“Vâng các chủ.”
Mấy phút sau…
“Không xong rồi các chủ, cô Nhã Nam đã bị chủ tịch Lâm của Tập Đoàn Dương Hoa tạm giam rồi.”
“Cái gì?”
“Chuyện này nên làm như thế nào đây?”
“Chủ tịch Lâm của Tập Đoàn Dương Hoa ư! Nhà họ Lâm chúng ta không phải là đối thủ.”
Từng người nhà họ Lâm đều mặt ủ mày chau, mà người của Hồng Nhan Cốc lại giận tím mặt.
“Chủ tịch Lâm của Tập Đoàn Dương Hoa? Ừ, tôi đã biết, các chủ Phan, mọi người, bên phía cô Nhã Nam, các người không cần quan tâm, Hồng Nhan Cốc chúng tôi sẽ xử lý, tôi xin phép đi trước.”
Văn phòng Dương Hoa.
“Là vị trí này ư?”
Lâm Dương cầm điện thoại di động, sắc mặt không chút thay đổi, hỏi.
Tôi không thể chắc chắn 100%, chuyện của Lâm Anh Hùng liên quan đến bí mật tối cao của nhà họ Lâm chúng tôi, không phải là thứ mà người bình thường có thể tiếp xúc đến, cho dù là tôi cũng không có quá nhiều quyên hạn, chỗ mà tôi nói cho cậu chỉ là một vị trí tương đối khả nghi mà thôi, tôi không thể chắc chắn 100% là nơi đó.”
Đầu dây bên kia điện thoại vang lên giọng nói của Lâm Ngạo Thiên “Là như thế à? Tôi biết rôi.”
Lâm Dương gật đầu, dự định cúp máy.
“Khoan đã.”
Lâm Ngạo Thiên vội vàng gọi lại.
“Còn có chuyện gì nữa à?”
“Con gái của tôi đâu?”
“Cô ta rất khỏe.”
“Tôi muốn gặp con bé.”
“Chuyện đó không được.”
“Hừ, nếu như thế, chắc hẳn con gái của tôi đã gặp phải chuyện bất trắc, tôi cũng không cần thiết phải tiếp tục phục. vụ cho cậu nữa.”
Lâm Ngạo Thiên giận dữ nói.
Vẻ mặt Lâm Dương vô tội nói.
“Ngài Lâm Ngạo Thiên, tôi chỉ thuê con gái ông làm việc ở Tập Đoàn Dương Hoa mà thôi, đãi ngộ của cô ta giống như nhân viên của Tập Đoàn Dương Hoa vậy, tôi đâu phải hạng trộm cướp gì, sao cô ta lại gặp bất trắc được cơ chứ? Tôi không cho ông gặp, đó là hiện tại là giờ làm việc…
Thôi, nấu ông đã yêu cầu như thế, vậy tôi sẽ cho ông nhìn cô ta một lúc.”
Sau khi nói xong, Lâm Dương gọi video call.
Dù sao vẫn cần dựa vào Lâm Ngạo Thiên, Lâm Dương nhất định phải làm an ổn ông ta.
Lúc này đây Lâm Nhã Nam đang câm chổi quét dọn bụi ở cầu thang.
Ở cách cô ta mấy mét, có một ông lão giống như pho tượng đứng đó, không nhúc nhích một chút nào.
Nhìn thấy Lâm Dương cầm điện thoại di động đi đến, Lâm Nhã Nam không khỏi giật mình, sau khi nhìn thấy rõ màn hình điện thoại di động, cô ta nhất thời mừng rỡ như điên. “Ba à?”
Lâm Nhã Nam la lên. “Con gái, con không sao chứ?”
Cảm ơn các bạn đã luôn ủng hộ đọc truyện trên