TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Yêu Sâu Nặng: Đế Thiếu Âm Thầm Cưng Chiều Vợ
Chương 1398: Một cái hố to, chờ anh nhảy (2)

Nhóm dịch: Thất Liên Hoa

Anh vén tay áo lên sau đó duỗi tay mở cửa, Lôi Niễu giơ tay phủi phủi trước mũi: “Ba cũng thật là… căn phòng này làm sao mà ngủ? Nhiều năm chẳng có ai ở.”

Cô xoay người đi xuống lầu: “Đi, đi vào phòng tôi.”

“Hả?” Lý Thiên Mặc sửng sốt.

Lôi Niễu quay đầu trừng anh: “Không phải bảo anh đi phòng tôi ngủ mà bảo anh chỉ cho tôi qua cửa thứ hai.”

“À…” Lý Thiên Mặc ôm máy tính của mình ra ngoài liền đóng cửa lại.

Anh đi theo Lôi Niễu xuống lầu, Lôi Niễu trừng anh, thầm nghĩ giống như tên ngốc vậy… phòng bà tốt còn không vào, ngoại trừ người nhà còn chưa có nam sinh nào vào đâu.

Di xuống lầu hai, Lôi Niễu dẫn anh tới cuối hành lang, phía nam chính là phòng cô, căn phòng vô cùng sáng sủa, vừa mở cửa, Lý Thiên Mặc đã thấy đám nhạc cụ bên trong.

Lý Thiên Mặc cười nói: “Tôi còn trưởng phòng con gái các cô đều là búp bê hồng phấn cơ…”

Phòng của cô không hề như vậy, toàn là màu nâu, xam, xanh nhạt.

Lôi Niễu nói: “Búp bê gì chứ, không phải là phong cách của tôi. Tôi không thích nơ bướm, búp bê hồng phấn này nọ.”

“‘Ừ.” Lý Thiên Mặc gật đầu nhìn cô: “Trông cô tương đối có khí khái, tôi rất thích phong cách này của cô.”

Lý Thiên Mặc không nhìn lung tung mà nghiêm chỉnh ngồi một chỗ.

Cảm giác phòng cô rất gọn gàng, sạch sẽ, tuy không có búp bê này nọ nhưng rất thơm… tự nhiên, tươi mát, có hương vị phụ nữ.

Lôi Niễu đi tới chỗ máy tính ngồi xuống khởi động máy, sau đó vỗ ghế bên cạnh: “Anh tới đây ngồi đi, không cần tôi phải mời anh đấy chứ?”

Lý Thiên Mặc ôm máy tính ngồi bên cạnh cô, thầm nghĩ” Mặc kệ ở đâu anh đều được đãi ngộ… chỉ có thể ăn không ngồi chờ.

Đột nhiên Lôi Niễu nói: “Tôi đi lấy cho anh cái đệm.” cô đi qua người anh, Lý Thiên Mặc ngồi dựa vào tường, chỉ có một lối đi nhỏ, cô bựa đi qua liền chạm vào người anh, Lý Thiên Mặc nhanh chân dịch ghế ra.

Cô hoàn toàn không cảm giác gì, cầm đệm trên sofa ném cho anh: “Cho anh, nhìn mà xem, tôi vẫn rất chu đáo đúng không. Ngày mai chúng ta đi mua ghế dựa, tránh cho sau này anh qua lại không có ghế dựa ngồi.”

Lý Thiên Mặc thầm nghĩ: Còn có lần sau sao? Tôi cũng không dám tới đâu… dạo phố với cô suýt chút nữa mất nửa cái mạng, làm sao còn dám tới phòng cô… không chừng có hố gì to chờ tôi nhảy đấy…

Kết quả có hố thật…

Vốn anh định dạy cô qua cửa thứ hai thì về phòng ngủ, kết quả… cô gái này làm sao cũng không qua được cửa này…

“Sao lại thế, cửa thứ hai và cửa thứ nhất không khác gì mà…”Lý Thiên Mặc sốt ruột.

Anh chỉ vào màn hình: “Phải nhớ được đám kí hiệu đó thì mới đua tốc độ được…”

Lý Thiên Mặc vô cùng khó hiểu, rõ ràng quy tắc chơi giống nhau, cô qua được cửa thứ nhất nhanh như vậy, còn kỉ lục 16s 03 mà sao cửa thứ hai vẫn không qua nổi?

Không phải do trình độ của cô chứ?

Lôi Niễu ngáp một cái: “Anh dạy tôi đi… anh dạy tôi có bí quyết gì không?”

Lý Thiên Mặc ngồi bên cạnh kiên nhẫn chỉ bảo: “Cô nhìn kí hiệu này… giống cá ba đuôi không? Cô nhìn kí hiệu này…. Giống một người quỳ dưới đất trên người đầy máu không? Cô nhìn cái này giống quỷ hồn không?”

“‘á…” Lôi Niễu rất buồn ngủ, đột nhiên bị anh nói, hoảng sợ lấy lại tinh thần: “Lý Thiên Mặc, anh muốn làm gì vậy, hơn nửa đêm nói cái này cho tôi làm gì, tối nay làm sao tôi ngủ được? Anh đừng đi, anh ở lại đây với tôi.”

“……”

Trái tim của Lý Thiên Mặc đập thình thịch, có cô gái mời mình ngủ cùng, phải làm sao bây giờ?

Đọc truyện chữ Full