Miêu Nghị lập tức trợn tròn mắt, đã hiểu ý của nàng, nếu Bát Giới không nguyện nhìn thấy Thất giới đại sư xảy ra chuyện, cho dù Thất giới đại sư đưa Bát Giới ra khỏi tinh cầu kia, chỉ sợ Bát Giới cũng sẽ không đi, bây giờ hắn lại hi vọng Bát Giới có thể làm được lục thân bất nhận, nếu không khả năng này sợ là rất lớn.
Hắn thử hỏi:
- Chẳng lẽ Thất giới đại sư không biết đưa Bát Giới đi rồi lại trở về?
Vân Tri Thu thán nói:
- Sự vu hủ của Thất giới đại sư người bình thường khó mà tưởng tượng, đó là người có thể lấy thân tự hổ, chỉ cần sau khi hắn rời đi dù cho Yêu Tăng Nam Ba còn có một tia khả năng hại người chỉ sợ hắn cũng sẽ không rời đi.
Mặt Miêu Nghị sụp xuống:
- Nói như thế, chỉ sợ lão nhị thật có khả năng bị sư phó vu hủ sư của hắn lôi cùng xuống hố. Nếu tình huống thật đúng như vậy. Lỡ qua cơ hội thoát thân lần một, sợ là Bát Giới phải chờ tới cơ hội thoát thân lần thứ hai lâm mới có khả năng ly khai.
Vân Tri Thu sá dị:
- Chẳng lẽ lần thứ hai Bát Giới có thể ném bỏ sư phó không quản?
Miêu Nghị vừa vỗ bắp đùi, ai một tiếng.
- Lão nhị nhà chúng ta à, ngươi là không biết, hắn không vu hủ giống như sư phó hắn đâu, từ nhỏ chuyện thất đức gì cũng dám làm, những chuyện thất đức hắn làm ra, người làm đại ca như ta đều không tiện nói ra miệng, nếu là lỡ qua cơ hội lần một mà còn có thể lỡ qua cơ hội lần hai mới là lạ. Đó là người tuyệt không khả năng chịu thiệt lần thứ hai, khẳng định sẽ ném bỏ sư phó chay trước rồi tính. Đương nhiên, hắn cũng sẽ không triệt để không quản, sẽ nghĩ cách cứu viện. Bây giờ cũng chỉ có thể chờ, chỉ cần xác nhận hắn còn sống là được.
- Nếu đã vậy, có thể thoát thân được hay không phải dựa vào chính hắn.
Nói đến đây, Vân Tri Thu dừng một lát, lại nói tiếp:
– Ta biết ngươi rất quan tâm đến tung tích lão nhị, có lẽ là bởi ở tiểu thế giới ta có thói quen thỉnh giáo Dương Khánh, chuyện này lại được biết trước khi ngươi rời khỏi Thái cổ. Cộng thêm việc này thật sự kéo dài quá lâu, nên ta đặc ý cầm việc này thỉnh giáo Dương Khánh, muốn nghe xem hắn có chủ ý gì có thể tìm tới Bát Giới hay không. Việc này đang muốn tìm cơ hội ngay mặt nói với ngươi.
Vừa nói nàng vừa khe khẽ quan sát sắc mặt Miêu Nghị.
- Ngươi nói việc này cho Dương Khánh?
Quả nhiên, sắc mặt Miêu Nghị hơi biến, trầm giọng nói:
- Việc này ngươi nói với hắn thì có ích gì? Hắn lại có thể nghĩ được cách nào?
Hắn thủy chung có phần kiêng sợ đối với Dương Khánh, đặc biệt là Vân Tri Thu thiếu chút thì vô duyên vô cớ mất mạng trên tay Dương Khánh.
Vân Tri Thu lập tức đi qua, vuốt váy lên, bờ mông tròn trịa áp trên đùi hắn, kéo cổ, bộ ngực chen trên mặt hắn. Cười mị mị nói:
- Đừng nóng giận, ngươi yên tâm, ta không nói là chuyện của Bát Giới, cũng không để lộ điều gì liên quan đến Yêu Tăng Nam Ba, mà là biến hóa phương thức, tỉ mỉ đặt ra một trường cảnh coi như là khảo đề thỉnh giáo hắn, dù sao cũng đã hết cách, ngựa chết coi như ngựa sống thử xem. Việc này hắn cũng đích xác là không có cách nào giải quyết. Chẳng qua ngươi còn đừng nói, sự tình chúng ta nhìn không thấu vừa đến trên tay hắn liền bị chỉ ra điểm then chốt ở đây, phân tích ra cho ta một ý tưởng!
Miêu Nghị ngửa đầu ra sau, tránh ngực nàng ra, hồ nghi nói:
- Ý tưởng gì?
– Ta nhớ được ngươi từng nói qua. Là có người chỉ điểm, Bát Giới mới đi cái nơi quỷ quái kia.
- Đúng! Cao Quán là nói như vậy, ý tưởng mà Dương Khánh chỉ ra là cái này? Không cần hắn nói. Ta cũng muốn tìm xem người chỉ điểm kia là ai, tìm đến hắn, liền có khả năng tìm đến Bát Giới bị khốn ở đâu, nhưng giờ không liên hệ được với Bát Giới, việc này căn bản không manh mối xuống tay.
- Vậy vì sao sư đồ bọn họ lại vừa khéo đi cùng một nơi?
- Hẳn là Bát Giới bị khốn, sau đó Thất giới đại sư đến tìm. Theo Thất giới đại sư nói, công pháp Giới môn của bọn họ rất đặc biệt, có thể cảm ứng được vị trí Bát Giới, bởi thế có thể tìm tới cũng không có gì là lạ.
- Điều này ta biết, ngươi đã nói với ta, nhưng Dương Khánh chỉ ra then chốt của vấn đề là ngay ở điểm này, hắn bài trừ khả năng dựa vào công pháp tìm kiếm được. Hắn phán đoán là, như quả cự ly quá xa Thất giới đại sư căn bản không cảm ứng được vị trí cụ thể của Bát Giới, bởi thế Thất giới đại sư mới du tẩu tìm kiếm khắp nơi, hẳn chỉ có thể xác định phương hướng trong cự ly nhất định, bằng không nếu mà cảm ứng tinh chuẩn như thế, Thất giới đại sư cũng không đến nỗi phải mất nhiều năm như vậy mới tìm được Bát Giới, tính ra cũng phải mất mấy trăm năm.
Vừa nói như vậy, Miêu Nghị sa vào trâm ngâm, nghĩ kỹ thì cũng đích xác là như thế bèn hỏi:
- Hắn còn nói gi nữa?
Vân Tri Thu:
- Bởi thế người chỉ điểm Bát Giới đi tìm Yêu Tăng Nam Ba mới khả nghi! Nơi giam giữ Yêu Tăng Nam Ba là ở ngoại vực, người nào có thể biết được cái nơi kia?Ở ngoại vực, không quản là ai chỉ điểm, người thông minh như Bát Giới, làm sao có thể không chuẩn bị chút hậu thủ đã lỗ mãng đụng tới, nên người chỉ điểm hoặc là người được Huyết yêu tín nhiệm, hoặc là người được Bát Giới tín nhiệm, nhưng mà ngay cả Thất giới đại Sư cũng đi tìm khả năng là Huyết yêu có thể bài trừ!
Hai mắt Miêu Nghị đột nhiên híp lại.
- Ý Dương Khánh đã nói, người chỉ điểm đi tới nơi kia, là người Bát Giới cùng Thất giới đại sư đều nhận thức, Thất giới đại sư cũng là hắn chỉ điểm tới? Vậy sẽ là ai?
Vân Tri Thu
- Người có thể khiến cho Bát Giới cùng Thất giới đại sư đều tín nhiệm, mà Bát Giới cùng Thất giới đại sư tại đại thế giới căn bản không chạm qua mặt, bởi thế người ở đại thế giới mà hai người đều nhận thức lẫn tín nhiệm hẳn đến từ tiểu thế giới, hơn nữa cái người này còn phải biết nơi phong ấn Yêu Tăng Nam Ba! Dương Khánh cho ta xem xem ai phù hợp những điều kiện này, những cái khác hắn cũng không biết, phạm vi chỉ giúp ta rụt nhỏ đến nơi này.
Miêu Nghị vỗ vỗ mông nàng, ra hiệu nàng đứng dậy, bản thân cũng chầm chậm đứng lên, gác tay híp mắt, chậm rãi nhả ra từng chữ, nói:
- Người có khả năng nhất thỏa mãn những điều kiện này chỉ có một người: Vu Hành Giả!
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Phi Thiên
Chương 2507: Người chỉ dẫn (2)
Chương 2507: Người chỉ dẫn (2)