Du Hí nghe thấy Yến Thanh Ti chậm rãi nói: "Nhưng mà, anh quên rằng còn có một biện pháp, đó là: cướp!"
Một câu này khiến Du Hí run lên, cả người càng đau hơn.
Yến Thanh Ti nâng cằm nhìn Du Hí, "Tôi nói cho anh biết, những thứ Yến Thanh Ti này muốn, chưa bao giờ không lấy được. Anh và mấy trò vớ vẩn kia tôi đã không thèm chơi từ lâu rồi. Anh có biết trong mắt tôi anh như thế nào không? Chính là một học sinh tiểu học đang giãy dụa. Du Hí, anh thật không may! Nếu tôi muốn chơi chết anh thì có cả trăm cách, thậm chí còn không bị ai phát hiện."
Giọng của Yến Thanh Ti u ám, lạnh lùng, rõ ràng là đang cười nhưng lại khiến người khác cảm thấy đáng sợ, giống như là... tiếu lí tàng đao.
Du Hí run lên. Để che giấu nỗi sợ hãi của mình, anh ta gắng gượng cười, nói: "Ha... ha ha, Yến Thanh Ti, nếu cô có bản lĩnh thì ngay bây giờ giết tôi thử coi, để xem cô có chạy nổi không? Tôi nói cho cô biết, đắc tội nhà họ Du thì không có kết quả tốt đâu."
Yến Thanh Ti vỗ tay: "Ha ha, có thể anh không biết, tôi đã đắc tội nhiều người lắm, kể cả không đắc tội nhà họ Du thì tôi cũng chẳng có kết quả tốt, bởi vì... tôi là người xấu xa nhất anh từng gặp."
Nụ cười trên mặt Yến Thanh Ti có chút tà ác, ánh mắt lại độc địa, giống như một con rắn kịch độc.
Trái tim Du Hi run lên vì sợ hãi nhưng cũng có chút tê dại, con mẹ nó, tại sao lại cảm thấy Yến Thanh Ti... đẹp như vậy.
"Nhưng mà, nếu anh đã nói muốn tôi làm anh hài lòng thì tôi đây sẽ khiến anh được mãn nguyện." Yến Thanh Ti đứng lên, kéo mạnh rèm cửa sổ, đẩy cánh cửa sổ ra, hơi nóng bên ngoài nháy mắt tràn vào.
Yến Thanh Ti đứng bên cửa sổ, xoay người lại nói: "Đây là tầng 7, anh nói xem nếu tôi đẩy anh từ đây rơi xuống, chắc không chỉ bị thương ngoài da thôi đâu nhỉ?"
Hồn vía của Du Hí cũng muốn bay lên rồi: "Cô dám? Đồ đàn bà ác độc, ở đây rất nhiều người, nếu cô dám đẩy tôi xuống, cô đừng hòng trốn được..."
Yến Thanh Ti chậm rãi đi tới, Du Hi cảm giác được áp lực đang đè nặng lên đỉnh đầu.
Sau đó lại nghe thấy Yến Thanh Ti nói: "Chắc Diệp Thiều Quang đã nói cho anh biết, trên thế giới này không có bất cứ việc gì mà Yến Thanh Ti tôi không dám làm. Hôm đó tôi dám đem anh đẩy xuống thì hôm nay cũng vậy, không tin anh có thể thử xem?"
Du Hí không dám nói tiếp, bởi vì Yến Thanh Ti... là một kẻ điên, cô ta dám làm như vậy thật.
Yến Thanh Ti đưa tay ấn xuống ngực Du Hí, khiến anh ta cảm giác như xương sườn bị gãy ra vậy, đau đến mức kêu thảm một tiếng, suýt nữa thì ngất đi.
Lúc Du Hí kêu đau, Yến Thanh Ti hờ hững nói: "Thật ra thì cũng không cần phải tự tay đẩy anh, chỉ cần đánh anh ngất xỉu rồi để anh tựa bên cửa sổ, sau đó đặt thêm một cái đinh vào bên trái. Lúc anh tỉnh lại mà ngọ nguậy, người sẽ bị đinh đâm trúng, theo phản xạ lúc bị đau sẽ quay về bên phải, mà một khi anh quay người sẽ lập tức ngã xuống. Anh nói xem... đây có tính là một cái chết hoàn mỹ hay không?"
Du Hí kinh hoàng: "Cô... cô…"
Yến Thanh Ti quá đáng sợ, nói cô ta là hồ ly tinh thì cũng quá đề cao hồ ly tinh rồi.
Nụ cười của Yến Thanh Ti càng lúc càng xinh đẹp: "Tôi còn nhiều loại phương pháp giết người khác, anh có muốn nghe thử một chút không?"
"Cô... con điên này..."
Yến Thanh Ti vỗ vỗ mặt Du Hí: "Đúng vậy, tốt nhất anh nên thuyết phục con điên này đi, nếu không tôi sẽ chăm sóc anh càng thêm chu đáo..."
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Boss Hung Dữ - Ông Xã Kết Hôn Đi
Chương 711: Tôi sẽ làm anh thoải mái
Chương 711: Tôi sẽ làm anh thoải mái