Bành Hạo Nhiên?
Giang Thành xuất hiện nhân vật như vậy từ khi nào thế? Hơn nữa đám tay sai vừa mới kéo mấy người kia đi, không phải là người luyện võ thông thường!
Trên người bọn họ đều có sát khí.
Chỉ sợ… Mấy người bị kéo đi, hơn phân nửa là sẽ bị xử lý rồi “Cô gái, cô không sao chứ?” Bành Hạo Nhiên vội vàng tiến lên trước, thân thiết hỏi Lâm Nhã Nam.
“Hả? Tôi… Tôi không sao, không sao đâu..” Đôi má Lâm Nhã Nam ửng đỏ, vội cúi đầu nói.
“Không sao là tốt rồi, thưa cô, thật xin lỗi, để cô sợ hãi rồi, vậy mà dùng cơm ở nhà hàng của tôi lại xảy ra chuyện như thế, là tôi chiêu đãi không chu toàn, thật xin lỗi!” Bành Hạo Nhiên không ngừng tự trách.
“Không sao, không sao đâu…” Lâm Nhã Nam vội vàng xua tay.
“Thưa cô, như vậy đi, tôi thấy cô cũng bị thương, nếu cô không ngại, tôi dẫn cô đến phòng khám nhà tôi mở xử lý vết thương đi!”
“Chuyện này… Không cần đâu… Lâm Nhã Nam không muốn gây thêm phiền phức, dù sao bây giờ cô ta đang chạy nạn, cô ta cũng đang bị nhà họ Lâm truy nã, không thể chạy loạn nữa.
“Hình như cô không yên tâm về tôi, nếu không thì như vậy đi, đây là danh thiếp của tôi, nếu sau này cô gặp khó khăn gì, cho dù là về tiền hay nhu cầu về mạng lưới quan hệ, cô cứ gọi điện thoại cho tôi, tôi có thể thỏa mãn côi” Bành Hạo Nhiên lấy danh thiếp ra đưa tới.
Lâm Nhã Nam mừng rỡ nhận lấy danh thiếp, cười nói: “Cảm ơn anh, anh Nhiên!”
“Không cần khách sáo Sau khi nói xong, anh ta lập tức dẫn người rời đi.
Lâm Nhã Nam cũng vội vàng đeo khẩu trang, nói với Lâm Dương: “Anh nhanh dẫn tôi đến chỗ anh ở đi, trong khoảng thời gian này tạm thời tôi sẽ ở chỗ anh”
“Sao thế? Không phải là cô tới giúp tôi à?
Vì sao còn tới chỗ tôi ở?” Lâm Dương cảm thấy buồn cười nhìn cô ta.
“Được rồi được rồi, tôi thừa nhận được chưa? Anh đều
đoán đúng rồi!” Lâm Nhã Nam hơi buồn bực nói.
Cô ta biết không giấu diếm được nữa rồi.
Nhưng mà Lâm Dương lại lắc đầu, bình tĩnh nói: “Cô muốn tới chỗ tôi ở, có thể, nhưng mà tôi phải nhắc nhở cô một câu, cô đừng liên lụy tới tôi “Yên tâm đi, tôi sẽ ẩn nấp kỹ, dù thế nào người nhà họ Lâm cũng sẽ không tìm tới chỗ anh! Đợi qua một thời gian ngắn, tin đồn lắng xuống, tôi sẽ rời đi! Đối với anh sế không có ảnh hưởng gì, đợi tôi thoát thân được, nhất định sẽ báo đáp anh!” “Tôi không phải chỉ nhà họ Lâm, nhà họ Lâm sẽ không †ìm được cô trong thời gian ngắn!”
“Vậy anh chỉ cái gì?” Lâm Nhã Nam hoang mang hỏi. “Tôi chỉ Bành Hạo Nhiên!” Lâm Dương dán sát vào, khàn giọng nói: “Người này, không đơn giản giống như cô nghĩ đâu!”
“Anh Nhiên sao? Người ta làm sao? Anh đừng nên chó cắn Lã Động Tân như vậy! Ở nơi này nói xấu người tốt!” Lâm Nhã Nam bất mãn nói.
“Cô không nghe cũng được, nhưng tôi phải nói rõ trước, cô ở chỗ tôi cũng được, nhưng có một điều kiện cô phải thỏa mãn tôi “Điều kiện gì?”
“Tôi muốn biết tư liệu mới nhất về nhà họ Lâm!”
Lâm Dương nghiêng đầu, khàn giọng nói: “Về nhà họ Lâm, cô biết bao nhiêu thì nói cho tôi bấy nhiêu!”
“Sao thế? Anh muốn biết vê nhà họ Lâm sao? Anh đã bị đuổi ra khỏi gia tộc, hỏi chuyện này làm gì? Chẳng lẽ anh còn muốn trở vê nhà họ Lâm à?”
Lên taxi, Lâm Nhã Nam hừ lạnh một tiếng, nói với Lâm Dương.
“Nếu cô không nói, vậy thì mời cô thích đi đâu thì đi?” Lâm Dương bình tĩnh nói.
Giá trị của Lâm Nhã Nam đối với anh chỉ có những chuyện này.
Ba của cô ta Lâm Ngạo Thiên có địa vị vô cùng đặc biệt ở nhà họ Lâm.
Cảm ơn các bạn đã luôn ủng hộ đọc truyện trên