ý muốn.
Thanh Chủ mỉm cười khen:
- Giỏi cho một nữ anh hùng tư thế oai hùng hiên ngang. Ngay cả trẫm nhìn, tinh thần cũng có chút chấn động. Tốt tốt tốt.
Doanh Cửu Quang nói tiếp:
- Bệ hạ quá lời. Chỉ là một nha đầu không hiểu chuyện mà thôi. Làm chuyện gì đều thích tùy theo tính tình của mình. Từ nhỏ đã bị làm hư.
Hắn nói lời này ngược lại không phải là khiêm tốn, mà thật sự có chút căm tức. Lừa gạt mình đi Tả Đốc Vệ cũng không nói làm gì. Đi tới thành phố quỷ chấp hành nhiệm vụ bí mật, không ngờ cũng không báo về nhà một tiếng. Còn có xem mình là người của Doanh gia nữa hay không? Nếu không phải nể tình vào thời khắc mấu chốt cuối cùng còn biết mật báo, ăn cây táo, rào cây sung, hắn thật có tâm tư giết chết nàng.
- Ôi chao, không giả vờ mới là tính tình chân thật. Theo trẫm thấy, so với vài kẻ lòng dạ khó lường vẫn mạnh mẽ hơn gấp một vạn lần.
Thanh Chủ ngăn cản một câu, lại cười tủm tỉm đưa mắt nhìn Chiến Như Ý từ đầu đến chân. Sau đó, hắn tiếp tục chắp tay sau lưng đi về phía trước.
Doanh Cửu Quang khoát tay áo, ra hiệu Chiến Như Ý lui ra. Bản thân hắn lại tiếp tục đi theo phía sau Thanh Chủ.
Đào Viên âm u tĩnh mịch, không khí thoải mái. Ba người một trước hai sau, tạm thời không nói gì, chậm rãi đi dạo ở bên trong Đào Viên.
Trong đầu Doanh Cửu Quang căn bản không từng ngừng suy nghĩ. Hắn luôn một mực suy nghĩ tìm hiểu, Thanh Chủ rốt cuộc muốn làm gì. Nhưng hắn nghĩ mãi vẫn đoán không ra.
Phía trước xuất hiện một tòa đình. Thanh Chủ đi vào trong đó ngồi xuống. Thượng Quan Thanh nhanh chóng lấy ra tinh linh đưa tin. Rất nhanh có hai Tiên Nga bước nhanh đến, đặt đĩa trái cây với đủ loại tiên quả. Còn có Quỳnh Tương Ngọc Dịch.
Sau khi đợi hai Tiên Nga lui ra, Thanh Chủ cầm chén rượu lên, chậm rãi thưởng thức. Hắn dường như không để ý, nói ra một câu.
- Theo điều tra, lúc Thiên Đình bố trí cạm bẫy dụ bắt ở thành phố quỷ, có người tiết lộ bí mật. Doanh Thiên Vương thấy thế nào?
Đứng ở dưới, lúc này vẻ mặt Doanh Cửu Quang vô cùng kinh ngạc.
- Rốt cuộc có chuyện như vậy sao? Người phương nào lớn mật như thế!
Hắn biểu hiện cho thấy mình không biết gì, lại ném vấn đề trở lại.
Thanh Chủ ngửi mùi thơm trong chén rượu, khóe mắt nhìn nghiêng, liếc sang đối phương.
- Lần kia hành động giữ bí mật làm được cực kỳ thỏa đáng. Trước đó chỉ có bốn người biết được. Một là trẫm. Hai người khác chính là Cao Quan, Hoa Nghĩa Thiên. Còn có một người nữa chính là cháu ngoại của ngươi Chiến Như Ý. Doanh Thiên Vương cảm thấy ai có khả năng để lộ bí mật nhất?
Trong lòng Doanh Cửu Quang thầm mắng. Người có khả năng tiết lộ bí mật nhất đương nhiên là ngươi. Ngươi để nha đầu Như Ý kia tham dự, không phải là muốn cho nàng tiết lộ bí mật sao?
Nhưng mà có một số việc trong lòng mọi người biết rõ, lại chỉ không thể vạch ra. Nếu không sẽ khiến cho tất cả mọi người không chơi được nữa. Cho nên hắn chỉ có thể giả vờ hồ đồ nói:
- Nha đầu Như Ý kia sẽ không có to gan như vậy chứ?
Thanh Chủ thản nhiên nói:
- Có lá gan lớn như vậy hay không, sau khi điều tra tất nhiên sẽ biết.
Có ý gì?
Trong lòng Doanh Cửu Quang thầm rùng mình. Hắn nhìn chằm chằm vào phản ứng của Thanh Chủ. Muốn điều tra nha đầu Như Ý kia. Chẳng lẽ lại thật sự muốn xé rách mặt sao? Hắn cười gượng nói:
- Bệ hạ nói là, thanh giả tự thanh, trọc người tự trọc. Đúng là phải điều tra một chút.
Thanh Chủ ngẩng đầu một hơi uống cạn Quỳnh Tương Ngọc Dịch trong chén.
Cạch.
Hắn đập mạnh cái chén ở trên bàn, mơ hồ lộ ra khí thế khiếp người.
- Các vị đại thần phúc tra những kẻ sa lưới lần này, lẽ nào không có phát hiện gì sao? Dư nghiệt Lục Đạo lại có thể không có một tên nào sa lưới. Thậm chí ngay cả một con tôm nhỏ của dư nghiệt Lục Đạo cũng không có. Doanh Thiên Vương, ngươi cảm thấy khả năng sao? Ngươi không cảm thấy kỳ quặc sao?
Lúc này, trong lòng Doanh Cửu Quang mới chính thức kinh hãi. Cuối cùng hắn đã ý thức được tính nghiêm trọng của vấn đề. Hắn hiểu rõ Thanh Chủ ám chỉ cũng không phải là chuyện Chiến Như Ý tiết lộ bí mật với Doanh gia, mà là có người để lộ bí mật cho dư nghiệt Lục Đạo. Điều này đã đụng vào điểm mấu chốt của Thanh Chủ!
Sự kiện thành phố quỷ kia, hành động cụ thể được an bài như thế nào, hắn cũng không rõ ràng lắm. Nhưng Thanh Chủ đã nói rất rõ ràng. Trước đó chỉ có bốn người biết chuyện. Thanh Chủ, Cao Quan và Hoa Nghĩa Thiên sẽ để lộ bí mật cho dư nghiệt Lục Đạo sao? Không có khả năng!
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Phi Thiên
Chương 2291: Như Ý Thiên Phi (Thượng)
Chương 2291: Như Ý Thiên Phi (Thượng)