Một khi chiêu thức mà Lâm Dương sử dụng cho dù có chút xíu giống với người đeo mặt nạ tối qua, thánh nữ đều lập tức hạ lệnh, lấy tội danh gian tế tách Lâm Dương thành tám khối! Bây giờ thánh nữ cho Lâm Dương cơ hội, nếu Lâm Dương từ chối hoặc bị giết, Lâm Nhã Nam cũng không nói được gì cô ta! Đây là con đường cùng… Lâm Dương hít sâu một hơi: “Xem ra tôi không có quyền từ chối rồi!”
“Có, anh nhận tội là xong.”
“Vậy thì chiến đi!”
Thánh nữ nhìn về phía Gia Linh.
Gia Linh bất đắc dĩ, chỉ có thể đi về phía giữa cung điện, đối mặt với Lâm Dương, dấy lên ý chí chiến đấu.
“Đợi đã”
Lâm Dương la lên.
“Còn có chuyện gì?”
“Thánh nữ, tôi có một điều kiện!”
“Anh đang cò kè mặc cả với tôi sao?”
Giọng nói của thánh nữ dần lạnh hơn.
“Thánh nữ không dám đồng ý à?”
“Thu hồi phép khích tướng vụng vê của anh đi! Nói, điêu kiện gì?”
“Nếu tôi thắng cô Gia Linh, mời cô tuyên bố cô Mai Anh vô tội, cũng chữa trị hẳn hoi cho cô ta, lại không truy cứu bất cứ trách nhiệm gì của cô ta, cũng bao gồm đồng môn từ cấm địa trở vê với cô ta!”
Lâm Dương nghiêm túc nói.
Những lời này vang lên, không ít người ở trong cung điện ngẩn ra.
“Kỳ Lân! Cậu đều đã khó bảo vệ được mình, còn quản người khác sao?”
Một người phụ nữ hơn bốn mươi tuổi ở bên cạnh cười mỉa nói.
“Cô Mai Anh là do tôi liên lụy mới gặp tai bay vạ gió như thế, sao tôi có thể ngồi yên không để ý tới? Tuy trận chiến này tôi không có phần thắng gì, nhưng nếu có thể vì cô ta tranh thủ được chút hi vọng, cớ sao mà không làm?”
Vẻ mặt Lâm Dương nghiêm túc.
Rất nhiêu người của Hồng Nhan Cốc ngây người.
Bọn họ đưa mắt nhìn gương mặt tuấn tú khiến người ta giận sôi của Lâm Dương, không hiểu sao trái tim đập nhanh hơn.
Lông mày của thánh nữ cau lại, cảm thấy tên Kỳ Lân này vô cùng không đứng đắn.
Cô ta hừ một tiếng, lạnh lùng nói: “Được rồi! Tôi đồng ý với anh, đợi anh thắng, tôi sẽ tuyên bố đám Trịnh Mai Anh, Mai Tuyết Hương vô tội! Nhưng điều kiện tiên quyết là, anh phải thắng!”
Giọng nói vừa ngừng, cô ta lại vung tay lên.
Gia Linh hiểu ý, trực tiếp tiến lên ôm quyền: “Xin chỉ giáo!” Nhìn Lâm Dương toàn thân là vết thương, Gia Linh không chịu nổi, cô ta không muốn giậu đổ bìm leo! Cộng thêm vừa rồi Lâm Dương đã đề xuất điều kiện vì đám Trịnh Mai Anh, cô ta càng lúc càng không có ý chí chiến đấu.
Nhưng thánh nữ ở phía trêu nhìn, cô ta không còn lựa chọn nào khác! “Cô Gia Linh, mong cô nương tay!”
Lâm Dương nói, sau đó bày ra động tác, cố ý lộ ra vẻ đau đớn, khiến người ngoài nhìn như anh đau đớn vì động vào vết thương.
Gia Linh vốn muốn tấn công, nhìn thấy bộ dạng này của Lâm Dương, bước chân không khỏi bị kìm hãm, khẽ cau mày.
“Gia Linh, cô đang làm gì thế? Vì sao còn chưa ra tay? Chẳng lẽ còn cần tôi giúp cô à?”
Thánh nữ trầm giọng hỏi.
Cảm ơn các bạn đã luôn ủng hộ đọc truyện trên