“Các chủ, Lâm Nhã Nam chạy trốn mất rồi!”
“Cái gì?”
Lâm Côn Luân hơi ngạc nhiên, mọi người xôn xao.
“Chạy trốn ư? Lâm Côn Luân, nói như thế, các ông không chịu giao. người.”
Hắc Ngọc Thành hừ lạnh một tiếng
“Gia chủ nhà họ Hắc yên tâm đừng vội, một cô gái yếu đuổi như nó có. thể trốn đi đâu được chứ? Tôi sẽ lập tức bắt nó lại?”
Lâm Côn Luân trâm giọng nói, sau đó vung tay lên, muôn dẫn người đi đuổi bắt Lâm Nhã Nam.
‘Thế nhưng đúng vào lúc này rầm một tiếng, một tiếng nổ mạnh đột nhiên từ chỗ cửa sau của nhà họ Lâm truyền đến.
Tiếng nổ rất dữ đội, làm cho người ta cảm thấy định tai nhức óc, nửa bên người nhà họ Lâm đều nghe thấy được, mọi người vô cùng ngạc nhiên. ã xảy ra chuyện gì thế?”
Vụ nổ vừa rồi từ đâu truyền đến thế?”
Hình như là từ chỗ cổng sau truyền tới”
“Nhanh, mau phái người đi qua đó xem sao”
Tiếng la hét không ngừng vang lên, người nhà họ Lâm nhanh chóng hành động.
Thể nhưng đúng vào lúc này, một cuộc điện thoại gọi đến cho người bên cạnh Lâm Côn Luân.
Người kia câm điện thoại di động lên nghe một lúc, sau đó sắc mặt của người này đột nhiên trở nên trắng bệch, vội vàng nhỏ giọng nói.
‘Các chủ, có người xông vào nhà họ Lâm chúng ta?”
Kẻ nào lại to gan lớn mật như thế? Lại dám xông vào nhà họ Lâm chúng ta?”
Lâm Côn Luân lạnh lùng nói.
“Có biết thân phận của đối phương không?” ‘Còn chưa biết”
Bên phía đối phương có mấy người” “Nghe nói chỉ có mấy người mà thôi”
“Mấy người ư?”
Lâm Côn Luân hơi ngẩn ra
“Chỉ có mấy người mà lại xông vào nhà họ Lâm chúng ta, chỉ sợ đều là cao thủ”
Một người trâm giọng nói.
Lâm Côn Luân suy nghĩ một lúc, sau đó khế quát
“Tài Quyết Đường nghe lệnh, nhanh chóng đi đến cửa sau bắt đám trộm cấp đó lại cho tôi”
“Tuân mệnh” Người của Tài Quyết Đường nhao nhao đi vê phía cửa sau. “Khoan đất”
Nhưng đúng lúc này, Lâm Côn Luân lại cảm thấy có gì đó không thích hợp, ông ta lại một [ân nữa lên tiếng.
“Các chủ, có chuyện gì thế?”
Wi sao đối phương lại lựa chọn xông vào từ cửa sau chứ? Hơn nữa còn là vào thời điểm quan trọng như thế?”
Ánh mắt của Lâm Côn Luân hướng về phía đám người nhà họ Hắc đang đứng trước mặt, sau đó ông ta lạnh lùng nói
“Hắc Ngọc Thành, chẳng lẽ đám trộm cắp này là do ông phái đến, ông muốn giương đông kích tây ư?”
“Lâm Côn Luân, vừa rồi chính bản thân ông cũng đã nói, mọi việc phải nói đến chứng cứ.
Cảm ơn các bạn đã luôn ủng hộ đọc truyện trên