TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Yêu Sâu Nặng: Đế Thiếu Âm Thầm Cưng Chiều Vợ
Chương 675: Chồng sẽ nghĩ cách cho em! (1)

Nhóm dịch: Thất Liên Hoa

Diệp Đình bị giọng nói nhỏ nhẹ của cô khiêu khích đến nỗi cả người nóng lên, anh đưa tay ra kéo cô đến trên đùi: “Vậy em có muốn tham gia không? Nếu muốn tham gia, chồng sẽ nghĩ cách cho em.” Vừa nói, anh vừa luồn tay vào váy cô, chiếc váy len của Lăng Vi bị anh kéo đến ngang hông. Lăng Vi sợ hết hồn, kéo váy xuống thật nhanh: “Đừng gấp như vậy, được không? Nếu anh muốn, chờ đến nhà gỗ nhỏ đi...”

Cô đang cực kỳ xấu hổ.

Diệp Đình cười tà ác. Tay không ngừng cù lét cô: “Ở chỗ này cực kỳ tốt, trước hoa dưới trăng, nào có chỗ nào phù hợp hơn.”

“Hoa ở đâu ra mà hoa? Bây giờ là tháng mười hai rồi! Thân ái...”

Diệp Đình cười nói: “Vậy thì trước đèn dưới trăng.” Anh chỉ chỉ lên đèn đường...

Lăng Vi ngồi ở trên đùi anh, vừa cười, vừa tránh né.”Đừng làm rộn! Nhột lắm đấy!”

“Anh cũng nhột...” cô cứ lắc lư thế này, anh lại càng cảm thấy khô nóng trong người. Anh đột nhiên cắn lỗ tai của cô, dùng giọng nói từ tính trầm thấp nói: “Vợ ơi, em thật là thơm.”

“...” Lăng Vi nhìn thẳng vào mắt anh, chỉ thấy anh nhìn cô như đang say.

Lăng Vi nắm lấy cái tay đang sờ loạn của anh nói: “Anh đừng làm rộn nữa, bên ngoài lạnh lắm...” Diệp Đình nắm lấy bàn tay của cô, hôn lên môi cô nói: “Hôm nay lạnh lắm à? Không sao, vận động một lúc là người sẽ nóng lên, tin anh đi...”

Lăng Vi liền nhớ tới chuyện cưỡi ngựa lần trước, anh nói vận động một lúc là nóng lên, cô còn tưởng rằng anh muốn làm chuyện xấu, nào ai ngờ, anh kéo cô chạy hai cây số...

Lăng Vi bật cười ra tiếng. Đang nghĩ không biết anh có kéo cô chạy mấy chục cây số không, nghĩ đến đây cô lại cười phá lên...

Lần này, anh không kéo cô chạy bộ, mà là, ôm cô đứng lên ngồi xuống. Người này... đúng là luôn không hành động theo lẽ thường.

Lăng Vi khẽ cử động ở trong ngực anh, buổi tối tháng mười hai, cũng không lạnh như trong tưởng tượng, có lẽ là do anh quá nóng, đã truyền nhiệt lượng sang cho cô.

Trên trời... Đột nhiên có bông tuyết bay xuống, thật là kỳ quái... tuyết không lạnh. Tuyết rơi ngày hôm nay rất ấm áp, lúc tuyết rơi xuống, như muốn hòa tan ra, sẽ hòa lẫn với nhiệt lượng trong không khí, đó mới thật sự lạnh.

Trong đêm khuya thanh vắng, Lăng Vi ngẩng đầu lên nhìn tuyết rơi trên bầu trời, không ngờ anh lại nói đúng... trước hoa dưới trăng, thật sự không có chỗ nào phù hợp hơn... Tựa như người đàn ông này được lượng thân định tố vì cô, hai người ở chung với nhau không có hiềm khích gì.

Gió, cuốn bông tuyết đi, từng bông tuyết nhảy múa trên không trung, đẹp đến mức nao lòng! Cả người Lăng Vi như muốn nổ tung! Từ lúc sinh ra đến giờ, cô chưa bao giờ qua cảm thấy cả thị giác lẫn các giác quan khác đều bùng nổ như vậy!

Cô cũng có thể cảm giác được sự hài lòng của Diệp Đình.

...

“Vợ ơi, em xem... biết em không được tham gia buổi triển lãm, ông trời cũng khóc thương cho em đấy.”

Lăng Vi cắn răng, nắm lấy bả vai cảu anh: “Em thật sự không sao mà, không được tham gia cũng không sao cả.”

“Phải không? Em lại không thành thực rồi.” Giọng nói của anh cao lên mấy quãng.

Lăng Vi nhìn thẳng vào đôi mắt của anh, mím môi cười nói: “Đúng vậy, vẫn là anh hiểu em nhất... Thật ra thì, em rất muốn tham gia. Ha ha...”

Trái tim của Diệp Đình bị lay động bởi tiếng cười của cô, con tiểu hồ yêu này... sao có thế làm cho anh hồn điên phách đảo như vậy?

Đừng nói là bảo anh dỡ tường, mà dù có bảo anh đập tan căn biệt thự, anh cũng tuyệt đối không nói hai lời!

Lăng Vi nằm ở trong ngực anh, trong lòng hơi lo lắng cho cái ghế này... Cái ghế dài đã bị động tác lắc lư của anh làm cho kêu “Kẽo kẹt kẽo kẹt“...

Lăng Vi bị anh chơi đùa đến mệt, mệt đến nỗi tay chân đều mềm nhũn, trên người đã toát ra một tầng mồ hôi mỏng: “Vậy anh có cách gì... anh thật sự muốn dỡ tường?”

Cô đặt tay lên bả vai của anh.

Anh hôn lên môi cô, dùng giọng điệu quyến rũ nói: “Có cách khác còn tốt hơn so với cách này. Nhưng phải xem biểu hiện của em.”

Lăng Vi trừng mắt nhìn anh: “Biểu hiện của em còn kém sao? Đi dã ngoại, ngồi giữa trời đông buốt giá em cũng phối hợp với anh, anh còn muốn em phải làm thế nào nữa?”

“Em đừng nói vô tội như vậy, không phải em cũng thích sao?”

“Sao em lại thích được?” Lăng Vi tức muốn chết đi được! Cô trợn mắt nhìn anh, đôi mắt nhu tình cũng bắt đầu phủ một tầng hơi nước.

Đọc truyện chữ Full