TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm Dương
Chương 2626

“Có chuyện gì thế?”

Lâm Dương có chút không vui, từ trong trạng thái tập trung lấy lại tinh thân, cầm điện thoại lên nghe.

“Là bác sĩ Lâm à?”

Rõ ràng đầu dây bên kia điện thoại là một giọng nói xa lạ. Thần kinh của Lâm Dương căng thẳng, sắc mặt trâm lại, nói.

“Anh là ai? Vì sao lại câm điện thoại của Mã Hải?”

“Tôi là ai không quan trọng, quan trọng là cậu, chúng tôi chờ cậu ở tâng hầm gửi xe của Tập Đoàn Dương Hoa, nếu như cậu muốn con chó trung thành tuyệt đối với mình này còn có thể tiếp tục sống thì nhanh tranh thủ thời gian đến đây đi”

Sau khi nói xong, điện thoại bị cúp máy.

Sắc mặt của Lâm Dương thay đối, lập tức rời khỏi học viện Phái Nam Y, đi đến bãi đậu xe của tổng bộ Tập Đoàn Dương Hoa.

Lúc này đây, trong bãi đậu xe rất tối.

Bởi vì sự cố trước đó, một số cơ sở công cộng chính của Tập Đoàn Dương Hoa đã bị đóng cửa, ngoại trừ văn phòng. làm việc trên tầng cao nhất của Lâm Dương thì bãi đậu xe cũng cân tiến hành sửa chữa lại, vì thế nên ở đây rất ít người qua lại.

Vào trong bãi đậu xe, Lâm Dương đi đến địa điểm được chỉ định, lập tức nhìn thấy mấy nam nữ trẻ tuổi đứng trước chiếc xe Bentley.

Quân áo của những người này mang phong cách rất xưa, giống như là từ trong phim cổ trang bê ra vậy.

Mà người dẫn đầu chính là một người đàn ông khoảng 37 – 38 tuổi.

Người đàn ông này bảo dưỡng rất tốt, gương mặt anh tuấn, hai mắt rất có thần, nhưng khiến người ta chú ý đến chính là tóc mai của người này đã hoa râm, toàn thân trên dưới lộ ra cảm giác tang thương, lại có chút hơi thở cổ quái.

Về phần dưới chân người đàn ông này chính là một người máu me đầy mình, không có dáng vẻ con người nữa.

Lâm Dương có thể nhận ra đó chính là Mã Hải.

Chỉ là lúc này ông ta đã hấp hối.

Trong nháy mắt, vẻ mặt của Lâm Dương trở nên lạnh lẽo. “Rốt cuộc các người là ai?”

Lâm Dương lạnh lùng quát.

“Bác sĩ Lâm, cậu đúng là nhanh quên, thời gian trước cậu vừa đối đầu với chúng tôi, sao bây giờ lại không biết chúng tôi là ai thế?”

Sắc mặt của người đàn ông không chút thay đổi, nói.

Lâm Dương cau mày, đột nhiên giống như nghĩ đến điều gì đó, anh khàn giọng nói.

“Các anh là người của Hồng Nhan Cốc?”

“Rốt cuộc cậu cũng không phải là đồ ngốc.”

Người đàn ông gật đầu đáp.

“Sao thế? Các người đến báo thù tôi đấy hả? Nếu như thể, làm phiền mấy người thả Mã Hải ra, tôi ở ngay chỗ này, sẽ không đi đâu cả, các người có chuyện gì thì cứ đến tìm tôi.” Sắc mặt Lâm Dương không biểu tình nói.

“Xem ra cậu rất quan tâm đến con chó này của mình nhỉ?

Được rồi, bác sĩ Lâm đã nói như thế, chúng tôi đương nhiên sẽ tha cho ông ta một cái mạng chó, chẳng qua bác sĩ Lâm à, cậu giao người của chúng tôi ra, chúng tôi mới có thể trả người lại cho cậu được chứ?”

“Người? Anh đang ám chỉ đến ai vậy?”

Cảm ơn các bạn đã luôn ủng hộ đọc truyện trên

Đọc truyện chữ Full