Lại nghĩ tới chỗ tốt ca ca đồng ý, Khấu Văn Tử thầm cắm môi, cố gắng nhẫn nhịn, đợi chỗ tốt tới tay sẽ từ từ tính sổ, vùng vằng đứng dậy rời đi, tiến tới đình viện, ngồi xuống trước đài đàn cầm.
Miêu Nghị cũng không nói gì, lúc này toàn bộ lực chú ý của hắn đều tập trung trên người Khấu Văn Lam. Không biết người này rốt cuộc có chuyện gì.
Bên này Khấu Văn Lam đích thân cầm bình rót rượu cho Miêu Nghị, bên kia đã bay tới tiếng đàn du dương thanh nhã, hết sức thu hút, Miêu Nghị không khỏi sửng sốt quay đầu nhìn lại, nhưng thấy Khấu Văn Tử ngồi trong đình viện giống như biến thành một người khác, mười ngón tay nhỏ và dài ưu nhã lên xuống, chuyển ra cung âm đặc biệt thu hút.
Góc độ bên này vừa vặn có thể nhìn thấy tình hình bên trong đình viện, cộng thêm không khí mưa hoa phụ trợ, lại có cung âm cao nhã, thực sự làm cho người ta có mấy phần đặc ý khó nói lên lời, tay áo Khấu Văn Tử lên xuống giống người trong tranh vẽ, vô cùng ưu nhã còn ngón tay nhỏ nhắn bắn ra tiếng đàn cũng đích xác là dễ nghe, thoáng như tiếng trời.
Thấy Miêu Nghị nhìn có chút nhập thần, Khấu Văn Lam không khỏi ngầm cười khổ, thật sự cũng không phí một phen tâm huyết phối trí của mình, chẳng qua nữ nhi Khấu gia từ lúc nào phải xếp đặt như vậy mới có thể gả đi? Người muốn kết hôn sợ là xếp hàng cũng rất dài, cũng không biết có phải đã xếp đặt có hơi quá hay không an.
- Ngưu huynh, mời dùng.
Khấu Văn Lam lên tiếng mời, làm Miêu Nghị lấy lại tinh thần, vội vàng cùng nâng chén, uống một hơi, đặt chén rượu xuống bàn phải khen:
- Không ngờ lệnh muội còn có thể đánh ra tiếng đàn hay như vậy.
- Cũng là sư phụ dạy tốt mà thôi. Khấu gia muốn tìm cho nàng mấy vấn đề nàng từ nhỏ đã giỏi chơi đàn. Nói ra Ngưu huynh có lẽ không tin muội muội của ta có lẽ bản lĩnh khác không có, nhưng cầm kỳ thư họa có thể nói mọi thứ tinh thông, không giống vẻ nghịch ngợm như nhìn bên ngoài.
Khấu Văn Lam khoe khoang mấy câu, lại hỏi:
- Không biết cầm kỳ thư họa của Ngưu huynh như thế nào, nếu có hứng thú không ngại trao đổi giao lưu với xá muội.
Toát mồ hôi! Không đề cập tới cái này còn được, nhắc tới cái này. Miêu Nghị vội vàng khoát tay nói:
- Ta xuất thân tầm thường, khi còn bé ngay cả no bụng cũng khó khăn, trời sinh lại không có phong thái ưu nhã, cho nên sợ nhất chính là cầm kỳ thư họa, làm gì có tư cách trao đổi giao lưu với lệnh muội.
Hắn thật ra không phải khách khí. Cầm họa hắn một chữ cũng không biết, viết... Nếu không phải bị Vân Tri Thu ép tập luyện, chữ viết của hắn căn bản cũng không dám lấy ra gặp người, hắn hiện tại coi như hiểu được nổi khổ tâm trước kia của Vân Tri Thu, đến vị trí hôm nay nếu còn dùng mấy chữ xiêu xiêu vẹo vẹo hạ pháp chỉ, đoán chừng thủ hạ lĩnh chỉ ở dưới người nào nhìn thấy cũng muốn cười trộm. Nhưng hiện tại bởi vì không ở cạnh Vân Tri Thu một thời gian khá dài chuyện luyện chữ cho dù Vân Tri Thu muốn quản cũng quản không được, dù sao hiện giờ chữ của hắn cũng không trở thành trò cười của người khác rồi, Vân Tri Thu cũng xem như mở một mắt nhắm một mắt, mục đích của Vân Tri Thu vốn cũng không phải là ép hắn thành đại gia văn đàn, chỉ cần tạm nhìn là được. Về phần đánh cờ, càng không cần phải nói, tật xấu đó chính là bị Vân Tri Thu nâng kiếm buộc từ bỏ rồi, nếu không ban đầu hắn nghiện đánh cờ, Sau này không biết còn xảy ra chuyện gì.
- Ha ha, uống rượu!
Khấu Văn Lam lại rót cho hắn một chén, sau đó uống Xong tật xấu ẻo lả lại xuất hiện, giũ ra một chiếc khăn tay, vân vê hoa văn hoa lan lau khóe môi.
Miêu Nghị thầm nổi da gà, chủ động cướp lấy bầu rượu tự rót, vội ho một tiếng nói:
- Khấu huynh, giữa chúng ta cũng không cần quanh co lòng vòng, có cái gì phân phó cứ nói, chỉ cần là chuyện Ngưu mổ có thể làm được, tuyệt đối không từ chối!
Đây là kêu đối phương nói chính sự.
Khấu Văn Lam yên lặng. Sửa sang suy nghĩ, nhìn về phía Khấu Văn Tử đang gảy đàn ở đối diện, nói:
- Ngưu huynh, ngươi cảm thấy muội muội ta như thế nào?
Miêu Nghị sửng sốt, gật đầu nói:
- Giống như Khấu huynh nói, cầm kỳ thư họa mọi thứ tinh thông cộng thêm tư mạo như thiên tiên, dĩ nhiên là không tệ.
Khấu Văn Lam cười hỏi: ngưu huynh làm vợ thì thế nào
- A...
Miêu Nghị có chút há hốc mồm, còn cho rằng mình nghe lầm, vội vàng khoát tay nói:
- Khấu huynh, đừng lôi chuyện này ra cười giỡn, loại mãng phu như ta đây làm sao xứng đôi với lệnh muội.
- Ta không phải nói giỡn!
Khấu Văn Lam thành thật lắc đầu, ngưng trọng nói:
- Từ ngày Ngưu huynh đặt chân ở Thiên Nhai, từ lúc mới bắt đầu từng bước đi tới như thế nào, trong lòng ta biết rõ, giao tình của chúng ta cũng ở trong đó mà từ từ sâu nặng, ta đối với Ngưu huynh hết sức thưởng thức. Sau khi Ngưu huynh chọc vào Doanh Thiên vương, ta cảm thấy rất lo lắng cho tương lai của Ngưu huynh, được biết Ngưu huynh sắp sửa thoát khốn khỏi Thái Cổ tử địa, ta càng lo lắng hơn. Doanh gia cũng không phải là dễ trêu, chuyện kia chắc chắn không dễ dàng cho qua như vậy, cho dù Doanh gia không truy cứu, người phía dưới của Doanh gia cũng sẽ không bỏ qua cho Ngưu huynh. Làm sao có thể giúp Ngưu huynh một tay, ta suy nghĩ hồi lâu, dựa vào năng lực cá nhân ta muốn đối kháng với thế lực Doanh gia là chuyện không thực tế, sau khi bắt gặp xá muội, hai mắt ta tỏa sáng. Người khác không tin được, nhưng tính cách của Ngưu huynh như thế nào ta hoàn toàn tin tưởng, thay vì tương lai nhìn muội muội cậy nhờ người ngoài, không bằng thành toàn cho Ngưu huynh, chỉ cần Ngưu huynh và Khấu gia ta có quan hệ thông gia quan hệ, vậy Doanh gia có muốn nhằm vào Ngưu huynh..., sẽ phải suy nghĩ thật kĩ, bớt cho bọn đạo chích không dám dễ dàng mạo phạm, phương diên lớn hơn dĩ nhiên sẽ có Khấu gia ra mặt, sẽ không để cho Doanh gia dám tùy tiện làm gì Ngưu huynh!
Hắn không nói thẳng ra đây là ý tứ của gia gia Khấu Thiên vương, chuyện gì cũng phải phân biệt rõ ràng, khi Miêu Nghị gặp phải chuyện ở ngự viên thiếu chút nữa đầu rơi xuống đất, Khấu Thiên vương có thể trực tiếp mở miệng nói Miêu Nghị là cháu rê của mình bảo vệ Miêu Nghị một mạng. Miêu Nghị chỉ có cảm kích lĩnh tình. Nhưng tình huống trước mắt này, kêu Khấu Thiên vương khép nép van xin Miêu Nghị cưới cháu gái của hắn đó là chuyện không có khả năng, cho nên chỉ có thể để Khấu Văn Lam ra mặt ôm đồm chuyện lên người mình.
Đến với người có địa vị ở Khấu gia, làm việc dĩ nhiên phải có sách lược, nếu đổi phương thức khác coi như làm hỏng chuyện rồi, cho dù Miêu Nghị không đồng ý cũng sẽ không làm mất mặt Khấu gia, người ôm đồm là Khấu Văn Lam nếu thành ý như thế... quay lại bất kể chuyện có thành hay không. Miêu Nghị cũng sẽ ghi nhớ đại nhân tình này của Khấu Văn Lam, như vậy Khấu gia vừa mở miệng cũng sẽ không có gì tổn thất. Nếu trực tiếp lôi Khấu Thiên vương ra, nếu chuyện không thành..., để cho Khấu Thiên vương mất mặt? Van xin ngươi lấy tôn nữ của ta, ngươi lại không lấy? Song phương không phải không có khả năng trở mặt!
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Phi Thiên
Chương 2433: Làm mai ở vườn lê (2)
Chương 2433: Làm mai ở vườn lê (2)