Trong thời gian ngắn như thế, muốn lật tung cả Hồng Nhan Cốc tìm được hung thủ quả thực là chuyện không có khả năng, Hồng Nhan Cốc rất rộng, Gia Linh không có năng lực này.
Nhưng cô ta đã có ý nghĩ.
“Giảng sư Minh Lan! Tuy trong chốc lát em không tìm được kẻ trộm là ai, nhưng em đã xác định được một kẻ khả nghi, chúng ta có thể qua đó hỏi một chút, nếu như đúng là đối phương, thì nên lập tức tróc nất”
“Đối tượng khả nghỉ? Em muốn nói tới người nào?” Giảng sư Minh Lan lập tức hỏi.
“Anh Kỳ Lân!”
Gia Linh bình tính nói ba chữ này.
Ba chữ này vang lên, mọi người ở xung quanh lập tức hiểu ra.
Đúng vậy, người này vừa tới Hồng Nhan Cốc, trong cốc đã xảy ra chuyện như thế, nói anh không bị tình nghị, người nào tin? “Đi, lập tức tới chô Lâm Nhã Nam ởi” Giảng sư Minh Lan không do dự, bàn tay vung lên, dẫn người chậm rãi rời đi.
Cùng lúc đó, Lâm Dương cũng mới đi trở về trong sân. Trong tay anh là một chiếc di động, trong di động là hình ảnh cửa Hồng Nhan Cốc mở ra cơ quan.
Trong thời gian ngắn như thể anh không thể thấy rõ cấu †ạo và tác dụng của mỗi cơ quan.
Nhưng nếu có thể dùng di động quay lại trở vê chậm rãi xem, sẽ có hiệu suất rất tốt.
“Thể nào rồi?”
Lâm Nhã Nam vội vàng xuống giường hỏi.
“Toàn bộ đều thuận lợi!”
Lâm Dương lắc di động trả lời.
“Vậy là được rồi!”
Lâm Nhã Nam thở ra một hơi, không yên lòng coi như ổn định lại.
“Kế tiếp sẽ chậm rãi nghiên cứu cơ quan của Hồng Nhan Cốc! Lát nữa tôi sẽ gửi ảnh chụp cho Mã Hải, bảo ông ta †ìm đoàn đội đặc biệt nghiên cứu nguyên lý và cấu tạo!” Lâm Dương nói xong, mở số của Mã Hải, gửi video clip và từng hình ảnh đi.
Nhưng đúng lúc này.
Rầm! Cửa sân đột nhiên bị người ta đá mạnh ra.
Sau đó lượng lớn đệ tử của Hồng Nhan Cốc lao thật nhanh vào bên trong, chen lấn đến mức một giọt nước cũng không lọt…
Lâm Nhã Nam bị dọa nhảy dựng lên.
“Sao lại thế này?”
Cô ta nhìn xuyên qua cửa sổ, nhìn thấy người của Hồng Nhan Cốc xông vào trong sân, lập tức vô cùng khẩn trương.
Đôi mắt Lâm Dương lạnh lùng, lập tức quát khẽ: “Đừng khẩn trương! Bọn họ chắc chắn là hoài nghi đến tôi, biểu hiện của cô tự nhiên một chút! Không sao đâu!”
“Được… Được…”
Lâm Nhã Nam nuốt một ngụm nước bọt, nhưng hai tay vẫn hơi run rẩy.
Lâm Dương chủ động đi ra ngoài.
“Các vị sư tỷ có chuyện gì sao?”
Lâm Dương bình tĩnh hỏi.
“Lâm Nhã Nam đâu?”
Giảng sư Minh Lan nhìn Lâm Dương, trong mắt lộ rõ chán ghét, sau đó hỏi.
“Ti ở đâv hà là ”
Cảm ơn các bạn đã luôn ủng hộ đọc truyện trên