“Bà cụ tổ…
Thật sự phải làm như vậy sao?”
Hắc Ngọc Thành cũng không thể hiểu nữa rồi.
Ông ta hy vọng bà cụ tổ có thể ngẩng đầu ưỡn ngực danh chính ngôn từ từ chối bác sĩ Lâm, sau đó chém giết một lân, nhưng bà ta…
Không làm như vậy! Chẳng lẽ…
Người nhà họ Hắc không có tâm huyết như thế sao? Hắc Ngọc Thành nắm chặt tay, không có hé răng.
“Nếu bà cụ đã nói như vậy, được thôi, tôi cho bà một cơ hội, tôi muốn bà tự tay giết chết Hắc Ngọc Thành, sau đó tự sát! Tôi nghĩ chuyện này không khó đúng không?” Lâm Dương lạnh nhạt nói.
“Do tôi giết Ngọc Thành?”
Bỗng nhiên bà cụ tổ nhà họ Hắc nhíu mày, do dự rồi. Rất rõ ràng, bà ta không làm được.
Tuy Hắc Ngọc Thành khiến bà ta vô cùng thất vọng, nhưng dù gì cũng là đời sau của bà ta, sao bà ta có thể tự tay giết đời sau của mình? Nhưng Hắc Ngọc Thành cũng là người kiên cường, gầm nhẹ nói: “Chủ tịch Lâm, cậu muốn tôi chết, tự tôi ra tay là được, đừng làm bà cụ tổ của tôi khó xử được không? Cậu đã muốn mạng của tôi, vậy tôi cho cậu!”
Sau khi nói xong, Hắc Ngọc Thành gầm nhẹ một tiếng, trực tiếp nâng tay lên, đánh về phía gáy mình.
Ra tay nhanh như tia chớp, không do dựt Ông ta quyết †âm chịu chết rồi! Toàn thân mọi người run lên.
Nhưng không có người nào ngăn cản.
Cho dù là bà cụ tổ nhà họ Hắc.
Bà ta nhắm mắt lại, cơ thể gầy gò hơi run nhè nhẹ, không dám nhìn một màn này.
Hôm nay là ngày nhà họ Hắc gặp tai họa, cho dù tổn thất lớn cỡ nào, cũng phải nhận lấy, bà ta hiểu được đạo lý này, cũng hiểu rõ có đôi khi con người, nhất định phải dứt bỏ.
Nhưng mà ngay lúc bàn tay của Hắc Ngọc Thành sắp đánh về phía gáy mình, bỗng nhiên một bàn tay vươn tới, nắm lấy cổ tay ông ta.
Chỉ trong nháy mắt, bàn tay của Hắc Ngọc Thành cách gáy mình không quá một centimet thì dừng lại.
“Hửm?”
Hắc Ngọc Thành sửng sốt.
Mọi người xung quanh cũng ngây người.
Chỉ thấy cổ tay của Hắc Ngọc Thành thật sự bị tay Lâm Dương chế trụ, bị ngăn lại.
“Hả?”
“Chuyện này…”
“Sao lại thế này?”
“Rốt cuộc là chủ tịch Lâm muốn làm gì?”
Tất cả mọi người đều cảm thấy mờ mịt.
Trong mắt Hắc Ngọc Thành là mê mang.
Bà cụ tổ nhà họ Hắc thì nhẹ nhàng thở ra.
“Chủ tịch Lâm, đây là…
Vì sao?”
Hắc Ngọc Thành không nhịn được hỏi.
“Tôi chỉ thăm dò xem nhà họ Hắc các ông có thành tâm nhận lỗi hay không, bây giờ xem ra, thành ý của các ông cũng không tệ lắm, cho nên không cân tiếp tục kéo dài thời gian làm gì.”
Cảm ơn các bạn đã luôn ủng hộ đọc truyện trên