Anh nhìn quanh bốn phía, lập tức đi về phía nam.
Khi anh đứng ở phía nam của cửa cốc, thì thấy đổi ca, một đệ tử giao một chiếc chìa khóa cho một đệ tử khác. Đây là chìa khóa gì? Hồng Nhan Cốc không có cửa mà… Chẳng lẽ… Là chìa khóa của cơ quan? Lâm Dương suy nghĩ trong lòng, im lặng chờ đợi.
Kết thúc đổi ca, anh lập tức ở chỗ tối châm cứu.
Vù vù vù… Mấy đệ tử đều bị kim châm cứu định trụ. Lâm Dương đi vòng qua phía sau, lấy chìa khóa trêu người đệ tử kia.
Mấy đệ tử bị định trụ, không nhìn thấy phía sau, muốn há miệng kêu to nhưng không thể kêu ra tiếng.
Lâm Dương nhìn chìa khóa một lúc lâu, không biết đây là chìa khóa gì, cho nên cầm đi, sau đó rút châm rôi rời đi.
Châm vừa rời khỏi cơ thể, mấy đệ tử nữ lập tức giải trừ định thân, cả đám gào lên: “Kẻ địch tập kicRI Kẻ địch tập kicRI Có kẻ địch đánh lén!”
“Mọi người mau tới đây!”
Tiếng gọi ầm ï vang lên, cửa cốc lập tức xôn xao. Không ít cao thủ của Hồng Nhan Cốc bay lên cao, xông vê phía bên này.
Lâm Dương lập tức ẩn thân ở trong tối, im lặng nhìn. “Sao lại thế này?”
Gia Linh và Ngọc Hoa cũng đến đây, lập tức quát hỏi. “Gia Linh sư tỷ, có người đánh lén chúng em, hình như là điểm huyệt của chúng em, lấy đi chìa khóa mở cơ quan phòng ngự rồi!”
Một đệ tử vội vàng nói.
“Cái gì?”
Gia Linh nhíu mày, nhìn một vòng xung quanh quát khẽ: “Biết người nọ là ai không?”
“Không rõ lắm, người này ẩn nấp sau lưng chúng em điểm huyệt, chúng em không nhìn rõ mặt người này, đợi chúng em quay đầu lại, người nọ đã không thấy nữa!” “Cho nên nói… Các em ngay cả đối phương là nam hay nữ cũng không biết?”
Ngọc Hoa hỏi.
“Đúng vậy”
“Các em… Sao trong cốc chúng ta lại có mấy người phế vật như vậy chứ?”
Ngọc Hoa tức giận muốn tát bọn họ, nhưng bị Gia Linh ngăn lại.
“Bây giờ không phải lúc trách móc bọn họ, chuyện quan trọng nhất là phải nhanh chóng tìm chìa khóa về, nếu để người nọ lợi dụng chìa khóa khống chế cơ quan, mọi chuyện sẽ lớn lắm đấy!”
Gia Linh quát khẽ: “Lập tức phái người đi thông báo cho các vị sẽ bại trưởng lão, cùng với phái người tìm kiếm kẻ khả nghỉ trong ngoài cốc! Nếu tìm được người nào khả nghị, lập tức bắt lấy, nếu dám phản kháng! Giết!”
“Dạ, sư tỷ”
Mọi người cùng kêu lên, nhao nhao chạy đi.
“Ngọc Hoal”
“Sư tỷ, có gì phân phó?”
“Em dẫn theo mấy người canh giữ ở chỗ mở cơ quan, đừng để người nọ tới gần cơ quan, mở cơ quan rail” “Dạt”
Ngọc Hoa gật đầu, lập tức dẫn bốn đệ tử của Hồng Nhan Cốc chay tới sườn nhía †âv nam cửa cếc
Cảm ơn các bạn đã luôn ủng hộ đọc truyện trên