Lâm Dương về tới công ty.
Nếu Lâm Nhã Nam không chịu phối hợp với mình, như vậy anh chỉ có thể từ bỏ.
Nhưng may mà moi được một số tin tức có tác dụng từ miệng Lâm Nhã Nam.
“Xem ra Lâm Anh Hùng này là át chủ bài mạnh nhất của nhà họ Lâm! Có lẽ những hành động khác thường của nhà họ Lâm trong mấy năm gần đây, đều vì lót đường cho Lâm Anh Hùng!”
Thu mua sắt thép, đá Vân Huyền ở hội bán đấu giá, tất nhiên đều có quan hệ với Lâm Anh Hùng.
Cấm địa của nhà họ Lâm có nhiều bảo bối như thế, người nhà họ Lâm không có khả năng đặt ở trong cấm địa không dùng, chắc chắn sẽ dùng trên người Lâm Anh Hùng.
Có gia tộc thực lực cường đại như nhà họ Lâm dùng toàn lực ủng hộ, lại phối hợp với thiên phú khủng bố của Lâm Anh Hùng, thành tựu tất nhiên là vô cùng khủng bố. Chỉ mong Lâm Anh Hùng này sẽ không trở thành chướng ngại vật trong đại hội.
Lâm Dương nheo mắt, gọi Dịch Quế Lâm tới.
12 giờ đêm màn đêm buông xuống, Dịch Quế Lâm được Mã Hải dẫn vào trong văn phòng ở Dương Hoa.
“Cậu Lâm, cậu tìm tôi à?” Dịch Quế Lâm cung kính hành lễ với Lâm Dương.
“Giúp tôi điều tra một người”
“Người nào?”
“Lâm Anh Hùng của nhà họ Lâm, còn có mục đích nhà họ Lâm mua đá Vân Huyền”
Lâm Dương đưa một phần văn kiện cho Dịch Quế Lâm. Dịch Quế Lâm mở ra nhìn, gương mặt già nua trở nên nghiêm túc hơn.
“Làm được chuyện này không?”
“Có chút khó khăn, thiên tài cỡ này, tất nhiên là nhà họ Lâm sẽ bảo vệ vô cùng tốt, rất khó tiếp xúc được, muốn điều tra cũng không phải chuyện dễ!” Dịch Quế Lâm khàn giọng nói: “Nhưng mà là chuyện cậu Lâm dặn dò, tôi nhất định sẽ cố gắng hoàn thành”
“Tôi sẽ bảo Đông Hoàng Giáo và người của Phái Cổ dùng toàn lực phối hợp với ông!”
“Cảm ơn cậu Lâm”
“Đi xuống đi”
“Dạ”
Dịch Quế Lâm rời đi.
Lâm Dương thở ra một hơi, nhìn bóng đêm, sau đó ở lại công ty qua đêm.
Sáng sớm hôm sau, anh liền đến học viện Phái Nam Y, đổi thuốc chữa thương cho Tô Nhan.
Tô Nhan khôi phục rất tốt, đôi mắt cũng chậm rãi khôi phục thị lực, cũng bắt đầu dùng gậy đi.
Cứ tiếp tục như thế, mấy tháng sau có thể khỏi hẳn. Lâm Dương nhẹ nhàng thở ra, tất nhiên là vô cùng cao hứng.
“Chủ tịch Lâm ở đâu?”
Trên mặt cỏ phía nam học viện, Tô Nhan đang tiến hành huấn luyện khôi phục đột nhiên nói.
Lâm Dương ngẩn ra, sau đó nói: “Không phải đang ở trước mặt em sao?”
“Đừng náo loạn Lâm Dương, sở dĩ em có thể khôi phục là nhờ công lao của chủ tịch Lâm, anh giúp em đi liên lạc với chủ tịch Lâm, em muốn cảm ơn anh ấy hẳn hoi” Tô Nhan liếc mắt nhìn anh một cái nói.
“Không cần đâu Tô Nhan, chủ tịch Lâm bận rộn nhiều việc, sau khi em khỏi hẳn anh †a đã sớm trở về, không ở lại học viện Phái Nam Y nữa, nơi này không an toàn” Lâm Dương nói.
“Không an toàn?”
Tô Nhan cảm thấy kỳ lạ nhìn anh: “Anh đang nói gì thế? Thật là khó hiểu! Em chỉ muốn giáp mặt cảm ơn chủ tich
Lâm mà thôi… Thôi, không cần anh để ý, sau này em gặp chủ tịch Lâm, tự em nói đi” Lâm Dương âm thầm lắc đầu, không nói gì.
Cảm ơn các bạn đã luôn ủng hộ đọc truyện trên