TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Yêu Sâu Nặng: Đế Thiếu Âm Thầm Cưng Chiều Vợ
Chương 1716: Thích nhìn dáng vẻ kiêu căng, ương ngạnh của em (2)

Nhóm dịch: Thất Liên Hoa

Mẹ Vương Tử Âm là giáo sư Trần thấy dáng vẻ chồng mình dựng râu,trừng mắt, vội ‘khụ khụ’, bà dùng sức ho khan, lúc con trai không quay về, không biết là ai ngày nào cũng nhìn ra ngoài cửa sổ!

Giờ, người đã về, còn không cho người ta sắc mặt tốt?

Bà Trần chợt kêu ‘ai u...”: “Ôi cái eo của tôi... ác nữ A Đạt kia... dám quất vào eo tôi, khiến eo đau mấy ngày nay.”

Vương Tử Kỳ vội chạy đến xoa cho bà: “Bác, hay là chúng ta đến bệnh viện đi.”

Vừa nói vừa cắn môi tự trách, cha mẹ Tử Âm bị thương thật nghiêm trọng, anh với cô lại không hề nghĩ đến cha mẹ... ở khách sạn tận năm ngày.

Lúc này, Vương Tử Âm chợt nói: “Mẹ, mẹ đừng trêu cô ấy nữa. Chẳng phải sẽ đã nhắn tin bảo con ở khách sạn, đừng về vội sao?”

“Khụ khụ --------“ Giáo sư Trần nghẹn đỏ mặt.

Bà lăcđầu, vỗ tay Vương Tử Kỳ nói: “Xong rồi, xem như nuôi thằng con trai này không công, chỉ hướng về vợ, coi nhẹ mẹ.”

“Ha ha...” Vương Tử Kỳ chợt cười: “Không phải đâu! Anh ấy không phải người như thế! Anh ấy rất thương hai bác, đây là anh ấy cố ý xin phép nghỉ để về, hai bác đừng mắng anh ấy.”

BàTrần nói: “Nha, cô con dâu này không tệ chút nào, còn trừng mắt to mắt nhỏ với bác, biết nói chuyện cho chồng mình.”

“A...” Vương Tử Kỳ không biết nói gì thêm. Lúc này, Vương Tử Âm đi tới, ngồi xuống bên cạnh bà, anh lấy cao đặc chế bôi cho ẹm, vừa nói với Vương Tử Kỳ: “Em đừng giống hai người họ, em đừng nhìn số tuổi lớn đùng của hai người họ, tính cách của hai người này cực kỳ trẻ cond dấy.”

Vương Tử Kỳ cong môi cười, cũng đưa tay dính chút cao, bôi lên vết thương cho bà Trần, Vương Tử Âm còn nói: “Dù em nhỏ tuổi hơn hai người họ, nhưng khi nói chuyện với bọn họ, nên nói đơn giản chút, em nói nghiêm túc quá, bọn họ nghe không hiểu đâu.”

“Ha ha ha ha...” Vương Tử Kỳ cười không ngừng, nào có ai nói cha mẹ mình như thế chứ.

Cô nhìn sang hai người, thấy hai người đang nhăn mặt.

Được a... giờ cô đã tin tưởng, đây đúng là một đôi vợ chồng đáng yêu! Cuộc sống thật tươi đẹp, sau này không cần lo có bố chồng, mẹ chồng khó tính!

Bà Trần chợt nói: “Hai con muốn kết hôn, chúng ta phải mời mọi người ăn bữa cơm để nói chuyện đúng không?”

Dù sao, cũng phải nói chuyện này cho Bạch Bình và Vương Dần biết.

Vương Tử Âm nói: “Được, để tối ngày mai đi. Hôm sau con phải đưa Tiểu Kỳ về nhà cô ấy.”

Hai vị giáo sư khẽ gật đầu, bắt đầu gọi điện thoại thông báo cho bạn bè.

Trong tiệc rượu, mọi người vô cùng vui vẻ. Nhất là Bạch Bình và Vương Dần, hai người cầm tay nhau, trên mặt nở nụ cười hạnh phúc.

Vương Dần nhìn hai người trẻ tuổi, không ngừng gật đầu.

Bạch Bình cũng thế, trong lòng kích động, nước mắt lấp lánh.

Giáo sư Trần qua ôm bà, Bạch Bình cũng nhìn bà mỉm cười.

Vào ban đêm, buổi tiệc kết thúc, lúc Bạch Bình và Vương Dần về đến nhà, phát hiện trước cửa nhà mình... đặt một bó hoa cẩm chướng và một bó hoa hướng dương.

Đọc truyện chữ Full