TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Yêu Sâu Nặng: Đế Thiếu Âm Thầm Cưng Chiều Vợ
Chương 1360: Xác nhận thân phận (2)

Nhóm dịch: Thất Liên Hoa

Sau đó, Lý Thiên Mặc nhấn nút “ chấp nhận”, trên màn ảnh bắt đầu đếm ngược ——10, 9, 8...

Lôi Niểu Niểu cũng không dám lên tiếng, đàng hoàng đi ra ngoài, canh chừng cho Lý Thiên Mặc...”Niểu Niểu, cháu làm gì ở đây?” Lúc này, Phương Di tìm được cô, vội vàng hướng cô gọi: “Dạ vũ sắp bắt đầu, còn không mau đi thay quần áo?”

Lôi Niểu Niểu nói: “Cháu không biết khiêu vũ, cũng không cần bạn nhảy chung,nên không cần thay trang phục?”

Phương Di cau mày, nói: “Dạ vũ con có thể không tham gia, nhưng là tiếp đãi bánh ngọt a, con phải tới đó, nhưng con ăn mặc khó coi như vậy. Dì ngược lại không có gì, ba con nhất định còn phải càm ràm con. Còn không nhanh đi thay, lễ phục ở trong ngăn kéo, Dì đã chuẩn bị sẵn sang cho con.”

“Hưm... Lát nữa con đi.”

Phương Di kỳ quái: “Tại sao là lát nữa? Phải đi bây giờ a...”

Lôi Niểu Niểu nói: “Con bây giờ có nhiệm vụ, Dì cứ làm việc của Dì trước đi. Con hoàn thành nhiệm vụ rồi sẽ đi!”

Phương Di khó hiểu nhìn cô: “Nhiệm vụ? Nhiệm vụ gì?”

“Ai ya, Dì không hiểu đâu...” Lôi Niểu Niểu đẩy Dì: “Có nói với Dì cũng vô ích.”

Phương Di nhíu mày, không có hỏi lại cô, cũng không biết cô đang giở trò quỷ gì.

Phương Di nhìn xung quanh, nói: “Thiên Mặc không biết đã chạy đi đâu, Mọi người đang tìm nó... Ba ngươi cuống cuồng thấy nó, cũng không biết tên tiểu tử này trốn ở nơi nào rồi.”

Nói xong, cô định đi vào trong. Lôi Niểu Niểu lập tức ngăn cô lại: “Ai ya, Dì chớ vào vội. Con biết anh ấy ở đâu, một hồi con sẽ nói với anh ấy. Dì mau đi làm việc đi!”

Lời Lôi Niểu Niểu còn chưa nói hết, Phương Di liền thấy Lý Thiên Mặc cầm máy vi tính xách tay từ bên trong đi ra... Phương Di đột nhiên phát hiện hình như có điều gì bí mật, hướng hai người nhìn lại nhìn. Niểu Niểu rõ ràng biết Lý Thiên Mặc ở bên trong, tại sao lại ngăn cô, không cho cô vào?

Còn nói là có nhiệm vụ? Hai đứa này đang chơi cái gì “Gia gia tửu ư”?

Lôi Niểu Niểu chết trân, trong đầu nghĩ... Thiên Mặc nhà anh, tại sao anh không đợi một lúc nữa hãy ra?

Lúc này, Lý Thiên Mặc đi tới bên cạnh Lôi Niểu Niểu, nói: “Cám ơn.”

Lôi Niểu Niểu ngay lập tức cười, hỏi anh: “Thắng?”

Anh giống như một thế ngoại cao nhân, khốc khốc nói: “Nhất định.”

Ai ya... Ta siết cá đại đi... Giả bộ không biết thì bị sét đánh sao? Chớ cùng tôi giả bộ, dễ dàng bị thương. Chớ cùng tôi điên, dễ chết mất!

Thắng thì thắng, một chút cũng không khiêm tốn!

Lúc này, Lý Thiên Mặc Mặc lễ phép nói với Phương Di: “Chúc Dì sinh nhật vui vẻ.”

Phương Di khách khí nói: “Cám ơn, cám ơn. Dạ vũ sắp bắt đầu rồi, mau qua bên đó đi, mọi người đều tìm cháu đó.”

“Được.”

Phương Di lại đi tìm người khác, chỉ còn lại Lý Thiên Mặc và Lôi Niểu Niểu.

Lôi Niểu Niểu không muốn đi thay quần áo, cô ghét nhất mặc váy, Lý Thiên Mặc đột nhiên hỏi cô: “Có phải chân cô bị vòng kiền, cho nên mới không dám mặc váy?”

“Anh nói cái gì? Anh nói chân ai bị vòng kiềng?” Lôi Niệu Niệu xăng tay áo, liên quan gì đến hắn chứ?

Lý Thiên Mặc nói: “Hai ta mỗi người một lần, vậy là hòa.”

Thật sao! Về chuyện này... Chờ cô a...

Lý Thiên Mặc đi tới bên cạnh Lăng Vi và Diệp Đình Đình, Lăng Vi giới thiệu anh với Lôi Thiếu Tu.

Lôi Thiếu Tu nhìn Lý Thiên Mặc, càng nhìn càng thích, mắt cũng giống như là đang cười.

Lòng Lôi Thiếu Tu nghĩ, thật là giống...

Lý Thiên Mặc và người an hem Lý Vân Hào của ông nhất định là từ một khuôn khắc ra vậy, mi, mắt, mũi lương đặc biệt giống nhau, miệng và cằm giống lại giống Tô Tiểu Mạn.

Lôi Thiếu Tu vừa nhìn Lý Thiên Mặc, cơ bản đã kết luận 90 % đứa trẻ này là con của Lý Vân Hào và Tô Tiểu Mạn năm xưa.

Trong lòng đang vui mừng! Nhưng không biết làm thế nào để nói rõ.

“Thiên Mặc cháu đói không? Mệt mỏi sao? Nếu cháu thấy đói hãy nói với chú, chú kêu đầu bếp nấu cho cháu ăn.” Lôi Thiếu Tu rất mến Lý Thiên Mặc, tận đáy lòng, nhìn Thiên Mặc giống như nhìn thấy người anh em của ông vậy.

Lý Thiên Mặc đặc biệt khó hiểu... Trong đầu nghĩ, mình mới dùng cơm, làm sao đói?

Ngay cả thật nếu mình đói, ông ấy kêu tiền bối nấu cơm cho mình, cái này cũng không thích hợp lắm...

Đọc truyện chữ Full