“Cấm địa thất thủ ư?”
Lâm Ngạo Thiên cũng giật mình kêu lên, hai chân của ông ta như muốn nhữn ra.
“Nhanh, nhanh chóng điều người qua giúp cấm địa, nhanh đi thông báo. cho gia chủ, thông báo cho gia chủ!”
Lâm Côn Luân giận dữ gầm lên, đâu còn quan tâm đến đám người Hắc Ngọc Thành được nữa, ông ta xoay người chạy vào bên trong nhà họ Lâm.
Nhưng sao Hắc Ngọc Thành có thể tùy ý thả Lâm Côn Luân đi như thế chứ? “Người nhà họ Lâm chạy đâu cho thoát, hôm nay nếu như các. người không giao Lâm Nhã Nam ra thì đừng nghĩ đến việc rời đi”
Hắc Ngọc Thành gầm to, dẫn theo người vọt thẳng vào cổng nhà họ Lâm, ngăn cản Lâm Côn Luân
Hiện trường trở nên vô cùng hỗn loạn.
Lâm Côn Luân vô cùng lo lắng
Cấm địa thất thủ, đây là việc có tính chất vô cùng nghiêm trọng.
Đây chính là việc ảnh hưởng đến số kiếp của nhà họ Lâm, Lâm Côn Luân chỉ ước gì mình có thể mọc cánh bay đến chỗ cấm địa, nhưng Hắc Ngọc. Thành quá mức khó chơi, ông ta cơ bản không vứt lại Hắc Ngọc Thành được
Hắc Ngọc Thành, từ hôm nay trở đi, nhà họ Lâm và nhà họ Hắc không đội trời chung, đợi chuyện của nhà họ Lâm tôi lắng xuống, tôi nhất định sẽ khiến nhà họ Hắc ông phải trả giá đất”
Lâm Côn Luân gâm lên.
“Trộm quan tài Thánh Anh của nhà họ Hắc chúng tôi lại còn dám nói như thế với nhà họ Hắc, ông cho rằng nhà họ Hắc chúng tôi sợ nhà họ. Lâm các người chắc.”
Hắc Ngọc Thành quát to, sau đó đánh một chưởng đến.
Lâm Côn Luân vội vàng đỡ chưởng, người bị đánh lui lại mấy chục mét.
“Bảo vệ các chủ” Cao thủ của nhà họ Lâm xông đến ngăn cản Hắc Ngọc Thành.
Cảm ơn các bạn đã luôn ủng hộ đọc truyện trên