Có vài chuyện chính là như vậy, nếu như trong lòng không có chuyện gì mờ ám, cũng sẽ không loạn tưởng, quan trọng là trước kia lúc Chiến Như Ý cầu xin hắn đưa nàng đi, đã cởi bỏ hết y phục trên người trước mặt hắn, việc này hắn cũng chưa từng nói với bất kỳ một người nào, kể cả Vân Tri Thu.
Bất cứ chuyện gì khác hắn đều sẽ nói với Vân Tri Thu, chỉ duy có chuyện nam nữ hắn sẽ không nói cho Vân Tri Thu biết, làm chuyện hổ thẹn nhiều quá đã thành thói quen rồi, không có cách nào nữa.
Mà trong lòng hắn lại rất rõ ràng, Chiến Như Ý không muốn sống ở trong Thiên Cung, cho nên, hắn lo lắng có phải Chiến Như Ý muốn đập bình phá suất hay không, một này nào đó nếu thực sự phải nói ra chuyện của Chiến Như Ý năm đó, bụng dạ Thiên Đế có quảng đại đến đâu cũng không dung được chuyện này, Khấu gia cũng không bảo vệ được hắn, Thanh Chủ không đem hắn đi băm thây vạn đoạn mới lạ đấy.
Đừng nói là hắn, ngay cả Vân Tri Thu thỉnh thoảng đến Ngự Điền thăm hắn cũng nhìn ra được có gì đó không đúng, hỏi giữa hắn và Chiến Như ý có phải là có chuyện gì không thể cho người khác thấy không.
Miêu Nghị làm bộ bất đắc dĩ nói:
- Không rõ đang muốn sắp đặt thế nào, lúc trước ta đắc tội với nàng ta, bây giờ nàng ta muốn coi ta là hạ nhân để sai bảo, cố ý làm nhục ta mà thôi. Hơn nữa, nếu như Chiến Như Ý không còn trong trắng nữa, sao có thể vào được hậu cung, sao có thể trở thành sủng phi của Thiên Đế, nàng nghĩ đi đâu vậy?
Đối với lần này, Vân Tri Thu bán tín bán nghi, thế nhưng cảm thấy lời của Miêu Nghị nói cũng có đạo lý, nếu không phải là một tấm thân trong trắng bước vào hậu cung, chỉ sợ cũng khó được Thiên Đế sủng ái, Thiên Đế đâu phải là người có thể bị cắm sừng được.
Thế nhưng với trực giác của nữ nhân mà nói, không nhìn ra được ý vị Chiến Như Ý coi Miêu Nghị là hạ nhân để sai bảo, huống chi Chiến Như Ý có lúc còn gọi nàng đến nói chuyện, trong lúc nói chuyện cũng không có gì kiều căng ngạo mạn, cho nên khiến nàng luôn cảm thấy giữa Miêu Nghị và Chiến Như Ý có phải là có gì đó mờ ám hay không?
- Bệ hạ, có phải Như Ý Thiên Phi đã làm quá mức rồi không, thường xuyên ở Ngự Điền quấn lấy Ngưu Hữu Đức, đây được coi là xảy ra chuyện gì không?
Thiên Tẫn Cung, không dễ dàng gì Hạ Hầu Thừa Vũ mới được Thanh Chủ ban ân mây mưa, mặc y phục cho Thanh Chủ, cuối cùng vẫn không nhịn được mà bắt đầu giậu đổ bìm leo.
Thanh Chủ:
- Nàng ấy cũng ít khi xuất cung, ra ngoài giải sầu cũng không có gì, nàng ấy rõ ràng chính là đang làm nhục Ngưu Hữu Đức năm xưa bọn họ có thù oán với nhau, để nàng ấy đi trút giận một chút cũng không có gì, dù sao cũng có Khấu gia ở đó, nàng ấy cũng không tiện trực tiếp làm Ngưu Hữu Đức ra làm sao, cũng chỉ có thể như vậy thôi.
Hạ Hầu Thừa Vũ lại nói:
- Có phải là giải sầu và trút giận hay không thần thiếp không biết, nhưng cô nam quả nữ ở với nhau bảo người khác nhìn vào như thế nào? Bảo các tỉ muội của hậu cung sẽ nhìn như thế nào? Ảnh hưởng quá xấu rồi!
Thanh Chủ quay đầu nhìn, hơi lộ ra vẻ không hài lòng, nói:
- Lúc nào mà cô nam quả nữ, nhiều người nhìn như vậy, nàng rất hi vọng Thiên Phi sẽ gây ra chuyện tổn hại đến danh tiếng ư?
Hạ Hầu Thừa Vũ tận tình khuyên bảo:
- Bệ hạ, thần thiếp cũng là vì muốn tốt cho bệ hạ, nếu thật sự xảy ra chuyện gì thì cũng đã muộn rồi.
- Đủ rồi! - Thanh Chủ bỗng nhiên quay người, lạnh lùng nhìn chằm chằm bà ta, nói:
- Có thể xảy ra chuyện gì đây? Trẫm không phải là kẻ điếc, người mù, tình huống gì mà trẫm không nhìn được rõ ràng. Thiên Phi là người tính tình ngay thực, làm việc thẳng thắn vô tư, đi Ngự Viên gọi Ngưu Hữu Đức thì có làm sao? Có thể có người nào cấm kỵ cái gì, cho tới bây giờ cũng đều ở dưới con mắt của mọi người, sao những chuyện trong sạch tất cả mọi người đều nhìn thấy được ở trong miệng nàng lại trở thành không chịu nổi như vậy chứ? Hừ! - Thanh Chủ vung tay áo một cái, đẩy Hạ Hầu Thừa Vũ ra rồi rời đi.
Xuất phát từ việc lo lắng cho hiện thực, cho dù Thanh Chủ không thích Hạ Hầu Thừa Vũ thủ hộ, mỗi năm chí ít cũng vẫn còn đến thăm Hạ Hầu Thừa Vũ hai, ba lần.
Vừa mới vui vẻ xong, vốn không muốn nói lời gì khó nghe, thế nhưng đối với Hạ Hầu Thừa Vũ thường xuyên đấu đá Chiến Như Ý như vậy khiến cho ông ta rất khó chịu. Ông ta cũng biết hậu cung khó tránh khỏi những việc bè lũ xu nịnh, thế nhưng từ trước tới nay ông ta ở chỗ Chiến Như Ý bên đó cũng không hề nghe thấy Chiến Như Ý từng nói Hạ Hầu Thừa Vũ có cái gì không đúng. Chiến Như Ý cũng không nói bất kỳ người nào trong hậu cung không đúng, ở trước mặt ông ta cũng chưa từng che dấu cái gì, cũng chưa từng có tâm cơ đùa bỡn ông ta cái gì, cũng chỉ có ở Chiến Như Ý đó mới có thể cảm nhận được sự an bình, điềm tĩnh. Thanh Chủ đối với việc ở trên triều phải đối mặt với việc đấu đá lẫn nhau, trở về hậu cung lại phải đối mặt với việc ngươi lừa ta gạt mà nói, Chiền Như Ý đó chính là một nơi bình thản điềm tình, cho ông ta có một loại cảm giác giống như gia đình.
Nói thực, nếu không phải cố kỵ Hạ Hầu gia, ông tha thực sự có ý định muốn đưa Chiến Như Ý lên làm chính cung, nhưng hiện thực không thể không bắt buộc ông ta phải kiềm chế xuống, tính cách của Chiến Như Ý cũng không làm được Thiên Hậu, thật sự muốn đứng ở vị trí Thiên Hậu, những nhà khác có thể sẽ không đứng ở bên Chiến Như Ý bên đó, sợ là ngược lại sẽ khiến cho Chiến Như Ý thương tích đầy mình.
Hậu cung chính là nơi phản ứng khách quan của các thế lực trong triều tố cầu, ngươi không giữ lại cũng không được, ngươi không chịu tiếp nhận, những đại thần đó còn cho rằng ngươi có ý kiến gì đối với hắn. Thực sự là khiến người khác đau đầu, thực ra ông ta cũng không muốn nuôi dưỡng nữ nhân nhiều như vậy, gặp cũng không gặp, nếu nói cái gì mà mỹ nhân ông ta sớm đã chơi hết rồi, cái gì mà đẹp hay không đẹp, cởi hết y phục ra cũng không nhìn đến những khuôn mặt đó xem có kém ai không, ông ta đâu có nhiều tinh lực như vậy để cày cấy nhiều nữ nhân của hậu cung như vậy, tu vi có cao hơn nữa ở trong chuyện này cũng không đủ sức, cho dù là ra sức, một ngày có thể được mấy người.
Hạ Hầu Thừa Vũ tóc tai bù xù đứng ở trước cửa vịn vào khung cửa mà đứng, vẻ mặt đầy bi phẫn, không ngờ rằng bệ hạ sủng ái Chiến Như Ý sủng ái đến mức độ như vậy, đổi lại là nữ nhân khác nếu như lấy chuyện nam nữ này ra mà nói chuyện, chắc chắn Thanh Chủ sẽ nghi ngờ có gì mờ ám, nhưng đổi lại là Chiến Như Ý, bệ hạ ngay cả hoài nghi cũng không hoài nghi, không những bảo vệ, mà còn nghi ngờ bà ta nhiều chuyện không cho bà ta nói nữa.
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Phi Thiên
Chương 2570: Từ nay gặp nhau là khách qua đường (1)
Chương 2570: Từ nay gặp nhau là khách qua đường (1)