TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm Dương
Chương 2495

Lâm Dương xoa cằm, rơi vào trầm tư.

“Rốt cuộc còn có vấn đề gì…”

Huỳnh Lam cũng ở một bên suy nghĩ, nhưng đúng lúc này, chuông điện thoại di động của Lâm Dương lại vang lên.

Ánh mắt của Lâm Dương nhìn thoáng qua màn hình hiển thị, sắc mặt thay đổi, vẻ mặt tái nhợt.

“Không xong rồi!” Anh nghẹn ngào nói.

“Chủ tịch Lâm, sao thế?” Huỳnh Lam đứng bên cạnh sững sờ hỏi.

“Cẩn thận đến mấy cũng có sơ sót”

Lâm Dương âm thầm cắn răng, ánh mắt nhìn chằm chằm vào điện thoại.

Huỳnh Lam vô cùng hoang mang, ông ta nhìn qua màn hình hiển thị cũng giật mình, lập tức hiểu ra tất cả.

Lại thấy Lâm Dương ấn nghe máy.

Đầu dây bên kia điện thoại lập tức vang lên giọng nói của Hứa Ngọc Thanh.

“Lâm Dương, con ở đâu thế? Nhanh nhanh trở về, mẹ có chuyện tìm con”

Chỉ sợ bao gồm cả Huỳnh Lam, tất cả mọi người đều không ngờ nhà họ Lâm thế mà đi tìm mẹ vợ của Lâm Dương là Hứa Ngọc Thanh.

Lấy tính cách tham lam của Hứa Ngọc Thanh, sao bà ta có thể chống cự được những chỗ tốt này chứ? Bà ta nhất định sẽ nhận hết.

Mà quan tài Thánh Anh kia chắc chắn cũng bị bà ta bỏ vào túi.

Đến lúc đó người của gia tộc quan tài Thánh Anh đến †ìm người để tính sổ, chính mình hết đường chối cãi. “Lâm Dương à, con nhanh về đi, đã nghe thấy chưa?” Rõ ràng thái độ của Hứa Ngọc Thanh đã hòa hoãn không ít. “Những thứ kia không thể nhận, Hứa Ngọc Thanh, bà nhanh trả lại ngay” Lâm Dương gầm lên.

“Lâm Dương, mày dám nói chuyện với tao như thế à, tao là mẹ mày đấy, là mẹ vợ của mày đó, sao mày có thể gọi thẳng cả tên họ của tao như thế chứ? Thật đúng là không biết lớn nhỏ” Hứa Ngọc Thanh nổi giận đùng đùng quát.

Sắc mặt Lâm Dương âm u, anh biết cho dù bây giờ mình có nói gì cũng là vô dụng, cho nên dự định cúp mày. Nhưng đúng vào lúc này, Hứa Ngọc Thanh lại một lần nữa lên tiếng.

“Nơi này có mấy người tự xưng là bạn của mày, bọn bọ nói muốn gặp mày, rốt cuộc mày đang ở đâu, tranh thủ thời gian về đây”

“Bạn?” Lâm Dương giật mình.

Huỳnh Lam đứng ở bên cạnh cũng cảm thấy giật mình, ông ta không khỏi cứng đờ.

“Chủ tịch Lâm, bọn họ đến thật đúng lúc…

“Xem ra không thể trốn thoát”

Lâm Dương thở hắt ra một hơi, từ tốn nói.

“Tôi đến xem qua thế nào”

“Chủ tịch Lâm, tôi sẽ cho người đi theo cậu”

“Không cần, tôi đến nhà mẹ vợ, tốt nhất đừng quá rêu rao, nếu không sẽ dễ dàng làm bại lộ thân phận, không có lợi cho kế hoạch của chúng ta, tôi tự đi một mình là được.”

“Chuyện này… Vậy thì được rồi, cậu phải cẩn thận đấy, †ôi sẽ cho người đến gần đó, có gì còn tiện tiếp ứng. Nếu có gì bất trắc, tôi sẽ khiến cho đám người kia không ra khỏi Giang Thành”

Cảm ơn các bạn đã luôn ủng hộ đọc truyện trên

Đọc truyện chữ Full